Nhất Thế Chi Tôn - Chương 342: Hạn chế của Thất Sát bi
Có thể?
Ồ!
Hai trăm thiện công một tháng, một năm hai ngàn bốn trăm thiện công, mười năm hai vạn bốn ngàn thiện công, bỏ hai vạn bốn ngàn thiện công là sẽ có được một cơ hội trở về quá khứ trong ba mươi hơi thở, có lời lắm đó biết hay không!
Niềm vui quá lớn khiến Mạnh Kỳ do dự, chuyện quá khác thường nhất định có nguyên do!
Hoàn thành một nhiệm vụ chuyên lấy chiêu thức pháp thân tương đương mấy vạn thiện công lại chiếm được một món pháp bảo cấp tuyệt thế thần binh giá trị bốn mươi vạn thiện công, loại chuyện này dùng đầu ngón chân nghĩ cũng biết là không bình thường.
Lúc đầu, Mạnh Kỳ còn tưởng vị đại năng bào đen kia sẽ lấy lại Thất Sát bi, làm nhiệm vụ của hắn thất bại, bị Lục Đạo lừa một phen, nhưng không ngờ người kia lại hoàn toàn không nói gì tới việc này, cứ như đã quên mất Thất Sát bi.
Có lẽ y tặng cho hắn để làm ‘thù lao’ nhỉ, vì y không thể tự mình ra tay, phải nhờ Lục Đạo hỗ trợ giết cái phân thần chuyển thế không biết nghe lời kia, và Thất Sát bi chính là thù lao ấy.
Cuối cùng, Mạnh Kỳ hạ kết luận: Lục Đạo khẳng định đưa Thất Sát bi cho hắn không phải là có ý tốt, chắc chắn là có mưu đồ, chỉ là không biết là mưu đồ gì. Tóm lại, không thể ỷ lại vào Thất Sát bi, dùng nó để làm phương tiện thoát khỏi tay Lục Đạo!
Nghĩ nghĩ, Mạnh Kỳ trả năm trăm thiện công, hỏi thêm về những hạn chế của Thất Sát bi.
“Thất Sát bi có thể chữa được không?” Mạnh Kỳ hỏi.
Chữa lại thành Thiên Đế thạch bi?
Lục Đạo Luân Hồi chi chủ trả lời: “Vật cấp tuyệt thế thần binh ở đây không thể nào chữa được, phải tự lấy được vật phẩm và tài liệu phù hợp, tìm được cách chữa trị rồi cùng đưa tới đây.”
Nói cách khác trong là không có trong danh sách trao đổi…… Mạnh Kỳ khinh bỉ Lục Đạo, tiếp tục hỏi: “Sử dụng Thất Sát bi có hạn chế gì không?”
Tuyệt thế thần binh đều có mức độ thức tỉnh khác nhau, Thất Sát bi có giống vậy không?
“Có, mức độ thức tỉnh chỉ tới cấp Địa Tiên, sau này khi thức tỉnh nhiều hơn, sẽ có khả năng giết ngay kẻ chạm vào mà không phải là người sử dụng, hiện tại chỉ có khả năng quay ngược thời gian trong ba ngàn năm, không vượt quá năm hơi thở.” Lục Đạo Luân Hồi chi chủ tường tận trả lời.
Vậy cũng rất lợi hại rồi! Mạnh Kỳ thở hắt ra, hắn cũng không định trở về lâu, về thời thượng cổ để bị đại năng ở đó ịn ngón tay một cái đập chết sao!
“Có thể sử dụng thế giới bản thân của ta không?” Mạnh Kỳ cẩn thận hỏi.
Thế giới bản thân là một phần của ‘thế giới thật’, có khác biệt về bản chất với các vũ trụ khác, Thất Sát bi có dùng được không?
“Có thể, nhưng nếu gặp phải khí tức hoặc thi thể của bậc đại năng từ truyền thuyết trở lên, thời gian sẽ bị ảnh hưởng, không còn chính xác.” Lục Đạo Luân Hồi chi chủ đáp.
Dùng được là tốt rồi! “Có tới mức khiến sự tồn tại của bản thân ta ở đó biến mất hay không?”
Ví dụ như dùng Thất Sát bi cứu mấy người Trương sư huynh sống lại, có làm Linh sơn càng thêm dị biến, khiến hắn mất mạng ở đó hay không.
“Có khả năng.” Lục Đạo trả lời.
Mạnh Kỳ nhíu mày: “Nếu việc ta làm ở đó không quan hệ nhiều lắm tới bản thân ta thì sao?”
