Nhất Thế Chi Tôn - Chương 210: Giết gà dọa khỉ
Bí pháp chuyển thế?
Bí mật của vĩnh sinh bất tử?
Ly Biệt bà bà và Khô Cốt ma quân ánh mắt trở nên nóng rực, nhưng nhanh chóng thu lại như cũ, như chưa từng nghe thấy Tiểu Như nói gì. Huyết Anh tôn giả lại cười: “Bắt lấy các ngươi, sưu hồn tác phách, còn không phải giống nhau?”
“Hơn nữa, Huyết Y giáo ta đã sớm lấy được bí pháp đó rồi. Người nào lập được công lớn sẽ được truyền cho, mấy trò châm ngòi ly gián dụ hoặc của các ngươi không dùng được đâu!”
Khô Cốt ma quân và Ly Biệt bà bà rũ mắt.
“E là họ đã bị Huyết Y giáo khống chế, trong người có dị cổ, bằng không chuyện tốt sờ sờ trước mặt, ai mà nhịn được!” Tống Bỉnh Đức cười khẩy, giọng nói phẫn hận và lo lắng.
Huyết Y giáo có số lượng ngoại cảnh không thua gì những thế lực hàng đầu của Trung Nguyên, chúng muốn làm bá chủ Nam Hoang, có quan hệ gì đó với Cổ thần, khống chế rất nhiều tà ma tả đạo, tổng thực lực cực kỳ đáng sợ!
“Bọn chúng không hề sốt ruột ra tay.“ Mạnh Kỳ đơn giản nói, chỉ thẳng vào chỗ khác thường.
Có nhà ai bao vây kẻ địch yếu hơn hẳn mà còn lằng nhằng dây dưa, không ra tay, để tránh đêm dài lắm mộng hay không?
Tiểu Như sắc mặt lại biến, lúc xanh lúc trắng: “Bọn họ chắc chắn là nhìn thấy Vô Danh huynh tới chơi, cố kỵ thực lực của ngươi, nên mới chủ yếu bao vây và phòng ngự, chờ hai cường giả chuẩn tông sư kia và Vạn Trùng tôn giả tới!”
“Nói không sai.“ Mạnh Kỳ vuốt ve chuôi kiếm, bình thản.
Bị sự trấn định của hắn lây nhiễm, Tiểu Như như tỉnh táo ra, cuống quít nói: “Vô Danh huynh, nếu ngài có thể giúp chúng ta thoát khốn, ta sẽ đem bí mật lớn nhất của Vĩnh Sinh tộc nói cho ngươi! Huyết Hải La Sát cũng không có được bí mật đó!”
Cô và Tống Bỉnh Đức chính mắt nhìn thấy Mạnh Kỳ “Đánh bại” Ngoại Cảnh đỉnh phong không có linh trí, thực lực có thể sánh bằng Tông Sư, nên vô cùng tin tưởng vào hắn.
Ngoài bí pháp vĩnh sinh bất tử chuyển thế, Vĩnh Sinh tộc còn có một bí mật siêu cấp? Mạnh Kỳ khiếp sợ, chuyện này xác thật có điểm ngoài dự đoán của mọi người, hèn gì Huyết Hải La Sát muốn truy sát Vĩnh Sinh tộc!
Mạnh Kỳ gật đầu: “Tí nữa các ngươi cứ làm theo lời ta là được.“
Huyết Anh tôn giả khẽ cười: “Bổn tọa biết các ngươi có giúp đỡ, cũng biết thực lực của hắn chắc chắn không phá nổi sự bao vây của chúng ta. Đợi tí nữa thần thú và Man tổ đến, và Vạn Trùng tôn giả giá lâm, các ngươi sẽ hoàn toàn trở thành trên trời không đường xuống đất không cửa!”
“Còn không bó tay chịu trói, để khỏi bị tra tấn?”
Y nhìn nhìn Ly Biệt bà bà và Khô Cốt ma quân, giọng nói tràn đầy tin tưởng. Từ tin tức bí cổ trong người Dịch Tân truyền lay, kiếm khách Vô Danh này tuy rằng rất mạnh, nhưng cũng mạnh có giới hạn mà thôi!
Mạnh Kỳ thu liễm cảm xúc, tâm hồ tĩnh lặng.
