Quỷ Bí Chi Chủ - Chương 114: Tiêu chuẩn thành viên
Không có dầu mỏ? Là vì nguyên nhân nào đó không tìm được hay thật sự không có?
Từ khi Russel đại đế bị ám sát tới giờ đã hơn một trăm năm mươi năm, vẫn không có dấu vết dầu mỏ xuất hiện…
Con ngươi Klein co lại, bàn tay cầm tờ nhật ký suýt thì run run.
Không có dầu mỏ không chỉ có nghĩa rằng việc xuất hiện động cơ đốt trong trở thành ẩn số, mà còn khiến ngành sản xuất hóa chất đình trệ, làm cho ngành công nghiệp hiện đại chân chính như ở Trái Đất không thể thành lập được!
Nói cách khác, Klein hoàn toàn không thể dự đoán được hướng phát triển của thế giới này.
Theo kế hoạch ban đầu của hắn, tuy hắn cái gì cũng biết đôi chút, không thể chơi trò phát minh này nọ, nhưng được cái là cái gì cũng biết một chút nên có thể dự đoán được hướng đi của cải cách và trào lưu thời đại là gì, từ đó tích cóp tiền lương. Khi có khoản tiền đầu tiên, hắn sẽ đầu tư mạo hiểm vào một ngành sản xuất mà hắn thấy là có tương lai, với cả hắn sẽ không bỏ trứng vào cùng một giỏ.
Klein cảm thấy nếu làm như vậy hắn không sớm thì muộn sẽ có được một khoản tiền không mọn. Đến lúc đó hắn sẽ thuê người đại diện làm môi giới, sau đó thành lập quỹ từ thiện quốc tế, ngoài mặt thì cứu tế người nghèo, nhưng thực sự thì giúp tầng lớp lao động của các quốc gia đấu tranh, dùng điều đó để đánh cờ với tầng lớp thượng lưu của xã hội, để cải thiện cuộc sống của dân chúng ở dưới đáy xã hội.
Nếu hắn tìm được cách trở về Trái Đất, hắn sẽ chia tài sản ra làm ba phần cho Benson, Melissa và quỹ của mình.
Nhưng tiếc rằng tưởng tượng thì đẹp đó nhưng sự thực đã đánh nát một nửa rồi.
“May rằng thế giới này có điện với từ trường. Có tiền lệ về sự thành công của điện báo, mình có thể đầu tư chủ yếu vào hướng này…” Klein lấy lại bình tĩnh, tiếp tục đọc những dòng dưới:
“Ngày 21 tháng 12, không thèm nghĩ chuyện dầu mỏ nữa, thăng cấp danh sách của mình mới là chuyện quan trọng!”
“Ngày 22 tháng 12, ở một thành phố cũ bẩn thỉu khiến người ta không thể chấp nhận được, nếu tôi không cải trang vi hành có lẽ sẽ chẳng bao giờ biết nó vẫn còn giữ nguyên tình trạng như hồi tôi còn trẻ. Tôi phải gọi các bộ trưởng của mình tới, lập ra một ‘Kế hoạch cải tiến cống thoát nước và nhà vệ sinh công cộng ở thủ đô’, ừm, còn phải chỉnh lại thói quen sai của dân chúng, làm cho bọn họ uống nước đun sôi để nguội, chăm chỉ rửa tay, rửa mặt sạch sẽ, không được vứt rác bừa bãi, đại tiểu tiện bất cứ chỗ nào, và cố gắng sử dụng ‘ba con sói’ càng nhiều càng tốt. Ha ha, tôi đã biết nên đặt tên chuyện này như nào rồi, vận động vệ sinh ái quốc! Cho nên phải đăng phát minh ‘ba con sói’ lên nhật báo mới được, với cả khẩu trang và cốc giấy nữa. Ừm, dùng bản đầu tiên nhất để thử một lần xem sao. Cảm ơn thế giới này, vì nó còn có cây cao su.”
“Ngày 23 tháng 12, có lẽ tôi nên suy xét đề nghị kia, rằng để lại một đường lui cho mình ở ngoài giáo hội Thần Công Tượng, ví dụ như gia nhập tổ chức cổ xưa, bí ẩn và âm thầm ảnh hưởng tới tình hình thế giới chẳng hạn?”
Đọc tới đây, Klein phát hiện đã hết, quả thực không biết nên miêu tả tâm tình của mình như nào:
“Này đại đế, rốt cuộc cái tổ chức cổ xưa, bí ẩn và âm thầm ảnh hưởng tới tình hình thế giới mà ông nói này tên là gì vậy? Có phải là thứ tôi biết không? Sao ông lại dừng ở đúng chỗ này? Sao không viết thêm hai ba câu nữa? Mợ, cứ như đọc truyện lúc trước vậy, đọc tới cuối mới phát hiện con tác thái giám ấy… Còn cả vận động vệ sinh ái quốc nữa, đại đế à, ông biết chơi thật… Trang nhật ký này hẳn là được viết khi ông ta đã trở thành quan chấp chính của nước cộng hòa Entis, có khi đã tự xưng mình là Caesar đại đế rồi cũng nên. Mình phải về giở sách lịch sử nước ngoài xem ‘Kế hoạch cải tiến cống thoát nước và nhà vệ sinh công cộng ở thủ đô’ xuất hiện năm nào.”
Sau mười mấy giây im lặng, Klein dừng dòng suy nghĩ, khiến cho trang nhật ký trong tay biến mất rồi nói: “Các vị có thể trao đổi được rồi.”
