Nhất Thế Chi Tôn - Chương 26: Di thể Nhân Hoàng
Còn di thể của Nhân Hoàng thì sao?
Những lời này như một đạo thiểm điện vạch qua đầu Hàn Quảng, chiếu sáng một vùng u ám, để lộ ra rất nhiều bí mật, khiến y run lên.
Đúng vậy, mặc kệ là trong Truyền Thuyết nào điển tịch nào, cũng chỉ nói tới chuyện Nhân Hoàng tọa hóa, Thánh Hoàng tiếp nối người trước, mở lối cho người sau, chuyện này vốn không có vấn đề gì, chẳng làm người ta nghĩ thêm gì xa xôi. Nhưng nếu kết hợp với chuyện di thể Hậu Thổ thành Luân Hồi ấn, thân hình Thiên Đế hóa Quang Âm đao, bản tôn Yêu Thánh luyện thành Phượng Sí Hắc Kim thương, thì vấn đề hiện ra hoàn toàn khác.
Di thể Nhân Hoàng thì sao? Di thể của Bỉ Ngạn đại nhân vật ở đâu?!
Nhân Hoàng kiếm là thần kiếm tùy thân đi theo Nhân Hoàng từng bước trưởng thành mà lên, chẳng có liên quan gì với di thể, căn cơ của Nhân Hoàng di tộc là Tận Thế chi thuyền, cũng không liên quan tới Bỉ Ngạn chân thân.
Một vật trọng yếu như thế, sao chẳng thấy có một lời giải thích nào? Vì sao không có một ai đặt câu hỏi về Thánh Hoàng Khải? Vì sao từ khi Nhân Hoàng di tộc thủ hộ đến nay, chưa bao giờ nói tới?
Di thể của Nhân Hoàng như nằm ở điểm mù, bị người ta quên đi một cách quỷ dị!
Cho tới hôm nay Cao Lãm đề cập tới, Hàn Quảng mới như được vạch ra một làn sương mù vô hình, mới nghĩ tới vấn đề này.
Xem ra đã có một đôi tay vô hình cố ý che lấp đi việc này, hơn nữa không phải đơn giản là thô bạo xóa sạch đi việc ấy, mà là động tay chân, khiến các tiên nhân phật đà đều quên đi nó, đôi tay vô hình này hẳn chính là vị đứng sau Cao Lãm kia…… Hàn Quảng thầm nghĩ, ngoài mặt vẫn bình thản không chút dao động cảm xúc, thản nhiên cười:
“Xem ra hôm nay bổn tọa có thể chính mắt nhìn thấy di thể của Bỉ Ngạn đại nhân vật.”
Đây là chuyện chỉ có thể ngộ không thể cầu!
Bỉ Ngạn đại nhân vật mới là người bố cục, người chơi cờ chân chính của chư thiên vạn giới, số lượng rất là thưa thớt, cho dù bắt đầu từ thời Nguyên Thủy khai thiên, một kỷ nguyên nối tiếp một kỷ nguyên trôi qua, tới nay, số lượng Bỉ Ngạn giả vẫn chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay, số người thật sự vẫn lạc sau một kỉ nguyên chỉ có hai ba người mà thôi, có rất nhiều kỉ nguyên còn chẳng có ai vẫn lạc.
Kỷ nguyên này xem như mạt kiếp, mới liên tiếp có tới năm người vẫn lạc, là Hậu Thổ, Ma Chủ, Thiên Đế, Yêu Thánh, Nhân Hoàng.
Thời đại Thái Cổ không thể thành, di thể của Hậu Thổ, Thiên Đế, Yêu Thánh trở thành tuyệt thế thần binh, Ma Chủ thì tàn khu thưa thớt, không còn hoàn chỉnh, khó mà tìm ra, chỉ còn di thể của một người còn lại là chưa thấy!
Cao Lãm thu mắt về, lại nhìn xuống Viên Hồng, Ngưu Ma vương bên dưới, rút Nhân Hoàng kiếm ra.
Đạm kim làm thể, một mặt khắc hình nhật nguyệt tinh thần, chư giới trăm thái, mặt kia là thần ma yêu phật phủ phục, trên chuôi kiếm có nông canh ngư mục. Văn tự sơ hình, Nhân tộc Vạn Tượng.
Quang mang nhàn nhạt tỏa ra, Nhân Hoàng kiếm loáng thoáng dần trở nên trong suốt, hiện ra nhân đạo quang huy mà nó chứa đựng bên trong.
Quang huy mạnh mẽ, như đang cuộn sóng, từ từ nâng ra một bóng hình người.
Không phải cao tới vạn trượng, không phải Pháp Thiên Tượng Địa, chỉ là một Nhân tộc bình thường.
Thân hình này mặc huyền bào, tóc cột thoải mái, không đeo bất cứ món đồ nào của hoàng đế. Y chỉ ngồi đó, nhưng tự nhiên lại có một sự khí khái vương giả làm người ta bị thuyết phục, hai mắt mở ra, trong có trọng đồng. Nhìn như thức tỉnh, nhưng bên trong là một mảnh tĩnh mịch.
