Áo Thuật Thần Tọa - Chương 27 : Công việc mới
-Victor tiên sinh thật sự là một người có thiện tâm.
Vì Lucien cố gắng che dấu mọi thành tích của mình nên tất cả mọi chuyện đều phải để Victor gánh chịu, may mắn đây cũng là những lời khen.
-Nhỏ Evens à, cháu phải cảm tạ CHúa đấy, sau khi trải qua nhiều khó khăn như vậy, cuối cùng cháu cũng có thế bắt đầu một cuộc sông hoàn toàn mới rồi đấy, một cuộc sống tốt đẹp.
Ánh mắt của Joel phức tạp nhìn chằm chằm vào Lucien một lúc lâu, cuối cùng tràn ngập vui mừng cùng cảm khái nói :
-Không ngời nhỏ Evens thật sự đã bước đi trên con đường âm nhạc, sự thông minh cơ trí và cố gắng của cháu đã vượt qua tưởng tượng của ta rồi. Hơn nữa có Chúa phù hộ, cháu còn gặp được một vị nhạc sĩ hảo tâm nhe Victor. Hi vọng cháy nắm chặ cơ hội này, trong quá trình học tập hãy cố gắng duy trì sự chăm chỉ và khắc khổ như những gì cháu đã thể hiện. Nếu như… nếu như một ngày nào đó cháu có thể đứng trong Thánh Vịnh đại sảnh để cử hành một buổi hòa âm, vậy thì xin cháu, Lucien, hãy cho chú Joel đi nghe một lần. Vậy thì cả đời này, trên phương diện âm nhạc ta đã không còn gì để tiếc nuối nữa.
Ewen gật gật đầu:
-Nếu em có thể giới thiệu với đám bạn, em có một người anh là một vị nhạc sĩ đã từng được đứng trên Thánh Vịnh đại sảnh để diễn tấu hòa âm cho các vị quý tộc nghe thì tự hào biết bao! Ân, cũng giống như anh trai em khi trở thành kỵ sĩ, thật là oai phong.
-Chú Joel, cháu sẽ cố gắng!
Thái độ của Lucien cực kỳ nghiêm túc, gật đầu đáp ứng, nhưng trong lòng hắn lại thời dài một tiếng:
-Thật có lỗi, chú Joel, cháu e là không thể kiên trì bước trên con đường âm nhạc này. Bởi vì tối hôm qua cháu đã học tập ma pháp, đã được nhìn một thế giới ma pháp rộng lớn, đầy điều thần kỳ, nó cuốn hút cháu nhiều hơn, học tập âm nhạc chỉ là cái cớ để cháu che đậy thân phận thật sự của mình, cũng như cố gắng kiếm tiền để có đủ tài lực để học tập ma pháp, đối với âm nhạc cháu không có tình yêu và lòng thành kính sâu đậm giống như chú.
Với tư cách là học trò của một vị nhạc sĩ có tiếng tăm trong thành Arthaud, Lucien chỉ biết dựa vào Thần Thuật kỳ diệu, nhưng Giáo hội cũng không áp chế nghiêm ngặt nền âm nhạc. Ít nhất là trong ba trăm năm qua, ở Arthaud, vẫn có rất nhiều nhạc cụ được phát triển, hoàn toàn không bị cũ kỹ, thậm chí nhiều nhạc cụ lại cực kỳ tinh tiến, âm thanh phát ra nghe hết sức êm tai. Hoàn toàn không kém so với Địa Cầu, giống y như những loại nhạc cụ cổ điển trứ danh mà Lucien đã từng nghe qua.
Joel đem túi tiền thu hồi:
-Nhỏ Evens à, lúc nào ngươi cần mua nhạc cụ để học tậy thì cứ đến lấy tiền, ha ha, không cần thẹn thùng.
-Được rồi, chú Joel, gì Alissa, ta chuẩn bị đi đến khu thị trường để tìm một công việc mới, ân, hiện giờ ta đã có thân phận học trò của Victor tiên sinh, chắc sẽ dễ dàng tìm được thôi.
