Giải Trí Xuân Thu - Chương 683 : Giang Hồ Binh Khí Phổ
Ngoại trừ khoảnh khắc Hợp Đạo đồng cảm, khiến cho Tiết Mục thấy rõ Tiết Thanh Thu, phản ứng năng lượng khác hắn không cách nào phán đoán là ai. Kiếm ý của Lận Vô Nhai, Thái Cực của Vấn Thiên, có thể phân biệt theo thuộc tính, nhưng ý chí lúc sáng lúc tối, chợt chính chợt tà, khi thì rõ ràng khi thì mơ hồ ở phía Đông kia, hắn thật sự không dám đoán mò.
Có thể là Di Dạ, tình huống của nàng bây giờ rất giống như vậy.
Cũng có thể là Hư Tịnh, Khi Thiên chi đạo của hắn có thể làm cho người ta không rõ tình huống, kể cả Thiên Đạo cảm ứng bị che giấu cũng là thường tình.
Tiết Mục trầm ngâm một lát, vẫn là khôi phục kích cỡ của Càn Khôn Đỉnh, tiếp tục trấn ở nguyên chỗ, chính mình vươn người đứng dậy, ra khỏi cửa điện.
Tất cả mọi người kể cả Hạ Hầu Địch đều đang ngơ ngác nhìn hắn.
Thiên Đạo chi tử, sớm đã có đồn đại như vậy, cũng không biết ai đồn trước, giờ khắc này xem như triệt để đạt được xác nhận a… Tiết Mục cùng Càn Khôn Đỉnh trao đổi, rõ ràng bổ đủ Thiên Đạo, đây không phải Thiên Đạo chi tử vậy ai là?
“Ngươi…” Hạ Hầu Địch nuốt nước miếng, có chút khó khăn hỏi: “Trạng thái này của ngươi có phải Hợp Đạo không?”
“Ách?”
“Vì sao ta không cách nào phán đoán tu hành của ngươi…”
“A… Thật ra ta cũng không cách nào phán đoán, giống như có Thiên Đạo chi ý, lại không có lực lượng tương xứng.” Tiết Mục nội thị một chút, lắc đầu nói: “Tổng thể mà nói, giống như ta là Nhập Đạo rồi a, cảm giác có thể lợi dụng Càn Khôn chi lực trên trình độ nhất định rồi, rất mạnh đấy…”
Rất mạnh đấy… Hạ Hầu Địch như nhìn kỳ tích nhìn hắn hồi lâu, vô lực nhả rãnh.
Nhà ai Nhập Đạo không phải ngàn vạn khó khăn, toàn bộ thiên hạ hôm nay cũng liền 200~300 a… Nhạc Tiểu Thiền nhà Tiết Mục hắn tư chất thiên tung, vì vượt qua cửa ải Nhập Đạo tham ngộ đỉnh bế quan bao lâu? Cho dù là trong hoàn cảnh bổ đủ thiên đạo hôm nay, Nhập Đạo cũng tuyệt đối là cửa ải lớn của tất cả Võ Giả trên thế gian, hắn cứ như vậy không hiểu thấu mà vượt qua, ngay cả cảm giác đều không có…
Hạ Hầu Địch nhớ tới chính mình vì Nhập Đạo chịu bao nhiêu khó khăn, nhất thời ngay cả tâm tư chém Tiết Mục đều có, tức giận nói: “Cho nên ngươi cùng Càn Khôn Đỉnh trao đổi, chính là vì trải đường bắc cầu cho nhân gian Vấn Đạo Giả sao?”
Tiết Mục lý giải cảm giác mâu thuẫn của nàng, nếu như thế nhân đột phá trở nên càng dễ, triều đình liền càng khó quản khống rồi, một người hai người đều là Hợp Đạo Giả còn chơi thế nào? Hắn nở nụ cười: “Không cần nghĩ quá xa, trước mắt là Tà Sát xuất thế chi cục, tăng cường lực lượng của mọi người cùng chống chọi với Tà Sát mới là chuyện đầu tiên cần giải quyết. Tương lai…”
Hắn dừng một chút, nụ cười trở nên có chút quái dị: “Nếu như ta là Thiên Đạo chi tử, muốn Hợp Đạo cũng không phải là dễ dàng như vậy.”
“Chẳng lẽ… Ngươi có thể thiết lập pháp tắc Hợp Đạo?”