Di thể Nhân Hoàng vẫn luôn giấu ở bên trong Nhân Hoàng kiếm? Hàn Quảng như nghe thấy tiếng nứt răng rắc của Chân Thật giới, như có một chư thiên vạn giới đang mạnh mẽ tiến vào nơi này, khiến nó dung nạp khó khăn, không ngừng chấn động.
Hư ảnh Cửu Trọng Thiên hiện ra, những tầng Quỷ vực Ma Giới huyễn sinh, hình chiếu của Tiên Giới và Cửu U cùng xuất hiện, như muốn kháng cự di thể của Bỉ Ngạn đại nhân vật tiến vào Chân Thật giới.
Di thể Nhân Hoàng trước mắt Mà Hàn Quảng bỗng nhiên không “thấy”, y chỉ nhìn thấy một biển khổ sóng cuộn phập phồng, bên trong trầm phù vạn giới vũ trụ, nơi trung tâm của biển khổ là một Chân Thật giới do nhân đạo quang huy đắp nặn thành, nó phiêu đãng hướng lên trên, muốn dẫn vạn giới mang theo Nhân tộc, mang theo sinh linh có trí tuệ thoát ly khỏi biển khổ.
Ở trong này, không có Cửu U, cũng không có Cửu Trọng Thiên cao cứ bên trên vạn giới, chúng như dung nhập vào cùng với nhau, không còn phân biệt.
Đây chính là Nhân Hoàng chi đạo, đây chính là chư thiên vạn giới của ông!
Huy quang rung lên, nơi cuối của biển khổ là các dạng quá khứ, là Nhân Hoàng chú kiếm, là vượt mọi chông gai, là tinh tinh chi hỏa, là khi đẫm máu ra sức chiến đấu, là những khi trải qua cực khổ, rồi kết thúc yêu loạn đại địa, sâu trong khổ hải, gợn sóng nhộn nhạo, bốc lên những cái bọt khí, trong mỗi cái bọt khí là chứa đựng một loại tương lai.
Chân Thật giới do nhân đạo quang huy đắp nặn không phải là một vùng tĩnh mịch, mà còn chứa đầy dấu vết tan biến, quá khứ giống như hư ảnh, chỉ còn để lại ấn ký, không còn cảm giác thật, bong bóng tương lai vừa hiện lên đã lập tức vỡ tan, không duy trì được lâu.
Hàn Quảng suýt nữa chìm đắm lạc vào trong đó, vất vả lắm mới khống chế được Chân Linh, nhắm chặt mắt, trong lòng chợt có hiểu ra:
“Nhân Hoàng đã chết oan……”
Cao Lãm không nói gì cả, trịnh trọng hành một lễ với di thể Nhân Hoàng, sau đó đặt Nhân Hoàng kiếm vào trong tay di thể, dùng bản thân khống chế, để kiếm kéo di thể chuyển động.
Đạm kim chợt lóe, di thể Nhân Hoàng bước vào trong Tru Tiên kiếm trận.
…………
Ma Quân là một kẻ đại thần thông sống từ Thượng Cổ tàn lưu đến nay, Ma Đạo công pháp lừng danh kì dị, Diêm Ma chi thân không ngừng mấp máy, khi tán khi tụ, khi là hắc vụ khi là một điểm, kì ảo tránh được ức vạn kiếm khí từ Tru Tiên kiếm trận chém xuống.
Tay phải nhấn một cái, phía trước sụp đổ, kiếm khí rơi xuống, Ma Quân né qua, muốn chạy lên hướng trời cao, độn ra khỏi kiếm trận.
Nhưng trước mắt lão nhoáng một cái, thấy một thân ảnh quen thuộc, mặt đạm kim, mắt có trọng đồng, uy nghiêm bất khuất.
Nhân Hoàng! Ma Quân như bị đa nguyên vũ trụ phản phệ đánh trúng, suýt nữa chết sững ngay tại chỗ, để kiếm khí bốn màu bao phủ.
Lúc yêu loạn đại địa, Ma Quân là thiên tài hiếm thấy, chuyển huyết mạch công pháp của tà ma thần thành thần công để ai ai cũng có thể tu luyện, tự khai sáng ra Nguyên Thủy Ma Đạo, nếu đổi là thời đại khác, hẳn lão đã là thiên chi kiêu tử, tất sẽ đi lên đỉnh phong, đáng tiếc, lão lại gặp phải Yêu Thánh, còn gặp phải Nhân Hoàng, vài lần đều sắp thành lại bại, nếu không phải nhờ Ma Hoàng trảo hoàn toàn thức tỉnh, thì đã sớm trở thành máu tươi xâm nhiễm trên Nhân Hoàng kiếm.
Sau khi biết được Nhân Hoàng tọa hóa, lão đã thở phào một hơi dài.
Nhưng lúc này, Nhân Hoàng lại xuất hiện ở trước mắt lão!
Chỉ trong nháy mắt, Ma Quân đã nhìn ra đây chính là di thể Nhân Hoàng!
Đúng vậy, di thể Nhân Hoàng!