Lucien ăn xong điểm tâm, đứng lên nói.
Sau khi xem xong ma pháp bút ký, Lucien biết rằng, học ma pháp cực lì tốn tiền!
Rời khỏi nhà gì Alissa, Lucien cũng khồng lập tức đi tới khu thị trường mà trở về nhà, cầm lấy cây gậy gỗ, tiếp tục đến chỗ đất trống để rèn luyện và luyện tập kiếm thật trụ cột. Hiện giờ Lucien còn chưa đủ tinh thần lực để liên tục triển khai khoảng mười lần ma pháp mà hắn học được. Vì thế nhất định phải luyện tập kiếm pháp cũng như tăng cường sự nhanh nhẹn, đó là điều tất yếu trong chiến đấu.
Hơn nữa, phải tăng cường thể chất để sau này nếu như điều chế được loại ma pháp dược tề “Khấp khốc linh hồn” thì có thể thuận lợi kích phát lực lượng huyết mạch hơn vài lần.
Sau khỏag một giời luyện tập, Lucien về nhà lau sạch mồ hối, rồi mới đi đến khu thi trường để tìm công việc mới.
Sau năm ngày không đặt chân đến khu thị trường, Lucien cảm giác được nơi này vẫn hết sức náo nhiệt như trước, các loại âm thanh, đủ mọi loại màu sắc xen lẫn, cảnh tượng tấp nập vẽ nên một bức tranh tràn đầy sức sống.
Bởi vì lo lắng băng đảng xã hội đen Jaren trả thù nên Lucien đi lại vô cùng cẩn thận, hơn nữa nhờ vào tinh thần lực cảm ứng xung quanh, bảo đảm sẽ không bị dễ dàng theo dõi. Thậm chí chỉ cần đám tay chân xã hội đen tiến vào phạm vi khoảng năm met xung quanh Lucien sẽ bị hắn phát hiện ngay lập tức.
Nhưng trên thực tế, sau khi Lucien mua xong các loại tài liệu phụ trợ cho việc thi triển ma pháp rồi rời khỏi khu thị trường thì bang Jaren không hề tìm đến hắn và cũng không hề gặp bất cứ phiền phức gì. Thêm vào đó, Lucien chú ý tới, lúc băng đảng xã hội đen Jaren qua lại nơi này để thu lấy chi phí, nhân thủ ít đi rất nhiều. trước đây, bình thường thì bọn chúng chia hai người làm một tổ để hàng động, nhưng lúc này chỉ từng người làm việc, , điều này làm cho Lucien có chút nghi hoặc:
-Lẽ nào chuyện lần trước, khiến cho băng đảng xã hội đen Jaren quyết định biết điều một chút?
Với suy đoán này, ngay cả bản thân Lucien cũng không tin, nhưng bất kể như thế nào đi nữa hành động khác thường này của bang Jaren vẫn khiến cho Lucien quyết định cẩn tắc vô áy náy, mau chóng học xong toàn bộ ma pháp không chính thức mà ma pháp học đồ có thể học tập. Tuy rằng hầu như mấy loại ma pháp này đều không có sức phá hoại mạnh mẽ, sức phòng ngự cũng không tính là quá mức ưu việt, nhưng đặc điểm của chúng là hết sức xảo diệu và quỷ dị, chì cần phát huy chúng đúng thời điểm, sẽ tạo ra hiệu quả bất khả tư nghị. Lucien ước chừng, cho dù gặp phải hơn mười tên tay chân của bang Jaren, nếu như chúng không có vũ khí tấn công tầm xa giống như cung nỏ.. thì hắn hoàn toàn có thể ung dung đối phó.