Mạnh Kỳ rút kiếm, đứng dậy, nhìn lên trời.
Không thể kéo dài thêm nữa, chờ nữa viện quân của chúng sẽ tới!
Huyết Anh tôn giả còn tiếp tục cuộc công kích bằng ngôn từ: “Nếu hắn chỉ có một mình, có lẽ sẽ thoát vây đi được, nhưng nếu muốn mang các ngươi theo, vậy dứt khoát là nằm mơ, dùng hắn cũng tên Vô Danh, nhưng Tô Vô Danh chỉ có một mà thôi!”
Tiểu Như tái mặt. Huyết Anh tôn giả nói không sai, với cảnh giới và chiến lực của Vô Danh huynh, phá vây giữ mạng có thừa, nhưng cứu người thoát khốn thì không đủ!
Trong tay Mạnh Kỳ xuất hiện thêm một thanh đao với lôi điện quấn quanh!
Dưới ánh nắng sớm, Huyết Anh tôn giả vừa dứt lời, đã nhìn thấy một làn kiếm quang trong suốt từ trong động phủ bay ra, một phân thành hai, hai phân thành bốn, hóa thành cả trăm đạo kiếm quang, liên thành một trận pháp đơn giản, rào rạt chém về phía Khô Cốt ma quân.
Công kích cực mạnh!
Khô Cốt ma quân vốn là một khối xương khô của Độc Long sơn, nhờ cơ duyên xảo hợp mở được linh trí, thân mang đặc dị, cho dù mới chỉ là lục trọng thiên, cũng có thể ảnh hưởng tới chung quanh, hóa thiên địa thành “Hủ trọc độc trạch”, không chỉ độc tính mãnh liệt, còn đầy tính lún dính như vũng lầy, làm giảm tốc độ di chuyển và tốc độ tấn công của kẻ địch, nhờ vậy mới chống đỡ được với tông sư trong thời gian ngắn!
Sưu sưu sưu, kiếm quang rơi xuống, mỗi đường đều sắc bén giống hệt nhau.
Trời đất trở nên tối sầm, kiếm quang chém nát hư không thành mảnh nhỏ, nhưng bản thân cũng trở nên chậm hơn và mỏng đi, toàn thân Mạnh Kỳ nổi màu ám kim.
Huyết Anh tôn giả hừ lạnh, trong tay xuất hiện một hạt châu đỏ rực, bên trong như có nước muốn trào ra. Ly Biệt bà bà cũng xách ngân câu, từ trên không trung công kích Mạnh Kỳ.
Một người động, mọi người đều động.
Thân hình Mạnh Kỳ to ra, trở thành cự nhân khổng lồ, lôi đao màu tím vung lên, nổ ầm ầm, lôi đình như tụ vào một điểm, sau đó đột nhiên đánh xuống.
Khô Cốt ma quân thân cũng to ra, hóa thành một bộ xương trắng cao cả năm sáu trượng, màu khô vàng, khớp xương rất to. Chưởng phải bổ xuống, mang theo tử khí âm lãnh và độc quang hư thối đón lấy trường đao.
Ầm!
Trời đất sáng lên, lôi quang nổ bùng như cây nấm lớn, tràn rộng ra ngoài, biến hư không thành biển lôi đình.
Cây cối vỡ tan và bị chưng khô, đỉnh mấy ngọn núi quanh đó sụp đổ. Đám Ngoại Cảnh vây xem quanh đó hoảng sợ, buộc phải xuất chiêu để ngăn cản dư ba.
Huyết Anh tôn giả sầm mặt. Trong mắt y chỉ nhìn thấy biển thanh lôi hừng hực, không nhìn thấy được Mạnh Kỳ, nên không để dùng bảo vật để công kích. Biển lôi đình lại đang nhanh chóng lan tới gần, mang theo khí tức hủy diệt, chí chính chí dương chí cương.
Phạm vi công kích thực là rộng!
Y bắt ấn, liên tục đánh ra. Trong không trung xuất hiện chín tàn ảnh thủ ấn màu đỏ máu, nối thành một kí hiệu yêu dị cổ quái, dưới lòng bàn chân có hoa sen màu đỏ máu nở ra, tỏa huyết quang nồng đậm, hợp vào cơ thể y, miễn cưỡng chặn được lôi quang.
