Nhất Thế Chi Tôn - Chương 20: Giám định thu hoạch
Đấu Mẫu Nguyên Quân xử lý ngọc giản, chỉ còn che lại những chiêu thức Pháp thân không đổi, sau đó giao cho Mạnh Kỳ.
Mạnh Kỳ lần này không cần áp nó vào mi tâm nữa, mà chỉ cần phóng tinh thần ra, thấm nhập vào trong ngọc giản.
Nguyên thần mở mắt, vô hình vô chất, hữu hình có chất, hỗn độn mới sinh, âm dương phân hoá, mọi thứ từ từ diễn hóa hiện ra!
Chúng biến hóa rất kỳ diệu, tốc độ cũng rất nhanh, Mạnh Kỳ chỉ mới nắm được một chút xíu, muốn cảm ngộ thật sự, trừ phi phải lấy được phần tu luyện Pháp thân của Nguyên Thủy Kim Chương!
Nhưng Mạnh Kỳ còn có Âm Dương Ấn, đem âm dương phân hoá, hỗ trợ làm căn bản, quá trình diễn hóa tường tận từ từ diễn ra, thể hiện đủ loại pháp lý của trời đất, Mạnh Kỳ nhìn mà say mê.
Nguyên thần vươn hai tay ra, giao hòa với pháp lý trời đất, bắt ra một ấn quyết kì diệu khó tả, hỗn hỗn độn độn, u u ám ám.
Ấn ký biến hóa, hai tay phân trước sau đánh ra, âm dương là sinh, chuyển đổi cho nhau theo một cách vô cùng huyền ảo, không nhìn ra được tay nào làm dương, tay nào làm âm, khó mà phòng bị.
Một ấn đánh ra, hỗn độn tan rã, trình bày đủ loại nguyên lý âm dương!
Không biết qua bao lâu, Mạnh Kỳ mới mở mắt, một con mắt trắng xóa, một con mắt tối đen, một bên thuần trắng, một bên u ám, chính là âm dương.
Hắn nhắm mắt lại, khi mở ra, đôi mắt đã trở về bình thường.
Âm Dương Ấn không hổ là một trong Nguyên Thủy Cửu Ấn, bao quát vũ trụ chí lý, ám tàng đại đạo chi căn, mình chỉ có thể được ngộ được một chút sơ sơ bên ngoài mà thôi.
Các loại pháp lý và đạo tu luyện của phần Ngoại cảnh Nguyên Thủy Kim Chương cần phải tĩnh tâm từ từ nghiên cứu, nó khiến Mạnh Kỳ hiểu được, sau khi trong ngoài giao hội, nội cảnh ngoại hiển, võ đạo và luyện khí là trăm sông đổ về một biển, mình hoàn toàn có thể dùng ngoại hiển nội cảnh để thi triển các loại thuật pháp, như hô phong hoán vũ, chiêu nhiếp lôi điện.
Về phần Tam Bảo Như Ý Quyền, Mạnh Kỳ đã sớm nắm giữ một phần Ngoại cảnh, nay thể ngộ gia tăng, rất cần phải có tam đức trong ngũ đức chi khí mới tu luyện tiếp được.
Không biết chỗ Lục Đạo có cho đổi ngũ đức chi khí hay không…
Đấu Mẫu Nguyên Quân như nhìn ra suy nghĩ của hắn, nói:
– Ngũ đức chi khí là công đức, đạo đức, phúc đức, thánh đức và âm đức, đều là do bản thân khi làm việc phù hợp với thiên địa đại đạo sẽ được đối ứng hồi báo mà có, nếu đoạt chi khí của người khác để tu luyện sẽ để lại ẩn họa.
Nói cách khác, vẫn là mình phải tự mình tìm lấy… Mạnh Kỳ gật đầu:
– Thiên địa vô tình, sao lại có hồi báo?
Thiên địa đại đạo không phải vật sống, sao có khả năng tự chủ đi báo đáp?
Đấu Mẫu Nguyên Quân lấy ra một cái ngọc giản:
– Thế gian vạn vật đều có tương sinh tương khắc, ảnh hưởng lẫn nhau. Đại đạo pháp lý và quy luật trời đất cũng là như thế, giống như một ngọn núi lửa, nếu ngươi nhắm ngay trung tâm của nó toàn lực đánh ra một chưởng, nó sẽ lập tức phun trào, sự phun trào đó chính là sự hồi báo lại một chưởng kia của ngươi.
Ách, nghĩa là nếu ta đánh vào tường một quyền, tường cũng sẽ trả lại cho ta sức lực của một quyền?
Đấu Mẫu tiếp tục:
– Nếu ngươi tạo ra một sự ảnh hưởng nào đó tới đại đạo pháp lý và quy luật vận chuyển của trời đất, chắc chắn ngươi sẽ nhận lại hồi báo tương ứng. Chẳng qua trước nay chỉ là vì sức lực của người thường quá nhỏ yếu, việc làm gây nên chỉ tạo ra được sức ảnh hưởng quá nhỏ đến tự nhiên, nên sự ‘hồi báo’ trả ngược về cũng rất yếu ớt mỏng manh, không nhận ra được.