Lucien dạo quanh khu thị trường ước chừng hơn ba tiếng, mới được ma loại tài liệu phụ trọ thi pháp. Đây cũng là do lần trước hắn phát hiện hành động khác thường của bang Jaren, vì vậy hắn mới càng thêm cẩn thận, cho dù là loại tài liêuk thông thuồng nhưng mà hiện nay mình chưa cần dùng đến thì tạm thời không mua, trong số đó có rất nhiều loại tài liệu thường thấy có thể hái được ở khu dã ngoại như Bách Khuất Đằng Quả Thực, bột phấn của Nham thạch hồng sắc hoa văn, nên Lucien bỏ ra chút thời gian để đi tìm kiếm.
Ba loại tài liệu mà Lucien mua là chủ yếu để phụ trợ cho ma pháp Liệt hỏa chi nguyệt” dùng để khu trùng… trong đó hai loại quan trọng là Lưu Hoàng và Dạ tinh Thảo. Hai loại tài liệu này khiến cho người ta bình ổn tinh thần, trợ giúp giấc ngủ ngon hơn, sau khi trở thành học trò của một vị nhạc sĩ danh tiếng, việc mua mấy loại tài liệu phổ thông này là việc hết sức dễ dàng. Còn một loại tài liệu khác là Băng Giải thạch có tác dụng giữ mọi vật tươi mới, nâng cao tinh thần lực.
Khi mua ba loài vật liệu này, Lucien đã cố ý mua với số lượng đủ để cho hắn có thể thi pháp trong một trăm lần. Quý nhất chính là Dạ Tinh thảo, thứ đến là Băng giải thạch, còn rẻ nhất chính là Lưu hoàng, tổng cộng hắn phải bỏ ra một đồng bạc Nael và hai mươi đồng Fell, tức là gần một nửa gia sản của Lucien để mua chíng.
Điều này khiến cho Lucien không khỏi phải chép miệng cảm khái:
– Ma pháp thật đắt đỏ.
Bởi vì việc học hai loại ma pháp “Toan Dịch Tiên Xạ”, “Sương giá xạ tuyến” ẽ không đơn giản như “Thất Khống Chi Hoàn”, khi học sẽ lưu lại rất nhiều dấu vết khó có thể xử lý, hơn nữa lúc trời sáng khu dân ngheo O’let thường xuyên có nhiều ngưofi qua lại, hoàn cảnh phức tạp, vì thế Lucien không dám tùy tiện sử dụng ma pháp khi ra khỏi căn nhà nhỏ của mình, mà cũng chỉ có thể học vào buổi tối. Cũng vì lý do như thế nên nữ phù thuyt mới phải tìm một lối vào đường nước ngầm, luyện tập ở chỗ đó.
Hai giờ chiều, Lucien đến nhà Victor để tiếp tục hoàn thành buổi học ngày hôm qua hắn bỏ lõ.
– Lucien, bây giờ cậu đang làm việc gì vậy?
Sau hai tiếng đồng hồ, buổi học đã kết thúc. Mấy người Renee, Colin, Annie đã lập tức về nhà, chính lúc này Victor bỗng nhiên mở miệng hỏi với ngữ khí ôn hoa.
Lúc này, bên trong đại sảnh chỉ còn dư lại bốn tên học sinh Lotter, Phyllis, Herodotus và Lucien.
Lucien lắc lắc đầu:
-Victortor tiên sinh, trò đã bỏ công việc trước kia, hiện giờ tạm thời còn chưa tìm được việc mới.
Sau khi trải qua việc học tập ma pháp, đã biết rõ ma pháp ngốn tiền đến mức nào, Lucien đã nhanh chóng quyết định, chạng vạng tối nay sẽ tới quán rượu Copper Crown để hỏi thăm một chút. Nhưng bây giờ Victor lại mở miệng hỏi thế khiến Lucien có chút cờ mong.
-Lấy điều kiện gia đình của cậu, cho dù ta đã mien học phí thì việc mỗi ngày phải học tập sáu tiếng đồng hồ cũng sẽ tạo thành ảnh hưởng rất lớn tới cuộc sống của cậu.
