Nhất Thế Chi Tôn - Chương 198: Thế lực đứng đầu hiện nay
Mạnh Kỳ thò tay ra định thử thu lấy viên Định Hải châu, nhưng hạt châu không hề động đậy.
Đây là sức nặng của một trong hai mươi bốn chư thiên, hoàn toàn vượt qua cấp độ vũ trụ Truyền Thuyết!
Mạnh Kỳ hít sâu, hai tay kết ấn, không ngừng đánh ra pháp quyết trong “Nguyên Thủy Kim Chương”. Sen vàng bay ra, u quang loạn vũ, từng chút điểm hóa món bảo vật vô chủ này.
Bảo vật tuyệt thế Huyền Đàn chân quân năm xưa nhờ vào nó mà hoành hành một thời, sao có thể dễ dàng thu lấy!
Sau chín chín tám mươi mốt ngày, vũ trụ bị những đóa sen vàng bao quanh, bị từng đạo u quang bao bọc, ngũ sắc lưu chuyển hào mang phát ra, bắt đầu rung lắc.
Ào ào!
Tiếng nước cuồn cuộn vang lên. Tinh Hà nhộn nhạo thôi xán như sóng, hào quang ngũ sắc càng thêm sáng rực, vượt qua ánh sáng của u quang và sen vàng.
Mạnh Kỳ nắm bàn tay lại. Vũ trụ kia cũng ngày càng nhỏ dần hóa thành một hạt châu có ánh sáng năm màu bao phủ, bên trong là hỗn độn và mây khói bay về phía tay hắn.
Nhiều ngày luyện hóa, cuối cùng cũng thành công!
Tay phải duỗi ra bắt lấy Định Hải châu, Mạnh Kỳ mỉm cười đặt nó ở sau đầu. Nơi ấy lập tức dâng lên một vầng bảo quang trong vắt, ngũ uẩn thành sắc, hào mang rơi rắc.
Bên trong bảo quang mây khói mờ mịt như cất giấu một phương Tiên Giới.
Mạnh Kỳ thu hồi Nguyên Thủy khánh vân và Pháp Thiên Tượng Địa, đạo bào phiêu phiêu thảnh thơi trở về, lại chui qua “Hắc động”.
Hắn rời khỏi hắc động, quay trở về Chân Thật giới.
Định Hải châu khác với những bảo vật và thần binh khác. Thần dị của nó là tới từ đặc tính “vật chất cao hơn vạn giới” và “sức nặng vượt cả vũ trụ” vạn năng không đổi của nó, gần với trở thành tài liệu hơn là pháp bảo. Nên nó không cần thức tỉnh mà vẫn có thể thể hiện ra mấy phần Truyền Thuyết chi uy.
Nếu có kẻ địch, Mạnh Kỳ hoàn toàn có thể lôi nó ra cứ thế mà đập xuống, quá lắm thì không có ngũ sắc hào quang phụ trợ mê hoặc Chân Linh mà thôi.
Đương nhiên, dưới tình huống đó có đập trúng được người ta hay không lại là một chuyện khác.
…………
Đại Chu Trường Nhạc, hoàng cung.
Cao Lãm ngồi trên ngai vàng, eo đeo Nhân Hoàng kiếm, mắt khép hờ, quanh người thánh đức thủy quang và văn minh chi hỏa hoà lẫn, ngưng tụ ra đạm kim vương đạo chi khí lan ra ngoài, vươn sâu vào hư không như muốn kết nối tới những vũ trụ khác.
Y đang dùng Nhân Hoàng kiếm để cảm ứng “Ta khác” ở vạn giới, để liên hệ với chúng, vung tinh kì ở những vùng trời đất đó, lan truyền nhân đạo quang huy, chứng chư giới duy nhất.
Bỗng Cao Lãm có cảm ứng, mở mắt ra.
Một thân ảnh từ trên trời giáng xuống, phiến vân quan, thủy hợp phục. Eo buộc dải tua rua, chân đi giày cỏ. Sau đầu có một vòng bảo quang ngũ sắc, thần thánh xuất trần.
Thủ vệ và các cường giả hoàng cung như nhìn thấy Tiên Tôn, Phật Đà trong thần thoại truyền thuyết.
Giây lát sau, họ phục hồi tinh thần mới nhận ra đấy là Côn Luân sơn Ngọc Hư cung Nguyên Hoàng đạo nhân giá lâm, hoàng thái đệ đương triều!
Nguyên Hoàng đạo nhân sắp tiếp cận tự chứng Truyền Thuyết sao?
Loại uy thế này loại thần dị này, thiên hạ thật sẽ trở về thời Thần Thoại sao?
