Nhất Thế Chi Tôn - Chương 139: Hấp thu quyền lực
Phật quang hóa thành những chữ vạn, nối thành gông xiềng, tụ làm kết giới, mạnh mẽ trói chặt phân thân Thiên Đế đã bị Ma Phật chiếm cứ, hư ảnh Tam Bảo Như Ý tỏa ra khí tức công đức, thánh đức và phúc đức, trấn áp tất cả biến hóa khí cơ của cái thân thể kia, không cho nó thoát ra ngoại giới.
“Lôi Thần quả thực đã phản bội Thiên Đế……” Cửu Thiên Huyền Nữ Lưu La không nhịn được cảm thán lên tiếng.
Nhưng nếu không phải như thế, mình và Tô Mạnh lúc này e là đã phải đối phó với Thiên Đế phân thân thức tỉnh, dù nó không có cảnh giới Bỉ Ngạn thì cũng vô cùng nguy hiểm, có khi còn có khả năng tạo ra phản ứng dây chuyền, khiến Thiên Đế đã vẫn lạc sống lại trở về – Ma Phật vì chiếm lấy phân thân này, nên phong ấn trấn áp của Phật Tổ và Nguyên Thủy Thiên Tôn mới đương nhiên lan tới cái thân thể này.
Đương nhiên, là Thượng Cổ Thiên Đình đại thần, Lưu La rất chờ mong với chuyện như thế này. Thiên Đế phân thân chỉ cần còn có một chút linh trí, sau khi tỉnh dậy sẽ tự có thể hòa hợp với di thể phân thân, nhưng cô thực không ngờ Lôi Thần lại làm ra một việc ngoan tuyệt đến như thế, đây chính là hoàn toàn cắt đứt hậu chiêu sống lại của Thiên Đế, khiến hi vọng của cô thành tro tàn, thực là đáng tiếc.
Mạnh Kỳ ngắm nghía Thiên Đế, chợt hắc một tiếng: “Lôi Thần này mày rậm mắt to, quả đúng là dáng vẻ của một tên phản bội, mỗ đại khái đã hiểu vì sao khi nãy lúc y nhìn thấy Bắc Đẩu đế giá lại bị dọa lui.”
Lưu La trong lòng khẽ động: “Ma Phật chiếm cái Ma Hoàng chi khu này, là muốn cắt đứt hậu chiêu của Thiên Đế, khiến ngài ấy hoàn toàn vẫn lạc, không còn cơ hội sống lại, nhưng mà sau khi thực hiện, y lại phát hiện Thiên Đế không chỉ bố trí một chỗ này, thỏ khôn có ba hang, còn có bố trí cơ hội khác, nên khi bị chúng ta dùng Bắc Đẩu đế giá dọa y một phen, mới thật sự cảm nhận được rất có khả năng Thiên Đế còn có chuẩn bị khác, nên mới chột dạ rút đi.”
Mạnh Kỳ vỗ tay khen: “Nương nương nói rất đúng. Không biết có đầu mối nào về hậu chiêu khác của Thiên Đế hay không?”
Lưu La cười khổ: “Nếu ta biết thì đã không kinh ngạc suốt nãy giờ rồi. Ngày xưa khi Thiên Đế phù hộ chúng ta tránh thoát Thiên Đình rơi xuống chi kiếp chỉ phân phó một việc mà thôi.”
“Việc gì?” Mạnh Kỳ quay qua nhìn cô.
Lưu La nhấp môi: “Nếu có Nhân Hoàng xuất thế, thì phải hết sức hỗ trợ!”
Nhân Hoàng không có khả năng là Thiên Đế chuyển thế. Lúc đó Đạo Đức Thiên Tôn còn có thể can thiệp trực tiếp vào chuyện ở Chân Thật giới, làm sao không phát hiện ra……
Mạnh Kỳ nhìn lốc xoáy, thò tay ra, mặt chưởng như gương, hút lấy ánh sáng và màu sắc, tối đen mà thâm thúy, muốn chiếu ra kết cấu hư không của bố trí này.
Hư Không ấn tham khảo Hạo Thiên kính suy diễn thần thông chỉ mơ hồ nhìn thấy những tầng Luân Hồi chết đi đầy vi diệu.
Mạnh Kỳ nghiêng đầu cười với Lưu La:
“Chỉ cần không tiếp xúc Thiên Đế phân thân, muốn mở phong cấm xung quanh nó, thì mọi biến hóa nơi này cũng sẽ không ảnh hưởng gì tới bản thể kết giới ở Linh sơn và vật mà nó trấn áp.”
Lưu La kinh nghiệm kiến thức cỡ nào, lập tức hỏi ngay:
“Ngươi định làm cái gì?”
