Quỷ Bí Chi Chủ - Chương 111: Gặp hụt
Không lâu sau, cô giáo có xương gò má khá cao bước lên bục gỗ của hội trường, cất cao giọng nói:
“Chào buổi sáng, các quý cô quý bà tốt bụng và nhân từ. Tôi là Syvilla Hedar, hôm nay tôi sẽ chia sẻ kinh nghiệm chi tiêu trong gia đình với các vị. Kinh nghiệm này chia làm ba phần, một phần cho những gia đình với thu nhập tầm 100 bảng một năm, nên chi tiêu như nào để cân bằng vấn đề ăn uống, nhà ở, quần áo và thuê người. Hai là những gia đình với thu nhập đạt tới 200 bảng nên tăng chi tiêu chỗ nào lên, khiến cho bản thân trông càng có thể diện hơn…”
Melissa lắng nghe rất chăm chú, cô bé không cần tính nhẩm mà vẫn nhớ thu nhập một năm của cả hai ông anh là bao nhiêu.
“Hơn 200 bảng rồi…” Cô nghĩ, nửa vui mừng nửa lo sợ. Cô vui và thỏa mãn với cuộc sống hiện tại, mà lại sợ đảo mắt cái cuộc sống ấy sẽ biến mất không còn tăm hơi.
Lúc này, Selina che miệng, nhỏ giọng nói với hai người bạn tốt: “Hình như cô ta là tín đồ của chúa tể Bão Táp, nhìn huy hiệu Bão Táp mà cô ta đang đeo kìa.”
Melissa tập trung nhìn thì quả nhiên thấy cô Syvilla đeo một huy hiệu có vẽ gió lớn và sóng biển trên ngực trái. Cô vội giải thích:
“Phu nhân Shade nói với tớ về buổi tọa đàm này là tín đồ của chúa tể bão Táp, nên tớ nghĩ cô giáo là người của chúa tể Bão Táp cũng không có gì kỳ quái.”
“Nhưng mà, ngoài Melissa, chúng ta không cần và cũng chẳng có tư cách vạch kế hoạch chi tiêu cho gia đình.” Selina than thở một câu.
Elizabeth phản bác không chút do dự:
“Nhưng sau này chúng ta sẽ kết hôn, sẽ có gia đình riêng của bản thân mà.”
Sau chuyện xem bói ma kính, Selina vẫn hơi sợ Elizabeth, đành ngại ngùng gật đầu, vờ như mình đang nghe giảng rất chăm chú.
Syvilla giơ tay phải lên, nói:
“Tiền đề cho mọi kế hoạch chi tiêu là chúng ta bắt buộc phải tôn trọng ý kiến của đàn ông, bởi bọn họ là nguồn thu nhập, là trụ cột của gia đình. Bọn họ phải đối mặt với áp lực, lo âu, phiền toái và hỗn loạn trong xã hội rối ren vẩn đục này để cho chúng ta tất cả mọi thứ, cho nên chúng ta bắt buộc phải xây dựng một không gian yên bình không bị thế giới bên ngoài quấy rầy, khiến bọn họ được thả lỏng, tâm linh bọn họ được rửa tội khi ở nhà, như vậy bọn họ mới có được trạng thái tốt nhất để ứng phó với các loại khiêu chiến… Cho nên ngài Lurmi, một nhà triết học, xã hội học, nhân văn học và kinh tế học lừng danh từng nói rằng, phụ nữ chính là thiên sứ của gia đình.”
Selina nâng má làm lộ ra đôi má lúm đồng tiền, khẽ hỏi với vẻ khá hưng phấn: “Lurmi, chính là cái ông nói rằng ‘cuộc đời đến từ tự do’ à?”
“Ừ, nhưng ông ta là tín đồ của chúa tể Bão Táp.” Elizabeth do dự.
Đúng lúc này, cô Syvilla lại nói tiếp:
“Ngài Lurmi còn nói cho chúng ta biết rằng phụ nữ trời sinh đã bị thiếu hụt trí tuệ và logic, cho nên những người không có năng lực phán đoán như chúng ta nên tiếp nhận lời của cha và chồng như tín ngưỡng tôn giáo…”
Khi nghe được câu này, Melissa, Selina và Elizabeth liếc nhau, hồi lâu không nói nên lời.
“Chúng ta đi chứ nhỉ?” Cuối cùng Selina dò hỏi.