À, ra thế.
Đấu Mẫu Nguyên Quân nhìn hắn:
– Việc làm gây nên càng gần sát đại đạo pháp lý hoặc quy luật vận chuyển của trời đất, thì hồi báo trả về càng lớn, có thể ảnh hưởng tới bản thân. Phải đợi đến khi ngươi hoàn toàn hòa vào với đại đạo pháp lý và quy luật vận chuyển, hoàn toàn dung nhập vào với trời đất, khống chế được một phần quyền lực của trời đất, thành tựu các loại Pháp thân, Đạo Môn Công Đức pháp thể, Phúc Đức đạo thể… À quên, ngươi xuất thân Phật môn, hẳn là biết ‘báo thân’ chứ? Đây chính là cái gọi là ‘báo thân’ của Phật môn.
Mạnh Kỳ lắc đầu ý bảo mình là hòa thượng nửa vời mà thôi.
– Tăng nhân thường hứa hẹn trước Phật, thường sau khi hoàn thành được nguyện vọng, sẽ nhận lại được hồi báo. Nhưng việc này thường rất ít khi xảy ra, một là vì điều nguyện ước không gần với pháp lý đại đạo, phát đại nguyện nhưng thuần túy chỉ đều là vọng ngôn, nên căn bản không có được hồi báo, hai là đại nguyện quá lớn, mức hồi báo vượt quá sự chịu đựng của bản thân, trở thành tai kiếp.
– Trước thời thượng cổ, A Di Đà Phật phát ra bốn mươi tám đại nguyện, sau được đại đạo hồi báo, nhờ nó mà đột phá, thành tựu viên mãn báo thân tịnh thổ, chính là Tây phương Cực Lạc tịnh thổ.
– Chỉ cần thành tâm lễ Phật, sau khi chết sẽ được quay về thế giới cực lạc, đó không phải là trở thành một phần của trời đất hay sao?
Mạnh Kỳ nghe mà há hốc mồm, nhớ tới trước kia từng đọc được chuyện này, vậy đấy chẳng phải là hứa đại nguyện thành đạo sao?
Đột nhiên, Mạnh Kỳ nhớ tới một chuyện:
– Nguyên quân, vãn… Ta ở Hãn Hải từng gặp truyền nhân hiện thời của Lan Kha tự, Hoằng Năng, y phát ra nguyện vọng muốn tu sửa lại cái miếu để cho khách lữ hành qua Hãn Hải có chỗ che gió tránh cát, đó… có phải là y đang tu ‘báo thân’ không?
Đấu Mẫu Nguyên Quân gật đầu:
– Phải. Lan Kha tự là một nhánh Phật môn hiếm có tu luyện ‘báo thân’ trong thế giới chúng ta, nhưng chắc chắn ở đó có Bồ Tát hoặc Phật Đà tọa trấn, không, phải nói là bản thân Lan Kha tự đã chính là nơi báo thân tịnh thổ, đã trở thành một phần của trời đất.
– Quy luật vận chuyển của trời đất và pháp lý đại đạo tồn tại ở bất cứ nơi nào xung quanh chúng ta, là căn cứ để chúng ta nội cảnh ngoại hiển và tu luyện, nhưng ngươi có cảm nhận được chúng nó không?
Mạnh Kỳ trầm tư:
– Có thể thông qua biểu tượng ngoại hiển cảm nhận được chúng tồn tại, nhưng không sao trực tiếp cảm ứng được.
– Cho nên Lan Kha tự sau khi trở thành một phần của trời đất, mới có thể tồn tại xuất hiện ở khắp nơi, nhưng người không có duyên lại không sao gặp được, nếu không thành Pháp thân, chỉ có thể hi vọng họ chủ động mở cánh cửa tu luyện ra cho vào mà thôi.
Họa Mi sơn trang có Lục đại tiên sinh, nên bí mật của Lan Kha tự không còn là bí mật gì với Đấu Mẫu Nguyên Quân.
Mạnh Kỳ thở hắt ra, cảm thấy thế sự thật là kỳ diệu, lúc nào ở đâu cũng có thứ làm cho người ta mê muội, làm cho người ta phải tìm tòi nghiên cứu.
Đợi gặp Chỉ Vi, sẽ dẫn cô cùng đi tìm Hoằng Năng. Tuy mình không tu “báo thân”, nhưng nói không chừng cũng sẽ được lọt vào mắt của Lan Kha tự…
Đấu Mẫu Nguyên Quân đưa cho hắn một cái ngọc giản.
– Đây là?
Mạnh Kỳ nghi hoặc.
Đấu Mẫu bình thản:
– Lộ tuyến vận hành bên ngoài của công pháp Tiên Tích sở hữu.