Mạnh Kỳ hưởng thụ những ánh mắt ấy, mỉm cười đẩy cửa đại điện đi vào, khẽ cười: “Tiểu đệ không phụ kỳ vọng, đã lấy được Định Hải châu.”
“Định Hải châu……” Cao Lãm lẩm bẩm.
Chúng chính là chiếm phần lớn trong cái gọi là chư thiên trong chư thiên vạn giới!
Y đang định nói tiếp thì thấy tụ bào Mạnh Kỳ chấn động, vụt chui ra một đạo ba quang xông ra khỏi điện các, xông lên trời không biết tung tích.
Thất Sát bi bị thu hồi…… Mạnh Kỳ nhìn nhìn tụ bào của mình, thầm thở dài.
Tuyệt thế chi bảo thế này đâu có thể nào cho mình mượn mãi?
May mà, mình có một viên Định Hải châu!
“Thiên Đế thạch bi?” Cao Lãm trầm ngâm một lát, mở miệng hỏi.
Mạnh Kỳ gật đầu: “Xác của Thiên Đế thạch, được một người có đại thần thông luyện chế thành một khối Thất Sát bi.”
“Có thể trở về quá khứ, thay đổi lịch sử?” Giọng Cao Lãm trầm hẳn xuống.
“Đúng, nhưng ở những nơi có khí tức của đại năng Truyền Thuyết và nhân vật cỡ đó trở lên sẽ bị quấy nhiễu, xuất hiện lệch lạc.” Mạnh Kỳ trả lời.
Cao Lãm ngả người tựa vào lưng ghế. Thật lâu sau mới nói: “Chúng ta thảo luận làm sao chữa trị trận pháp trong Vô Tận Uyên Hải đi.”
Qua một thời gian dài, qua nhiều lần thử, cuối cùng Mạnh Kỳ và Cao Lãm cũng dùng Định Hải châu diễn sinh ra một giới vực hư ảo, bày ra nhiều tầng trận pháp truyền chúng sinh chi lực của mình vào.
Định Hải châu trở nên càng thêm nặng, bên trong hạt châu quay cuồng đầy nặng nề.
Mạnh Kỳ đặt Định Hải châu ra sau đầu, một bước bước ra, dùng địa chỉ cũ của Tu La tự trong Nguyên Hoàng phù chiếu, hàng lâm xuống Vô Tận Uyên Hải chìm sâu xuống dưới.
Bóng tối trong Uyên Hải bị hào quang năm màu làm cho nhạt đi, sương mù tiêu tán, những tiếng rống giận dữ vọng tới nhưng không dám tới gần.
Oanh long long!
Một trong chư thiên giá lâm, Uyên Hải không chịu nổi gánh nặng, tốc độ Mạnh Kỳ hạ xuống ngày càng nhanh, cuối cùng cũng tới chỗ kết giới.
Hắn vung tay lên, ngũ sắc bảo quang bay ra, đầu tiên là biến thành một hạt châu sau đó diễn hóa thành một tầng trời đất, chồng lên cấm pháp phong ấn, chúng sinh chi lực tự động chảy ra chữa trị tổn thương.
“Đợi đến lúc không cần Định Hải châu trấn áp nơi này nữa, ta sẽ thật sự có được một trong chư thiên!” Mạnh Kỳ biến hóa thay đổi thân thể, thích ứng với hoàn cảnh Uyên Hải, thong thả bay lên trên.
Thấy truyện hay thì bấm quảng cáo giúp truyenconvet duy trì
Kết giới ở nơi này rất giống do Thanh Đế làm ra, không biết giờ này ông đã đi đâu, đang đi tìm cái gì?
Cửu U đại môn ở đâu? Cửu Linh Nguyên Thánh có còn canh giữ ở chỗ đó không, hay đã rời đi theo Thanh Đế?
Mạnh Kỳ mơ hồ có một dự cảm, lần sau khi gặp lại Thanh Đế tất sẽ có đại sự phát sinh.
Có lẽ đó cũng là lúc Thanh Đế bước ra bước cuối, đăng lâm Bỉ Ngạn!
Con đường đi lên Truyền Thuyết của hắn, bắt đầu từ hôm nay!
…………
Thủy Nguyệt am, trong thiện phòng, ánh trăng chiếu vào đầu giường, các tiểu ni cô lăn qua lộn lại không ngủ được bởi vì đều đang vụng trộm chơi Vạn Giới Thông Thức phù.
“Sư tỷ, sư tỷ, trong giang hồ trà lâu có hot topic. Rất nhiều người tranh luận, thú vị lắm.” Các cô rất khôn ngoan, trao đổi trong Vạn Giới Thông Thức phù chứ không nói chuyện.