Melissa và Elizabeth đồng thời gật đầu thật mạnh: “Ok.”
Các cô cầm mũ lên, khom người chuồn ra phía cửa hông hòng rời đi mà không khiến người khác chú ý.
Trong lúc các cô cẩn thận đi ra ngoài, lúc mới đứng thẳng người lên, bọn họ chợt nghe thấy tiếng vỗ tay nhiệt liệt vang lên bên trong hội trường.
Theo bản năng Melissa quay đầu nhìn vào trong qua cổng tò vò. Cô thấy phu nhân Shade đang vỗ tay, thấy những quý cô quý bà khác cũng đang vỗ tay.
Phù, ca ngợi Nữ Thần… Melissa thở hắt ra, rồi cùng Selina và Elizabeth rời khỏi nơi khiến toàn thân cô không thoải mái này.
“Chúng ta đi cửa hàng bách hóa Harrods chứ?” Lúc đứng dưới hàng cây bên đường, Selina quên đi chuyện vừa rồi, vui vẻ đề nghị.
Melissa im lặng vài giây rồi đáp: “Tớ muốn về học.”
“Học…” Selina ngơ ngác vuốt lọn tóc màu đỏ rượu của mình, dường như nhớ tới cuộc sống bình thường.
“Vả lại tớ còn phải đi mua bánh mì, thịt bò, khoai tây rồi nước quả… Hôm nay Klein phải đi làm, Benson tới thư viện thị chính. Ừm, tớ phải về đây!” Melissa đột nhiên cảm thấy bản thân yêu thương sách vở, dây cót và bánh răng nhiệt tình hơn hẳn.
Selina quyết định giữ khoảng cách với Melissa có vẻ khác hẳn thường ngày, cô quay đầu nhìn Elizabeth, nói với vẻ buồn cười: “Hai người chúng ta đi dạo cửa hàng Harrods nhỉ? Tuy là tớ tiêu hết tiền riêng rồi, nhưng dạo một vòng ngắm nghía cũng hay mà.”
“Ừ.” Elizabeth đồng ý, lại hỏi một câu như thuận miệng: “Melissa, anh trai Klein của bạn phải đi làm cả Chủ Nhật à?”
“Ừ, anh ấy nghỉ thứ Hai, khác với các công việc khác.” Melissa khẽ gật đầu.
…
Sau khi rời khỏi công ty Bảo an Gai Đen, Klein lên xe ngựa công cộng theo tuyến tới phố Holls.
Hắn cố khiến bản thân không nghĩ tới chuyện về kho báu của gia tộc Antigenous nữa, mà dồn sức chú ý của bản thân trở lại chuyện “đóng vai”: Bất cứ lúc nào thì việc nhanh chóng tiêu hóa ma dược, khiến bản thân mạnh lên luôn là chuyện vô cùng quan trọng.
“Mình vẫn chưa chuyên nghiệp lắm về việc đóng vai thầy bói, đám thầy tướng số ở đất nước ăn tham kia làm gì đều phải giở lịch trước…” Klein cầm gậy ngồi trong xe ngựa.
Hắn quyết định phải bói xem hôm nay có thuận lợi cho việc xuất hành, cho việc tới câu lạc bộ bói toán không. Như vậy mới là một vị thầy bói đủ tư cách!
Nhân lúc xuống xe, Klein móc một đồng nửa penny ra, sau đó rũ mắt xuống, đôi mắt nhanh chóng sâu xuống, rồi lẩm nhẩm mà không phát ra âm thanh:
“Hôm nay thích hợp cho việc đi câu lạc bộ bói toán.”
“Hôm nay thích hợp cho việc đi câu lạc bộ bói toán.”
…
Keng!
Klein bắn đồng xu này lên không trung. Hắn không nhìn nó lăn lộn mà chỉ xòe bàn tay ra.
Cạch! Đồng nửa penny rơi vững vàng lên lòng bàn tay hắn.
Lúc này, con số “1/2” với lúa mạch bao quanh ở trên.
“Con số ở trên, chứng tỏ hôm nay đi câu lạc bộ bói toán sẽ gặp phải chuyện không tốt…” Klein ngẫm nghĩ rồi quay người đi sang phố đối diện, chờ xe ngựa công cộng đi tới phía phố Hoa Thủy Tiên.
Hắn cảm thấy mình càng lúc càng giống một tên thần côn.