Ma Quân tiếp tục né tránh kiếm trận sát lục, nhưng trong mắt vẫn luôn nhìn chằm chằm vào di thể Nhân Hoàng.
Sau đó, lão thấy Nhân Hoàng vươn tay ra, trong trọng đồng chiếu rọi ra thân ảnh của lão.
Cả quá trình từ ban đầu khi Ma Quân né tránh kiếm khí công kích cho tới lúc này bước vào trời cao như hình ảnh được thu lại, sau đó được Nhân Hoàng nhanh chóng “Truyền phát”, không ngừng “Truyền phát”!
Không tốt!
Ma Quân và Nhân Hoàng đã từng đánh nhau không biết bao nhiêu lần, chẳng xa lạ gì những thần thông thủ đoạn của Nhân Hoàng, vừa nhìn thấy cái tư thế này, lập tức cảm nhận được nguy hiểm trí mạng sắp xảy ra.
Thấy truyện hay thì bấm quảng cáo giúp truyenconvet duy trì
Nhân Hoàng thò tay ra, cắm vào quá trình “Truyền phát”, cánh tay chuẩn xác hiện ra ngay trước mặt Ma Quân.
Phanh!
Thân ảnh quá khứ của Ma Quân đâm trúng cánh tay của Nhân Hoàng, bản thân hơi bị khựng lại.
Chính một chút khựng lại này, kiếm khí bốn màu đã kịp bao phủ lấy Ma Quân.
Ma khu của Ma Quân tan rã, chỉ trong tích tắc, lão đã bỏ mình.
“Lục Diệt Diêm Ma thân” lão tu luyện không dễ gì sụp đổ như vậy, kiếm khí bốn màu theo mối liên hệ, chém tới Băng Tuyết tiên cung, chém tới ma quật thâm trầm, chém tới vạn giới vũ trụ.
Năm cỗ Thanh Đồng cổ quan mở ra, trái tim không ngừng co đập, thân thể đẫm máu tươi sát lục, phân thân với cái đầu tóc trắng xóa và chòm râu đen xuất hiện, đánh ra thần thông, chặn kiếm khí lan đến, sau đó chặt đứt liên hệ!
Ma Quân bị buộc phải thức tỉnh cả thân hình, chịu tổn thương rất lớn!
Con ngươi Mạnh Kỳ co lại, đánh giá thân ảnh Nhân Hoàng, trong lòng ý niệm trăm chuyển thiên hồi.
Hình tượng của Nhân Hoàng đời đời được tương truyền, không có thay đổi gì nhiều, lại còn cầm Nhân Hoàng kiếm, làm sao hắn không nhận ra?
Đây là di thể của Bỉ Ngạn đại nhân vật?
…………
“Niêm hoa cười”, “Duy ngã độc tôn”, “Phổ độ chúng sinh”, các hư ảnh Phật Đà Bồ Tát quanh thân Vô Thượng chân phật cùng lúc thi triển ra các chiêu thức Như Lai thần chưởng khác nhau, tụ thành một bộ, cửu cửu quy nhất.
Nó dang tay, như ôm trời đất, đánh ra một kích khai sáng thế kỷ.
Quang mang vô cùng vô tận phát ra, xuyên qua thời không, sáng sinh vạn vật, sơ lập kỷ nguyên, trung hòa tất cả các làn kiếm khí, xông lên trời cao, trùng kích kiếm trận.
Đúng lúc này, nó nhìn thấy một thân ảnh mắt có trọng đồng, thấy quá trình trước đó được ‘suy diễn’ ra một lần nữa!
Nhân Hoàng kiếm ra, chém vào vài sát na trước đó, vừa lúc ngăn chặn các hư ảnh Phật Đà Bồ Tát quanh thân Vô Thượng chân phật cùng lúc thi triển Như Lai thần chưởng.
Thần chưởng không đủ, một kích sáng lập thế kỷ mất đi năng lực mở ra thời không, không thể trung hòa kiếm khí.
Kiếm khí bốn màu chém xuống, thời không hỗn loạn, vật chất không còn, năng lượng dâng trào, kéo Vô Thượng chân phật vào trong hỗn loạn!
“Không!”
Vô Thượng chân phật gầm lên, bị kiếm khí nuốt sống.
…………
Ngưu Ma vương hiện ra Pháp Thiên Tượng Địa, hai tay cầm Yêu Thánh thương, muốn ngạnh kháng kiếm khí, xông ra khỏi trận, nhưng Na Tra làm sao cho nó được toại nguyện, thương ảnh từ bốn phương tám hướng đột kích tới, quyết ngăn cảnh nó.
Di thể Nhân Hoàng cũng đã tới nơi, trọng đồng tập trung vào Ngưu Ma vương.
Tình thế của Yêu tộc đầy nguy cơ.
Đúng lúc này, Tru Tiên kiếm trận bỗng rung mạnh, một cây Kim Cô bổng chống đỡ Chân Thật giới mạnh mẽ đánh thông vào!
Tề Thiên Đại Thánh ra tay!
[hồi sau sẽ rõ]