Sư tỷ kia tò mò, mở “Giang hồ trà lâu”, thấy hot topic kia:
[Là thời điểm xếp hạng thế lực đứng đầu thiên hạ hiện nay]
Người post có tên Hắc Đế gia hỏa, gã viết: “Theo hạn chế đất trời dần biến mất, Thiên Tiên Địa Tiên xuất hiện ùn ùn, các thế lực từng đứng đầu nay đã thay đổi. Trong tà ma chín đạo không biết đã có bao nhiêu kẻ trở thành Ma môn. Đã tới lúc cần phải xếp hạng những thế lực đứng đầu một lần nữa. Hoan nghênh mọi người nhiệt tình thảo luận.”
“Theo ý ta, thế lực đứng đầu hiện nay có mấy nhà sau: Đông Tây Tiên môn, Nam Bắc Kiếm tông. Hai đại tịnh thổ, tà ma song phách, và Đại Chu Vương Triều, đếm tới chính là vừa đủ chín, cực hợp.”
“Từ khi Xung Hòa đạo nhân qua đời, Huyền Thiên tông không có ai đột phá, Chân Võ phái không có kẻ kế thừa, Đạo Môn tam tông hiện không thể xưng là thế lực đứng đầu được nữa. Đương nhiên, nếu Quang Âm đao hoàn toàn thức tỉnh, đó chính là một chuyện khác, hôm nay đông có hải ngoại Tiên Giới Tam Tiêu đảo, Linh Bảo Thiên Tôn nhất mạch, tây có Côn Luân sơn Ngọc Hư cung, Nguyên Thủy Thiên Tôn đích truyền, vừa lúc dựng lại thanh danh Đạo Môn, ngang hàng Đông Tây Tiên môn.”
“Tam Tiêu đảo Hỗn Nguyên tiên tử là Thiên Tiên nhiều năm, chấp chưởng ba bảo vật tuyệt thế Hỗn Nguyên Kim Đấu, Kim Giao tiễn và Lượng Thiên xích, so với Quảng Thành Thiên Tôn không biết xa xỉ hơn biết bao nhiêu lần. Tuy nghe nói Hỗn Nguyên Kim Đấu không làm gì được Nguyên Hoàng, nhưng người khác thì không sao chống nổi, hơn nữa Tam Tiêu đảo truyền thừa xa xăm, nội tình thâm hậu, đệ tử nhân tài đông đúc, hôm nay lại có thêm một người mới chứng Pháp Thân, tuyệt đối xứng đáng được xếp thành thế lực đứng đầu.”
“Côn Luân sơn Ngọc Hư cung nhân số không nhiều, nhưng Nguyên Hoàng chấp chưởng Bá Vương Tuyệt Đao, Vạn Giới Thông Thức cầu và hình như có cả Định Hải châu, người có Nguyên Thủy Cửu Ấn vô thượng công pháp, luyện thành chư quả chi nhân, trên Thiên Bảng khó có người địch nổi, có hắn, Ngọc Hư cung chính là thế lực đứng đầu, nếu hắn không còn, vậy Ngọc Hư cung chỉ còn là một môn phái bình thường.”
“Nam Bắc Kiếm Tông đương nhiên là nam Tẩy Kiếm bắc Họa Mi, Tẩy Kiếm các ‘Thiên Ngoại thần kiếm’ Tô Vô Danh tiếp cận Truyền Thuyết nhất, kiếm pháp đương thời đứng trong top 2, kế tiếp có ‘Thái Thượng thần kiếm’ Giang Chỉ Vi, căn cơ càng thêm dày, sau này e không thể hạn lượng. Họa Mi sơn trang Lục đại tiên sinh nhiều năm chưa từng ra tay, nghe nói đang tìm tòi con đường đạo thuộc về bản thân, nhưng cảnh giới kiếm pháp Thiên Tiên ngang ngửa với Tô Vô Danh đủ khiến ông danh chấn đương thời. Giống như Nguyên Hoàng, một mình ông chống đỡ cả Họa Mi sơn trang trở thành thế lực đứng đầu. Đương nhiên, hiện giờ Hàn Băng tiên tử hình như đã sắp đạt tới Pháp Thân. Các đệ tử đời sau của Họa Mi sơn trang cũng ra được không ít nhân tài, nếu có thời gian, nội tình của họ sẽ dồi dào lên.”