Ly Biệt bà bà cũng tương tự, ngân câu vung lên, khí đen quấn quanh, tầng tầng lớp lớp, hóa giải lôi đình.
Phốc, bà ta phun ra một ngụm máu tươi, miễn cưỡng đỡ được chiêu này.
Bộ xương khổng lồ nghiến lên ken két, bị đao khí lôi điện đánh trúng, nhưng vì nó quá cứng, nên chỉ bị xuất hiện dấu cháy xem. Mạnh Kỳ một đao tiếp một kiếm, một kiếm tiếp một đao, tử điện hóa long, Xích Hỏa Phần Thiên, sáng lạn tôn quý, thuần túy chỉ dùng sức mạnh và bá đạo để công kích, ép Khô Cốt ma quân không thở nổi, không xuất ra được một chiêu nào, chỉ thụ động đón đỡ.
Lôi Đình tiêu tán, Huyết Anh tôn giả lại thấy được Mạnh Kỳ, tập trung vào đối phương, hạt châu đỏ đã sẵn sàng kích phát. Trong tay Ly Biệt bà bà xuất hiện một cây cung nhỏ, và một túi tên nhỏ.
Hai người cuối cùng cũng tìm được cơ hội!
Bỗng nhiên, Mạnh Kỳ tay trái Lưu Hỏa đâm ra, hóa thành mặt trời, tỏa ra ánh sáng rực rỡ, mỗi làn ánh sáng đều u mạnh mẽ khủng bố đều tăm tắp như nhau, độ sáng và độ nóng làm người ta chói cả mắt, nóng hực cả người.
Vô lượng quang, vô lượng thọ, Đại Nhật Phổ Chiếu kết hợp với Đạo Truyền Hoàn Vũ!
Thấy truyện hay thì bấm quảng cáo giúp truyenconvet duy trì
Hiện giờ một màu trắng xóa. Huyết Anh tôn giả lại một lần nữa mất đi tung tích Mạnh Kỳ, cuống quít đối phó kiếm quang, Ly Biệt bà bà còn tệ hơn, khí đen bị chém tan nát, hóa mỏng tiêu tán.
Khô Cốt ma quân vung bàn tay to, chưởng ảnh hiện ra lớp lớp, hiện ra rồi bị tiêu mất, như một vũng lầy không ngừng triệt tiêu kiếm quang!
Quang mang lướt qua, Khô Cốt ma quân, Huyết Anh tôn giả và Ly Biệt bà bà lại thấy được Mạnh Kỳ, thân hình hắn đã thu nhỏ lại, bay xuống, đang chuẩn bị đao kiếm cùng xuất!
Lại là công kích phạm vi lớn?
Cứ thế này, sớm muộn cũng sẽ trở nên hỗn loạn! Huyết Anh tôn giả cố gắng tập trung để kích phát bảo vật, Ly Biệt bà bà giương cung, mũi tên nhỏ bắn ra, cung nhỏ vỡ tan!
Khô Cốt ma quân cung hai bàn tay to, khiến cả bầu trời một màu đen tối, hai tay cùng đánh lên.
Phốc!
Hạt châu đỏ, mũi tên nhỏ, song chưởng tất sát đều đánh trúng vào Mạnh Kỳ, cơ thể hắn tan ra, hóa thành bột phấn!
Phân thân, vật chết thay?
Là giả!
Khô Cốt ma quân giật mình, biết mình trúng kế. đối phương hai lần xuất công kích phạm vi rộng để làm mọi người hạ thấp cảnh giác, khiến mọi người đánh nhầm!
Sau lưng Ly Biệt bà bà, Mạnh Kỳ hiện ra, chống trời đạp đất, hai đầu bốn tay, khuôn mặt lãnh khốc, hai đao hai kiếm cùng chém xuống.
Oanh Oanh Liệt Liệt Táng Tinh Hà!
“Cẩn thận!” Khô Cốt ma quân và Huyết Anh tôn giả la to.
Ly Biệt bà bà cảm nhận được nguy hiểm cao, sức mạnh khủng bố ép xuống đỉnh đầu, sắc mặt trở nên trắng bệch!
Mạnh Kỳ muốn giết gà dọa khỉ, dọa lui Huyết Anh tôn giả!
Không phải Tô Vô Danh, thì cũng không phải các ngươi có thể khinh thị!