Trong giọng điệu của Victor có hàm ý châm chước, lúc trước ông ta đã hỏi qua Colin và Renee, biến hạng dân nghèo như Lucien nếu muốn tiếp tục sống, thì mỗi ngày ít nhất phải duy trì mười tiếng lao động. Tuy không biết lúc trước Lucien lấy tiền ở đâu để đóng học phí, nhưng chỉ cần nhìn cách ăn mặc của hắn thì cũng có thể khẳng định cuộc sống của hắn không có bao nhiêu cải thiện:
– Ta vừa vặn biết có một phần công việc tương đối nhẹ nhàng, chỉ cần mỗi buổi sáng làm việc bốn tiếng thì mỗi tháng có thể hưởng luơng là mười đồng bạc Nael, thế nào? Cậu đồng ý không?
Quả nhiên là đã tìm cho mình một công việc nhẹ nhàng, Victortor không chỉ có để cho mình trở thành hắn chân chính học sinh, còn miễn luôn học phí, hơn nữa bây giờ lại quan tâm tới cuộc sống của chính mình, đối với phần tâm ý này, thâm tâm Lucien đã lần thứ hai bị Victor làm cho cảm động. Từ khi xuyên không đến đây, Lucien đả gặp đủ hàng người; những kẻ cặn bã, ác ôn như đám tay chân Jackson, nhưng cũng có không ít người tốt như chú Joel, gì Alissa, người bạn đồng lức John, bây giờ là Victor tiên sinh, hắn nói:
– Trò đồng ý, Victortor tiên sinh.
-Cậu không cần biết việc gì mà đã vội vã đồng ý như thế sao?
Victor dùng giọng điệu hài hước nói một cây:
-Thư viện của Hiệp hội âm nhạc, vốn là buổi sáng và buổi chiều mỗi ngày đều có một người quản lý, nhưng ta cảm thấy nếu chỉ có một người, rất dễ dàng xuất hiện sai lầm, bởi vậy kiến nghị hiệp hội tăng thêm hai người nữa, cũng không ngời Hiệp hội lại nhanh chóng đáp ứng. Ân, lúc cậu làm quản lý thư viện, có thể nghiên cứu mấy quyển sách nói về âm nhạc sơ cấp, như vậy lúc ta dạy nhạc cho cậu, cậu có thể hiểu nhanh và thấu đáo, với sự thông minh của cậu, chắc chr cần một tuần học tập là có thể thử học các loại nhạc cụ rồi.
Do Victor không biết thiên phú của Lucien như thế nào, nên trong suy nghĩ của ông ta, ông ta chuẩn bị nhanh chóng cho hắn học tập nhạc cụ, mau chóng trở thành nhạc sĩ. Chờ đên khi Lucien chính thức trở thành nhạc sĩ, hắn sẽ có nguồn thu nhập ổn định, đến thời điểm đó, nếu hắn thực sự có thiên phú thì thâm nhập sâu hơn vào các lĩnh vực khác cũng được.
Thấy truyện hay thì bấm quảng cáo giúp truyenconvet duy trì
Lucien ngẩn ra, không nghĩ tới mình và thư viện có duyên như vậy, trong lúc xuyên việt, linh hồn của hắn đã mang theo nguyên cả một cái thư viện, hiện giờ còn sắp trở thành nhân viên quản lý thư viện nữa chứ. Chẳng qua bây giờ cũng không phải là thời điểm thích hợp để cảm khái, Lucien liền tràn ngập cảm kích nói:
-Cảm tạ ngài, Victortor tiên sinh.
Công việc này cũng khiến Victor có thêm mặt mũi trong Hiệp hội âm nhạc, còn đối với Lucien đây lại là công việc cự kỳ tốt. Mỗi ngày chỉ mất bốn tiếng đồng hồ mà mỗi thàng đã có thể thu được mười đồng bạc Nael, thực sự là chuyện vô cùng tốt. Phải biết là trước đây Lucien luôn phải làm việc quần quật, từ sáng đến tối muộn, mệt đến tinh bì lực tẫn, thế mà mỗi tháng nhiều lắm cũng chỉ được ba đồng bạc Nael. Bây giờ với việc làm này, mức thu nhập của hắn đã chuyển từ mức lương của loại dân nghèo thuộc tầng đáy xa hội, vượt lên mức người bình thường, điều này thể hiệm tầm quan trọng của công việc mà Victor kiếm cho hắn.