Thấy truyện hay thì bấm quảng cáo giúp truyenconvet duy trì
…
Trong cửa hàng bách hóa Harrods ở phố Holls.
Selina đang định bước vào thì chợt ngẩn ra, quay đầu nhìn sang bên cạnh.
“Chuyện gì thế?” Elizabeth nghi hoặc hỏi.
Selina phồng má lên, nói: “Elizabeth, tớ nhớ tới thầy thần bí học Fansent của tớ, ông ấy đã qua đời, ngay sáng sớm hôm sau sinh nhật tớ… Chẳng lẽ vì tớ đã nhìn lén và sử dụng chú ngữ bí mật của ông ấy? Cứ nghĩ vậy khiến tớ thấy áy náy và bất an… Với lại dạo này tớ cứ xui xẻo sao ấy.”
“Nên?” Elizabeth hỏi rất ăn ý.
Selina khẽ cắn môi: “Tớ đang định sang câu lạc bộ bói toán bên kia xem bói thử xem chuyện của thầy Fansent có liên quan tới tớ không.”
Xem rốt cuộc hôm tiệc sinh nhật ấy đã xảy ra chuyện gì… Cứ cảm thấy Elizabeth đang lừa mình chuyện gì đó… Mình nhớ là có một người đàn ông mặc áo vest đuôi tôm mà…
“Không phải bạn biết xem bói sao?” Elizabeth ngạc nhiên hỏi.
Selina học dáng vẻ thở dài của cha mình: “Haiz, trạng thái hiện giờ của tớ không phù hợp cho việc tự xem bói.”
“Vậy được rồi, chúng ta sang câu lạc bộ bói toán đó đi.” Elizabeth đồng ý với lời đề nghị của bạn tốt.
Các cô đi sang bên kia, lên câu lạc bộ bói toán ở tầng hai.
“Hi, xin chào, chào chị Angelica, thật vui khi được gặp chị.” Tới sảnh tiếp đón, Selina hoạt bát chào hỏi.
Angelica mỉm cười đáp: “Chỉ cần em tới sau bữa trưa là lúc nào cũng gặp được chị hết.”
Selina tán gẫu vài câu với Angelica, thương tiếc cho Hanas Fansent rồi mới nói: “Em cần xem bói.”
“Em biết quy định của câu lạc bộ rồi, đây là danh sách hội viên sẵn lòng xem bói cho người khác… Hôm nay là cuối tuần nên nhiều người đang ở câu lạc bộ lắm.” Angelica giới thiệu rất thuần thục.
Selina và Elizabeth chụm đầu cùng lật giở xem tên và giới thiệu.
“Trước đây lần nào tớ cũng tới tìm thầy của mình, không ngờ so với năm ngoái, nay câu lạc bộ đã có nhiều hội viên đồng ý xem bói cho người ta như vậy rồi.” Selina cảm thấy khá hứng thú.
Đột nhiên cô dừng lại, rồi ngờ vực thì thầm: “Klein Moretti, Klein Moretti? Cái tên này chẳng giống tên của anh trai Melissa à?”
Elizabeth giật mình, lẩm nhẩm “Klein Moretti” mấy lần rồi gật đầu, nói: “Đúng vậy…”
“Chị Angelica, anh Klein Moretti này có ở đây không?” Selina dò hỏi với đôi mắt ngời sáng.
Angelica lắc đầu: “Xin lỗi, hôm nay anh ấy không tới câu lạc bộ.”
“Vâng, vậy đổi người khác thôi.” Selina không có ý định bắt buộc phải gặp đối phương, chỉ cười trộm nói với bạn tốt: “Tớ biết đây không phải anh trai của Selina, nhưng gặp cái tên này tớ bỗng nghĩ tới một tiêu đề tin tức như sau, tiêu đề tin tức như của báo Bưu điện Entis.”
Báo Bưu điện Entis được sáng lập bởi Russel đại đế, nổi tiếng về việc luôn giật những cái tít khiến người ta phải khiếp sợ, là một trong những tờ báo nổi tiếng nhất lục địa Bắc.
Elizabeth hỏi không quá quan tâm: “Tiêu đề gì ấy?”
Selina hắng giọng rồi nói: “Là suy đồi đạo đức hay vấn đề của xã hội, sinh viên ngành Lịch Sử lại suy đồi tới mức xem bói cho người ta để duy trì sinh kế!’