“Hai đại tịnh thổ là chỉ Lan Kha tự và Phật quốc ở dưới đất. Lan Kha tự hư vô mờ mịt, hữu duyên mới có thể nhìn thấy, ta là người vô duyên, không dám bình luận. Người của nơi này thần bí, bầu thành một trong hai đại tịnh thổ, Phật quốc dưới đất có Di Lặc hàng thế, hiện đã thống hợp tịnh thổ các tông, mượn sức Kim Cương tự, có thể nói là một quái vật lớn, có năng lực đứng đầu. Về phần Thiếu Lâm tự và Thủy Nguyệt am, cho dù sẽ sắp xuất hiện Pháp Thân, nhưng khó tiến vào hàng ngũ đứng đầu.”
“Tà ma song phách là Ma môn và La giáo. ‘Ma Sư’ thiên túng kỳ tài, lấy Diệt Thiên môn làm căn cơ, thống nhất Tu La tự, Huyết Y giáo, Hoan Hỉ miếu trong tà ma chín đạo, hiện ra Nguyên Thủy Ma Đạo chi uy, bản thân y nghe nói cũng đã đạt tới đỉnh Thiên Tiên, nắm giữ Thiên Đế công pháp, đủ để đứng hàng đầu Thiên Bảng, nên có thể đưa lên đứng đầu. La giáo gần đây phát triển bành trướng cực nhanh, trong giáo cao thủ ùn ùn, tuy Pháp Vương Dạ Đế mới là Địa Tiên, nhưng Lục Phiến môn đã truyền ra tin tức, một Bộ Phong mật thám đã hi sinh của họ đã nhìn thấy một cường giả khủng bố hình như là cấp Truyền Thuyết của La giáo! Nếu đã như vậy, họ không đứng đầu thì ai mới xứng đứng đầu?”
“Đại Chu Vương Triều không cần phải nói nữa đi? Nhân Hoàng đương thời, Nguyên Hoàng tương trợ, chính là thế lực đệ nhất đứng đầu thiên hạ!”
“Ngoài ra còn có ba thế lực đáng được xem xét khác. Một là Giang Đông Vương thị, truyền thừa từ Thượng Cổ, nội tình thâm hậu, cất giấu rất nhiều bí mật, chúng ta không đủ sức để đánh giá. Tuy gần đây giấu tài, nghe nói đã gặp phải một tổn thất nghiêm trọng, ngay cả Lạc Thư cũng đều bị mất, nhưng loại quái vật này dù có chết đi hơn nửa cũng vẫn có thể sống lại, còn sót một tí là vẫn còn có khả năng trở lại hàng đầu. Thứ hai là Tố Nữ đạo, lý do giống như trên, ba là Nam Hoang xích thổ, ‘Ma Đế’ Tề Chính Ngôn trong tay có Ma Hoàng trảo, không biết đã thức tỉnh tới cấp độ gì!”
“Những thế lực không có Pháp Thân tồn tại, thần binh tuyệt thế hoặc Thiên Tiên trấn áp mà chỉ có thần binh bình thường, thì càng ngày càng sa sút.”
Tiếp bên dưới là vô số các nghị luận khác, đa phần là tranh cãi của các đệ tử thế lực xưa nay đứng đầu.
Các tiểu ni cô rất khó chịu, rất muốn cãi nhau một trận với cái tên Hắc Đế gia hỏa kia. Mắc cớ gì mà Thủy Nguyệt am nhà mình không thể được coi là thế lực đứng đầu?
Quang ảnh di động, bên ngoài bỗng nhiên vọng vào một giọng nói nghiêm khắc:
“Các ngươi còn đang chơi Vạn Giới Thông Thức phù?”
“Vậy làm sao còn có thể tĩnh tâm tu phật luyện võ?”
Là giọng của ni cô chấp pháp, nhìn thấy các đệ tử bị hồng trần dụ hoặc chỉ tiếc rèn sắt không thành thép muốn bẩm báo am chủ, trong nội môn cấm tuyệt Vạn Giới Thông Thức phù.
Trong thiện phòng am chủ, am chủ đang tâm bình khí hòa ngồi dưới tượng Quan Âm Bồ Tát niệm tâm kinh:
“Xá Lợi tử, là chư pháp không tướng, bất sinh bất diệt, không bẩn không sạch, không tăng không giảm……”
Một cành dương liễu cắm trong Ngọc Tịnh bình trước tượng Bồ Tát, tươi mát ướt át.
Bỗng, nhành dương liễu từ từ phát sinh, đâm chồi mọc lá!
Am chủ mở bừng mắt, ngạc nhiên.
Đây là?
…………
Trong Tam Tiêu đảo, “Hỗn Nguyên tiên tử” Bích Cảnh Tuyền khoanh chân ngồi ở bên hồ sen, bảo vệ ba cây hỗn độn Thanh Liên.