Victor vỗ tay một cái:
-Cũng đúng lúc buổi chiều ta chuẩn bị mang Lotter, Phyllis, Herodotus đi tới diễn tấu sảnh của Hiệp hôik, cùng dàn nhạc luyện tập thoáng qua một lần, Lucien, cậu cũng đi theo ta đến đấy ký vào hợp đồng là sáng mai có thể bắt đầu làm việc,
Trong khi Victor tiên sinh bắt đầu thu thập lại các loại giấy tờ, trong đó có rất nhiều tờ giấy ghi lại các giai điệu lúc ông ta có cảm xúc, thì Lotter mỉm cười nói với Lucien:
-Làm quen nhé, ta là Lotter, Griffith Lotter, Victor tiên sinh là một thầy giáo rất tốt, cũng là người hiền lành, hi vọng cậu không phụ sự kỳ vọng của thầy.
Lúc Lucien đột nhiên bị Victortor thu làm học sinh, trong thâm tâm Lotter cảm thấy rất phẫn nộ và bất mãn, đơn giản bới vì y chính là một thành viên của gia tộc Griffith, sao có thế cùng học tập âm nhạc với một tên học sinh nghèo được cơ chứ? Một tên mà bất cái gì cũng không biết, cũng không được giáo dục đầy đủ mã cũng muốn bước lên con đường âm nhạc đầy tao nhã và thần thánh sao? Điều này thật sự là quá mất thể diện.
Chẳng qua từ trong giọng nói của Victor tiên sinh Lotter cũng hiều được, ông ta muốn Lucien trở thành nhạc sĩ. Chính vì thế cảm giác phẫn nộ và bất mãn nhanh chóng biến mất, thay vào đồ là thái độ của một nhà quý tộc thích khoe khoang, dùng ánh mắt của kẻ đứng trên cao nhìn xuống, cố tỏ vẻ đầy thiện ý với Lucien.
-Hẳn là Victor tiên sinh rất muốn thấy cảnh các học sinh của mình cùng sống hòa hợp với nhau.
Hi vọng sau khi chính thức trở thành học trò của Victor, trong lòng Lucien nghỉ như thế.
Lucien đối với Lotter nghĩ như thế nào cũng không cảm thấy hứng thú, mình đã lựa chọn ma pháp, sau này thời gian cùng với bọn họ e là sẽ không nhiều, bởi vậy bởi vậy lễ phép trả lời:
-Ta biết rồi, cám ơn ngươi nhắc nhở, Lotter. Ân, ta tên Evens Lucien.
-Ta là Hain Phyllis.
Thiếu nữ tóc đỏ Phyllis có chút rụt rè pha lẫn sự lạnh nhạt nhìn Lucien gật gật đầu, cô ta cũng nhận thấy rằng trên con đường âm nhạc này Lucien sẽ không đạt được bao nhiêu thành tựu, dù sau hắn cũng cất bước quá muộn. Cho nên đối với việc Lucien trở thành học trò chính thức của Victor cũng không quá để ý, cô ta chỉ xem đấy là cách Victor tiên sinh báo đáp thiện ý với hắn.
Hơn nữa, tuy Lotter có thể tỏ vẻ cực kỳ thiện ý còn Phyllis thì lại không thể làm được như vậy, nếu chuyện cô cùng làm bạn với một học sinh nghèo bị truyền ra bên ngoài, thanh danh của cô nhất định sẽ bị tổn thất không nhỏ, thậm chí còn ảnh hưởng tới hôn nhân sau này.