– Ngươi tu luyện Bát Cửu Huyền Công, hẳn là đi theo con đường bất diệt đạo thể dung nạp biến hóa, xem lộ tuyến nhiều công pháp khác nhau, bắt chước nhiều, học hỏi nhiều hẳn sẽ giúp ngươi tăng tiến, tới lúc quan trọng cũng có thể giả làm một thành viên nào đó, giúp cho tổ chức.
Mạnh Kỳ thở một hơi dài, nếu không có những công pháp này, mình sẽ phải tốn rất nhiều công sức để tìm tòi, tìm cho mỗi khiếu huyệt một công pháp, một vũ trụ tương ứng, sau đó dung nạp biến hóa, thân thành bất diệt.
Hèn gì hầu như chẳng thấy luân hồi giả nào chọn Bát Cửu Huyền Công, Khai Khiếu kỳ tuy phòng ngự mạnh mẽ, giỏi lừa gạt, ngụy trang và bắt chước, nhưng không có chiêu thức, mà tu luyện Ngoại cảnh cần phải có rất nhiều công pháp và tài nguyên hỗ trợ, nếu hắn không vào Tiên Tích, chắc sẽ phải tốn mấy chục, mấy trăm thậm chí mấy ngàn lần công phu, tu vi tiến triển thong thả, chết vào luân hồi hoặc tuổi thọ chẳng còn mà chết.
Mạnh Kỳ trịnh trọng cảm ơn Tiên Tích.
Đấu Mẫu Nguyên Quân nhìn hắn chăm chú:
– Qua một thời gian nữa, hẳn sẽ có nhiệm vụ thành viên chính thức giao cho ngươi.
– Nhiệm vụ gì?
Đấu Mẫu Nguyên Quân chỉ chỉ Bích Du cung:
– Bích Du thiên kỳ thật không chỉ có chín nơi cửa vào, còn có một cửa nữa ở sâu trong Bích Du cung, đi thông tới một thế giới khác, ở nơi đó, Bích Du cung chính là tượng trưng thần bí cường đại nhất.
– Trong thế giới đó, thế lực chúng ta bồi dưỡng ra xuất hiện chút vấn đề, không biết chúng có thể tự giải quyết hay không, nếu cần phái người tới xem xét, sẽ báo cho ngươi.
Mạnh Kỳ gật đầu, cáo biệt Đấu Mẫu Nguyên Quân, bay về Tiên Tích phường, hắn có quá nhiều thứ cần đưa cho Lục Đạo giám định, có rất nhiều vật muốn đổi thành thiện công.
Cây trụ ngọc ở giữa Tiên Tích phường, Mạnh Kỳ gặp được Bích Hà Nguyên Quân Cù Cửu Nương, cô tặc lưỡi:
– Thiên tôn quả thật bất phàm, có thu hoạch phải không?
Ý cô nói là chuyện Mạnh Kỳ giết Tắc La Cư, Hãn Hải ai chẳng biết Tắc La Cư là người giàu!
Mạnh Kỳ khẽ cười, lôi Tà Đao của Tắc La Cư, đồ quý của y và hơn trăm đóa Vô Ưu hoa.
– Này, nhiều như vậy…
Bích Hà Nguyên Quân giật mình, vừa kinh ngạc vừa hâm mộ, nhìn chằm chằm những vật lơ lửng trước mặt Mạnh Kỳ, không dời mắt ra được:
– Sớm, sớm biết vậy ta cũng đi ám sát Tắc La Cư…
Nhưng mà nếu cô không đột phá, cô không đủ khả năng áp chế Tắc La Cư.
Trong lúc Bích Hà Nguyên Quân còn đang nhìn mấy vật kia, Mạnh Kỳ đã lặng lẽ lấy Huyền Thủy Đãng Ma Kỳ và cánh xương ngón tay lấy được từ lão Chung đầu bỏ vào cột sáng.
– Huyền Thủy Đãng Ma Kỳ, thần binh bị tổn hại, là đồ của hắc đế Chân Võ, dùng Thái Sơ Huyền Thủy chế thành, có thể hiệu lệnh hơi nước, hộ thân diệt tà, vì tổn hại nghiêm trọng, phát huy Ngoại cảnh thần dị chỉ duy trì được ba năm, nếu sử dụng, có thể phát huy ra được năm thành uy lực hai lần.
– Giá trị 12.000 thiện công, nếu muốn sửa lại thành nguyên trạng, cần 70.000 thiện công.
– Chú ý, nếu người sử dụng chưa vượt qua bậc thang trời tầng thứ nhất thì không sử dụng được.
…
– Xương ngón tay của Hoàng Tuyền, vật phẩm cấp thần binh, là xương cánh tay của Cửu U thiên sinh Tà Thần Hoàng Tuyền, nhưng không biết vì sao đã mất đi sức mạnh bản thân, không thể hiện ra được thần dị, giá trị không rõ.
– Nếu muốn tìm ra nguyên nhân, phải trả 8.000 thiện công.
Thật sự là xương ngón tay của Hoàng Tuyền… Mạnh Kỳ nhíu mày.