“Có lẽ.” Tiết Mục nhìn trưởng bối hoàng gia ngây ra như phỗng xung quanh, không muốn nhiều lời, chẳng qua là nói: “Lấy địa đồ Đại Chu đến đây, ta đã tìm được rất nhiều trận nhãn lớn của Bát Hoang Huyết Linh Đại Trận, có thể đánh dấu cho người phá hủy. Một khi dỡ bỏ, trận pháp này đoán chừng cũng không nảy sinh được bao nhiêu hiệu quả.”
Hạ Hầu Địch cuồng hỉ: “Đây thật sự là tin tức tốt nhất gần đây!”
Tiết Mục nở nụ cười, nhìn về phía Bắc, không nói chuyện.
Trong lòng hắn Tiết Thanh Thu dốc sức chiến đấu quái vật mà không việc gì, mới là tin tức tốt nhất hắn biết.
Rất nhiều người đều cảm thấy Tiết Mục hiện tại làm việc càng ngày càng chính, càng ngày càng có thiên hạ tâm. Chỉ có Tiết Mục tự mình biết, ở sâu trong nội tâm hắn cũng không có ý đồ như vậy, đơn giản là thế sự như nước thủy triều đẩy đi, đi tới hôm nay chính mình cũng không biết chính mình còn có phải Tiết Mục kia hay không.
Hắn muốn làm cho thế gian không nên chỉ dùng nắm đấm nói chuyện, không nên luôn sinh tồn giữa đao quang kiếm ảnh sinh tử, thịnh thế phồn hoa cùng văn minh mới là hoàn cảnh sinh hoạt hắn hướng tới, nhưng chuyện tới bây giờ lại càng ngày càng liên quan đến chiến đấu, liên quan đến loạn cục, liên quan đến âm mưu… Có lẽ thế sự luôn bổ trợ lẫn nhau, có vũ lực trấn thế của Tiết Thanh Thu, thiên hạ chi quyền của Hạ Hầu Địch, mới có trụ cột cho hắn thực hiện mục tiêu, cho nên hắn không ngừng mà dính dáng trong đó, càng ngày càng sâu?
Vậy cứ tiếp tục a, sâu đến cực hạn, đem một ít đồ vật đối lập toàn bộ quét sạch là được.
Tiết Mục tiếp nhận bản đồ Đại Chu mà mấy vị trưởng bối thủ đỉnh trải ra, một bên đánh dấu phương vị trận nhãn, một bên từ trên xuống dưới mà đánh giá rất lâu, bỗng nhiên nói: “Phát động tất cả lực lượng tìm kiếm Hư Tịnh, chắc hẳn vô dụng?”
Hạ Hầu Địch lắc đầu: “Khẳng định vô dụng. Hắn vốn là Khi Thiên Giả, trong tay còn có Man Thiên Quá Hải Bàn… Cái gọi là tất cả lực lượng của chúng ta, lại không thể là chân chính tất cả mọi người trong thiên hạ, còn không phải chỉ có thể dùng nhân thủ của chúng ta, bốn phía dập lửa đều giật gấu vá vai, nghèo rớt mồng tơi, lại làm sao tìm hắn…”
“Chân chính tất cả mọi người trong thiên hạ…” Tiết Mục thì thầm vài câu, bỗng nhiên cười nói: “Ta dùng thủ đoạn vũ lực lâu rồi, thiếu chút nữa quên ta dựa vào cái gì ăn cơm đấy.”
Hạ Hầu Địch có chút sững sờ: “Ngươi lại có chủ ý gì?”
Tiết Mục nở nụ cười: “Tổng bộ đầu còn nhớ lúc trước chúng ta thương nghị Tân Tú Phổ, đã từng đề cập qua, thời cơ thích hợp có thể làm xếp hạng?”
“Nhớ rõ…” Hạ Hầu Địch mỉm cười, đây chính là khởi đầu của quan hệ gút mắc giữa nàng cùng Tiết Mục, hôm nay nhớ lại hầu như mỗi một câu đều có thể tái hiện nội tâm, lại làm sao có thể quên mất?
Nhất là phần Giang Sơn Tuyệt Sắc Phổ kia, hôm nay thật sự là bị hắn ăn sạch, triệt để đã thành hậu cung gia phổ của hắn. Cũng không biết sau khi bại lộ ra, Tiết Mục liệu có bị thế nhân cắn chết hay không.