Còn tên thiếu niên Herodotus trước nay vẫn không vừa mắt với Lucien cũng học phép lịch sự tối thiểu của Phyllis, dùng giọng điệu lạnh nhạt chào Lucien một câu.
…
Phòng khách của Hiệp hội amm nhạc.
Lucien giẫm lên chiếc thảm vừa dày lại mềm mại để đi theo Victor, tiến lên trên bục lễ tân, còn Lotter, Phyllis và Herodotus thì bị Victor bắt lên tầng năm để luyện tập diễn tấu với dàn nhạc.
Một người thiếu nữ xinh đẹp mắt xanh tóc nâu tên là Elena, cúi đầu chào hai người rồi dùng âm thanh vui vẻ nói:
-Buổi chiều tốt lành, Victor tiên sinh.
-Buổi chiều tốt lành, Elena, đây là học sinh của ta, Lucien, bắt đầu từ ngày mai cậu ấy sẽ đến đây quản lý thư viện vào mỗi buổi sáng, cô đem khế ước cho cậu ấy ký tên đi rồi chờ chút nữa hãy giao cho Hank tiên sinh.
Victortor giới thiệu Lucien.
Elena gật đầu, lấy ra một tờ hợp đồng đã chuẩn bị từ sớm, đưa cho Lucien:
-Chào cậu, Lucien tiên sinh?! Lucien?! Là cậu?!
Ban nãy khi cô ta nhìn thấy Lucien thì đã có cảm giác khá quen mắt, bây giờ mới để ý tên tuổi, cố gắng tìm kiếm trong ký ức, đôi mắt màu xanh trông như bảo thạch trợn tròn lên, không thể tin được hơn một tuần lễ trước, Lucien còn tới hiệp hội âm nhạc để vận chuyển rác, hành động này đại biểu cho thân phận dân nghèo của Lucien, thế mà hôm nay đã trở thành học trò của nhạc sĩ Victor tiên sinh:
– Thế giới này nhất định là điên rồi!
-Buổi sáng tốt lành, Elena, nhìn thấy cô thì tốt rồi.
Lucien cầm lấy tờ khế ước, bởi vì có nhiều mặt chữ hắn chưa thuộc hết nghĩa nên còn phải tra từ điển trong thư viện linh hôcn, nên chỉ mấy dòng chữ đơn giản mà đọcmất tận mấy phút đồng hồ. Điều này khiến cho Elena từ từ bình tĩnh lại, hiếu kỳ đứng quan sát Lucien:
-Nếu như cậu đã đọc kỹ và mà không thấy có vấn đề gì thì hãy ký tên hoặc in dấu tay, sau đó giao cho ta, khoong ngờ lần gặp lại này, cậu lại có thay đổi lớn đến như vậy.
Victor đang đứng một bên cười hơi:
-Elena, cô biết Lucien sao?
-Lúc đó Victor tiên sinh cũng ở đó mà…
Elena nhanh chóng kể lại câu chuyện một lần, trong khoảng thời gian này Lucien cũng đã xem xong bản khế ước, cảm thấy không có vấn đề gì, lập tức cầm lấy bút lông chim, ký tên với vẻ không được thành thục lắm.
Sau khi Victor nghe Elena kể lại câu chuyện thì quay sang nhìn Lucien:
-Chẳng trách ta vẫn cảm thấy cậu rất quen mắt, rất tốt, cậu có ý chí và quyết tâm để vươn lên, Chúa nhất định sẽ phù hộ cho cậu thành công.
-A, thành công gì vậy? Victor, ngươi đã chuẩn bị kỹ càng cho toàn bộ buổi hòa âm diễn tấu rồi chứ?
Đúng lúc này, một âm thanh nhàn nhạt nhưng khiến người đọc cảm giác được sự chua ngoa bỗng nhiên vang lên từ phía bên cạnh.
Lucien quay đầu lại nhìn sang, thì thây vị nhạc sĩ Wolf tóc xù, cằm hếch về phía trước mà trước đây đã có dịp gặp qua.