“Vậy thì sẽ không. Thiên địa chí giản, thời gian chí chân, chỉ dùng cho bản thân thì không sao, không bị ngoại lực ảnh hưởng, phạm vi biến đổi sẽ giảm xuống tới mức thấp nhất.” Lục Đạo đáp.
Hèn gì Hắc Sơn Lão Yêu giết Lương Vô Cực rồi lại tòi ra một cái Thương Thiên tông Thái Thượng trưởng lão, chứ không phải Thương Thiên tông sụp đổ, câu chuyện không bị thay đổi bao nhiêu…… Mạnh Kỳ bỏ hai vạn bốn ngàn thiện công đổi thời gian hồi phục cho Thất Sát bi, sau đó cất nó đi.
Tí nữa rời đây đi Tiên Tích, kiếm đồ khôi phục Thất Sát bi!
Một trong ba thần kỹ đã vào tay, lại có thêm bí pháp chuyển thế, Thất Sát bi sắp khôi phục, Mạnh Kỳ tạm thời không có nhu cầu đổi cái gì cả, nên trả cho Giang Chỉ Vi năm trăm thiện công, để lại hai vạn hai ngàn năm trăm thiện công làm tích lũy.
“Ờ, ở đây có một môn bí pháp chuyển thế, nhưng phải là Thụ Yêu mới dùng được, chúng ta tạm thời không dùng được, mọi người xem xem, sau này tìm thêm bí pháp cùng loại, tìm cách đột phá hạn chế.” Mạnh Kỳ lấy bí pháp của mỗ mỗ ra chia sẻ cho đám người Giang Chỉ Vi.
Lật xem mấy tờ, Giang Chỉ Vi cười: “Nếu thật sự có thể đột phá hạn chế, thì bao nhiêu tiền bối sắp hết tuổi thọ đã dùng tới, sống được thêm một đời nữa rồi.”
“Nhất định không đơn giản như vậy.” Mạnh Kỳ lắc đầu, chuyển thế chi pháp nếu dễ sáng tạo như vậy thì đã sớm bay đầy trời , chứ đâu có hiếm hoi tới mức ngay cả ở trong chủ thế giới một bản cũng không có.
Giang Chỉ Vi, Nguyễn Ngọc Thư và Triệu Hằng không nói gì, đổi thu hoạch ra thiện công, thêm phần thưởng hoàn thành nhiệm vụ, mỗi người đều có hơn một vạn điểm, thu hoạch vô cùng phong phú, đương nhiên không thể nào so được với Thất Sát bi của Mạnh Kỳ.
Họ không vội đổi đồ, mỗi người lấy ra tám mươi thiện công để lấy thông tin cho nhiệm vụ lần sau:
“Cửu U ăn mòn, thiên địa tan hoang, xuất hiện nhiều khe hở nối thông, thỉnh thoảng lại có tà ma chi triều, quét ngang khắp nơi.”
“Nhiệm vụ chính: Phong ấn các khe hở Cửu U, trả lại sự yên bình, hoàn thành được thưởng sáu ngàn thiện công và một tấm Luân Hồi phù, thất bại bị trừ số điểm tương ứng.”
Đánh nhau với Cửu U tà ma? Nhiệm vụ này thoạt nhìn rất bình thường, nhưng Mạnh Kỳ lại cảm giác được có một tia dị thường, có phải sẽ gặp Tề sư huynh không?
Biết nhiệm vụ rồi, mọi người mới đi đổi đồ. Đại La thúy trụy và Nghĩa nhân cọc của Giang Chỉ Vi vẫn còn có thể dùng một lần, nên chỉ đổi cảm ngộ công pháp ngoại cảnh tổng cương Tiệt Thiên thất kiếm, tìm hiểu huyền diệu của nó, để bổ sung vào cho “Trảm đạo gặp ta”, còn lại hai trăm thiện công.
Nguyễn Ngọc Thư tăng Tê Phượng cầm lên thượng phẩm, đổi thời gian tu luyện ba tháng, đổi bí bảo cấp thượng phẩm “Cửu Long Thần Hỏa tráo”, có thể dùng hai lần, là vật chuyên dụng để đối phó âm uế tà dị, còn lại ba trăm thiện công.
Triệu Hằng cũng thế, đổi thời gian ba tháng, bí bảo cấp thượng phẩm Sơn Hà Xã Tắc đồ và Thái Dương thần châm, có thể sử dụng một lần, còn lại một trăm năm mươi thiện công.
Đợi mọi người đổi xong, Mạnh Kỳ mới cười tủm tỉm nói: “Chúng ta nên đặt tên tiểu đội.”
“Ách, Cầu Đạo? Hay là Lấy Kinh?” Giang Chỉ Vi hứng trí bừng bừng.