Mạnh Kỳ bình thản nói:
“Dùng Vô Cực hấp thu tất cả quyền lực đã bị nghiền nát nơi này, gỡ bố trí luân hồi ở nơi này ra, tìm hiểu bí mật của nó.”
Mặt gương trong lòng bàn tay hắn dao động, tầng tầng sụp đổ, nhanh chóng hiện ra một điểm u ám ẩn chứa vạn vật.
Bàn tay ấn xuống, chút ánh sáng đủ màu còn sót lại như bị một lớp hỗn độn phủ lên, không ngừng run rẩy, từ từ thoát khỏi lực hút của lốc xoáy, bay ra ngoài, bám vào Vô Cực chi điểm, từ từ biến mất trong vô cực, như đã dung hợp vào trong.
Từng đạo ánh sáng vọt lên, có quyền lực Tổ Long phiên giang đảo hải, đại thủy diệt thế. Có Thái Dương quyền lực cửu hỏa phần thiên, quang mang chiếu khắp, chúng thi nhau bay ra, bám lên, rồi tan rã, trở về với ban sơ.
Ầm!
Cái lốc xoáy khổng lồ chấn động, khe nứt không gian bắt đầu hiện ra.
Phanh!
Lốc xoáy vỡ tan, hóa thành vô số đạo quang mang bị hút về Vô Cực, trở về với hỗn độn, chui vào trong lòng bàn tay Mạnh Kỳ, hoàn thiện các loại đạo ý hắn lĩnh ngộ được.
Ầm!
Lốc xoáy hoàn toàn tan vỡ biến mất, những tầng sương mù điên cuồng trào ra, nhưng bị Vô Cực u quang chiếu xuống, mọi thứ đều bị bao phủ, không hề tạo ra dao động.
Tay trái Mạnh Kỳ xuất hiện một cái cây tỏa ra thanh quang mênh mông, quyền lực vỡ tan và hư ảo đại đạo còn dư đều bị nó hút qua, hấp thu sạch sẽ, đâm chồi mọc lá.
Đại Đạo chi thụ có tên là “Kỷ nguyên”, mình đương nhiên phải bắt lấy cơ hội “Nuôi nấng” nó!
Đến khi hỗn độn chi ý thu hồi, dị biến của lốc xoáy đã không còn, cảnh tượng ở trung tâm nơi đó cũng hiện ra trước mắt Mạnh Kỳ và Lưu La.
Đó là một vùng hoang thổ đầy âm phong gào thét, lan tràn qua hàng vạn kiếp số, vô biên vô hạn, ở nơi trung tâm có một ngọn núi đen ngòm sừng sững, như hư ảo tử vong và quỷ ý ngưng tụ thành thực chất biến hóa mà thành, là căn nguyên của âm hồn quỷ vật.
Ngọn núi này chia làm sáu tầng, trọc ý sâu nặng, tầng tầng cấm pháp thiên nhiên tự động sinh ra, tạo thành một cái kết giới phòng thủ kiên cố.
Mạnh Kỳ đang chăm chú nhìn vào ngọn núi, trong đầu hắn đột ngột hiện ra một đôi mắt không thể nào tả được thành lời, đầy âm trầm băng lãnh, tử vong ô uế.
Tranh! Tranh!
Đao kiếm cùng reo lên, Tuyệt Đao và xích kiếm cùng phát ra quang mang, hỗn độn u quang quanh người Mạnh Kỳ từ từ chuyển động, chiếu tới diệt trừ cái ý chí khủng bố kia, Đạo Nhất lưu ly đăng bừng sáng, đốt đứt liên hệ.
Bốn mắt giao nhau, hắn và Lưu La đồng thời lên tiếng:
“Huyền Minh Quỷ Đế!”
“La Phong Hắc Ngục!”
Ý chí mạnh mẽ mà đôi mắt kia đại diện không phải của ai xa lạ, chính là một kẻ từng giao chiến với Mạnh Kỳ, Huyền Minh Quỷ Đế, Cửu U ngụy Bỉ Ngạn!
— La Phong chi giới, Hắc Ngục chi giới và Hoàng Tuyền lưu vực là Cửu U tử vong, căn nguyên của ngủ say, âm trầm và quỷ vật, La Phong và Hắc Ngục hiện nay chính là đàn tràng của Huyền Minh Quỷ Đế.
Bố trí dưới đáy Tiên Giới thiên lao không ngờ lại có cấu kết với La Phong và Hắc Ngục!
Liên tưởng tới chuyện phân thân Thiên Đế luyện chế là Quỷ Hoàng chi khu, mọi chuyện trở nên rất là sinh động.