“Hôm nay là thời điểm xếp hạng a.” Tiết Mục nháy mắt mấy cái: “Chúng ta có thể ban bố một phần Binh Khí Phổ, Tinh Phách Vân Miểu Kiếm, Sinh Tử Đồng Quy Kiếm, Man Thiên Quá Hải Bàn. . . Gọi là xếp binh khí, thực tế xếp chính là người dùng binh khí.”
Hạ Hầu Địch ngạc nhiên nói: “Thực tế cũng chính là xếp hạng vũ lực trong thiên hạ? Ngươi muốn cho tỷ tỷ ngươi danh phận đệ nhất thiên hạ? Cần gì chứ, nàng không phải người để ý những thứ này.”
“Không không không, ngươi đã hiểu lầm.” Tiết Mục cười nói: “Ta muốn xếp hạng đệ nhất, là Man Thiên Quá Hải Bàn!”
Hạ Hầu Địch giật mình, con mắt từ từ sáng lên.
“Võ đạo thế gian, ai không muốn làm đệ nhất thiên hạ? Nếu ngươi liệt Thanh Thu đệ nhất, nàng sẽ nở nụ cười tỏ vẻ không thèm để ý, nếu ai nói Lận Vô Nhai mới là đệ nhất, mặt ngoài nàng không nói cái gì, nội tâm khẳng định mơ hồ cũng là có chút không thoải mái đấy, sớm muộn sẽ đi khiêu chiến vị trí kia. Thanh Thu như thế, Lận Vô Nhai cũng đồng dạng, giả thiết Lận Vô Nhai bỗng nhiên trông thấy Hư Tịnh đã thành đệ nhất thiên hạ, hắn liệu có khắp thiên hạ đi tìm Hư Tịnh thử kiếm hay không?”
Hạ Hầu Địch vỗ tay nói: “Hơn phân nửa là sẽ! Há lại chỉ có Lận Vô Nhai, chỉ sợ Vấn Thiên Nguyên Chung đều chưa chắc ngồi yên được, dù sao thật sự có đệ nhất thiên hạ chi danh, chỗ tốt đối với phát triển tông phái không phải nửa lần hay một lần. Mà ngươi bên kia Hạ Văn Hiên đám người kia cũng tất cả đều muốn nổ.”
Bên cạnh có lão giả thủ đỉnh nói: “Nếu là Tiết tông chủ cũng liền thôi, nếu là Hư Tịnh, đừng nói bọn hắn không phục, chúng ta hơn phân nửa cũng không phục, thiên hạ người không phục rất nhiều…”
Mọi người đều cười.
Lại có lão giả nói: “Nhưng vì sao không trực tiếp xếp tên người, mà là xếp binh khí?”
Tiết Mục ung dung nói: “Tranh giành đệ nhất thiên hạ loại chuyện này cùng người bình thường cũng không có quan hệ gì, chỉ là đề tài nói chuyện. Nhưng thế nhân tham lam, nếu như dán cái bảo vật treo ở trên đầu, liệu có khiến cho một ít người đi tổ chức đội ngũ quần ẩu đoạt bảo hay không? Nói không chừng dẫn tới Hư Tịnh đi tới chỗ nào bị người chú ý đến chỗ đó, bất kể có thể có trợ giúp tìm được hắn hay không, tối thiểu có thể khiến cho hắn làm việc không còn thuận tiện.”
Đám lão giả thủ đỉnh đưa mắt nhìn nhau, rốt cuộc biết rõ người này ngắn ngủi hai năm lăn lộn đến nước này đúng là có vài phần bản lĩnh, cũng không phải là dựa vào khuôn mặt dạng chó hình người kia.
Tiết Mục bổ sung: “Thật ra Thanh Thu Hợp Đạo, Lận Vô Nhai bọn hắn hơn phân nửa là có cảm ứng đấy, bảng này hoàn toàn có thể không liệt Thanh Thu, miễn cho phức tạp. Chúng ta kỳ này chỉ xếp Top 3, Hư Tịnh đặt ở vị trí đầu, Lận Vô Nhai đặt ở vị trí thứ hai, đem Vấn Thiên đặt thứ ba, để cho tất cả mọi người đem ánh mắt nhìn chằm chằm vào Hư Tịnh là tốt rồi…”
Hạ Hầu Địch bỗng nhiên quay người đi ra ngoài: “Vậy ta liền đi làm, Lục Phiến Môn rất lâu không phát hành tập san rồi!”