“Lúc trước Thiên Đế bố trí ở đây, lấy Luân Hồi ấn làm hạch tâm, lấy cựu thần cố quỷ trấn áp bao năm qua làm nguyên liệu bổ sung, e là muốn vòng qua Phật Đạo hai môn nhúng tay vào Thượng Cổ Địa Phủ, lấy Quỷ Hoàng chi khu nhất thống La Phong và Hắc Ngục, thành lập nên một thế giới sau khi chết thật sự, một thế giới sau khi chết chỉ thuộc về bản thân ông ta, sau đó dùng nó thành tựu Đạo Quả sơ hình. Tiếc thay sau đó bị Ma Phật lấy đi Luân Hồi ấn, chiếm mất Quỷ Hoàng chi khu, nên việc này nửa đường tan vỡ.” Lưu La lúc ấy là thần linh, kết hợp những điều mình biết, nhanh chóng liên kết mọi chuyện lại với nhau. Trong lòng cô tự nhiên thấy buồn.
Là đại thần chủ trì chinh phạt của Thiên Đình, vậy mà những chuyện này cô đều không biết!
Mạnh Kỳ khẽ gật đầu: “Cái gọi là bố trí cho phân thân sống lại xem ra chỉ là nhân tiện, đương nhiên, cũng có khả năng Quỷ Hoàng chi khu là cố tình bày ra, một chút tàn linh của Thiên Đế không chừng đã thông qua Luân Hồi chi ý và sự kết nối với La Phong, Hắc Ngục mà chuyển thế tới một nơi nào đó. Không biết Hậu Thổ nương nương đã mật đàm cái gì với ông ấy nhỉ.”
Thấy truyện hay thì bấm quảng cáo giúp truyenconvet duy trì
Hắn vung tụ bào, thu lấy phong ấn trấn áp Thiên Đế phân thân, xoay người bỏ đi, không chút do dự.
“Ngươi?” Thấy Mạnh Kỳ hành động dứt khoát như vậy, Lưu La có chút phản ứng không kịp.
Mạnh Kỳ khẽ cười: “Cái này đã trở thành phân thân của Ma Phật, chuyện này nhất định đã bị A Nan cảm ứng được, lúc này không đi, còn muốn ở lại gặp y sao?”
Hắn gập ngón bắn ra, một cái quang ấn nho nhỏ hư ảo bay về phía Cửu Thiên Huyền Nữ, bên trong có chứa rất nhiều đạo văn mơ hồ, màu như vàng như bạc, tràn đầy chiến đấu và chinh phạt chi ý.
“Đây là……” Lưu La đón tiểu ấn, mặt khẽ dao động.
Mạnh Kỳ bay hướng lên trên, rời khỏi hố sâu, không chút để ý nói: “Trong quyền lực vỡ tan có chút liên quan tới chiến đấu và chinh phạt, ta đồng hóa được một phần, còn lại ngưng ra cái ấn này, tin là có tác dụng gì đó với nương nương, chúng ta liên thủ thăm dò, đồ thu được ta đâu thể nào độc chiếm!?”
Lưu La cũng không vờ vịt khách sáo, thu lấy ấn nhỏ, khẽ cười: “Hèn gì hồi trước giang hồ đều đồn là Cuồng Đao Tô Mạnh hiệp can nghĩa đảm, nghĩa bạc vân thiên, việc lần này ta ghi khắc trong lòng.”
Sau đó cô nhìn tụ bào bên tay trái của Mạnh Kỳ: “Ngươi mang cái Thiên Đế phân thân này đi, là sợ lỡ Ma Phật A Nan lấy được sẽ dùng nó để vượt qua phong ấn Linh Sơn mà chạy thoát?”
“Tuy rằng khả năng đó là cực kỳ bé nhỏ, nhưng cũng không thể không phòng.” Mạnh Kỳ trịnh trọng gật đầu.
Đương nhiên, như vậy, dù có “Chư quả chi nhân” và hư vô của giới này ngăn cách, thì Ma Phật cũng có thể dùng cảm ứng của phân thân và bản tôn để định vị được hành tung của hắn.
Đành phải coi ai chạy nhanh hơn thôi!
Hơn nữa chỉ cần hội họp với mấy người Quảng Thành tử, mọi việc sẽ không còn phiền toái như vậy nữa.
Hắn với Lưu La nhanh chóng rời khỏi thiên lao, chạy về hướng Bắc Đẩu xa giá đang đậu.
…………
Trong Chân Thật giới, Đại Tuyết sơn, bên cạnh chín tòa Tiên Tôn cổ mộ, Vương Tư Viễn gặp được Tuyết Sơn phái chưởng môn.
“Vương công tử đột nhiên tới chơi, không biết có chuyện gì không?” Tuyết Sơn phái chưởng môn đúng lễ nghĩa hỏi.
Vương Tư Viễn khẽ ho, cười nhẹ:
“Vì cái vị bị trấn áp trong cổ mộ kia mà đến.”