Audrey thở phào nhẹ nhõm, điều chỉnh trạng thái về “Khán Giả”, mỉm cười nói:
“Tôi muốn biết có ma dược đường tắt nào tên là ‘Trọng Tài’ không. Ngoài ra người phi phàm loại nào có thể xuyên qua cửa gỗ, hoặc làm cho cửa khóa trái bị mở ra?”
Tôi biết… Klein đang định mở miệng thì bị Người Treo Ngược cướp trước: “Tôi cần cô điều tra giúp tôi một việc để trao đổi cho câu trả lời đó.”
“Việc gì vậy?” Audrey vừa cảm thấy hứng thú lại cảm thấy ngờ vực.
Arges liếc Kẻ Khờ một cái, trầm ngâm nói:
“Tôi muốn biết đức vua có định trong năm nay hoặc trước tháng sáu sang năm trả thù đế quốc Fusark, khai chiến ở bờ đông Balam không.”
Hiện tại thì ngôn ngữ thông dụng của hội Tarot là tiếng Ruen, xác định dựa trên khẩu âm của ba người vào lần tụ hội đầu tiên, cho nên Arges biết rằng tiểu thư Chính Nghĩa chính là quý tộc của vương quốc Ruen, mà anh tin rằng Chính Nghĩa cũng biết mình là người Ruen. Về Kẻ Khờ, Arges cho rằng đặc tính Ruen mà Thần thể hiện ra chính là vỏ bọc ngụy trang để tiện cho việc trao đổi.
Sau nghi thức ma pháp lần đó, Arges đã sử dụng “Thần” để tôn xưng Kẻ Khờ mà không hề hay biết.
Nhớ lại những gì mà mình nghe được từ các buổi xã giao trong thời gian gần đây, Audrey gật đầu có vẻ chắc chắn: “Không thành vấn đề, nhưng tôi cần thời gian để xác nhận lại.”
“Tôi chờ được.” Người Treo Ngược Arges mỉm cười: “Có ngài Kẻ Khờ làm chứng, tôi tin cô sẽ không quịt nợ.”
Audrey nhìn ngài Kẻ Khờ im lặng và thần bí trong màn sương xám, nhếch khóe miệng rồi nói: “Nhưng tôi cho rằng giá trị của chuyện này cao hơn hai câu hỏi của tôi cộng lại.”
“Chờ khi cô xác nhận đáp án, tôi sẽ bổ sung theo tình hình.” Arges trả lời như đã chuẩn bị sẵn từ trước.
Tiểu thư Chính Nghĩa, Người Treo Ngược, các vị có cần dùng tiền ảo để đong đếm giá trị không? Klein mỉm cười dựa ra sau, chăm chú nhìn hai người.
Audrey lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm, phải tự khen bản thân quá tuyệt.
Tuyệt vời lắm Audrey, mày đã học được cách trả giá rồi! Cô hưng phấn tới mức suýt thì rời khỏi trạng thái Khán Giả, bèn nhanh chóng tìm chuyện để hỏi:
“À đúng rồi, Người Treo Ngược, anh nhận được 1.000 bảng tiền mặt kia chưa?”
“Xin lỗi, tôi còn ở trên biển, vẫn chưa về đất liền.” Arges không muốn nói gì thêm về chuyện này nên anh ta trả lời câu hỏi lúc trước: “người phi phàm có thể đi xuyên qua cửa gỗ, khiến khóa trái không có tác dụng hẳn là danh sách 9 ‘Người Học Việc’. Hội Linh Tri, một tổ chức bí ẩn, có được phương thuốc của nó, nhưng không loại trừ khả năng lấy được theo cách khác, ví dụ như trong mộ cổ từ thời kỷ thứ tư.”
Hội Linh Tri, tổ chức bí ẩn có mối quan hệ dây mơ rễ má với giáo phái Ma Nữ… Klein nhàn nhã dùng ngón tay gãi cằm.
Thấy ngài Kẻ Khờ không phản bác, Audrey bèn cảm khái: “Nếu lúc trước mà biết có phương thuốc ‘Người Học Việc’, có lẽ tôi đã không chọn ‘Khán Giả” rồi.”
Những gì mà danh sách đó thể hiện thật quá tuyệt vời!
Arges không quan tâm điều Chính Nghĩa vừa nói, mà cứ thế nói tiếp:
“Quả thật có một ma dược danh sách có tên tương tự ‘Trọng Tài’, tôi cho rằng chắc cô không thấy lạ lẫm gì, bởi danh sách đầu của đường tắt mà gia tộc Augustus và gia tộc Castilla ở vương quốc Finebot cùng nắm giữ chính là nó, đương nhiên phương thuốc của danh sách thấp trở thành phần thưởng ở những năm cổ xưa, có lẽ một bộ phận quý tộc từng có được nó.”
Gia tộc Augustus là dòng tộc hoàng gia của vương quốc Ruen, còn gia tộc Castilla lại là dòng tộc hoàng gia của vương quốc Finebot.
“Ra là người của dòng họ Augustus đều là ‘Trọng Tài’…” Audrey giật mình, cảm thấy đã phá giải được mối nghi hoặc khiến cô hoang mang đã lâu.
Cô lặng lẽ thở dài: Thảo nào lần nào ở trước mặt bọn họ mình cũng tuân theo sự sắp xếp, không được tự nhiên chút nào, lúc nào cũng sẵn sàng nhận thua, không giống tính cách của mình! Mình còn tưởng mình là kẻ nhát gan chứ…
“Trọng Tài có được sức hấp dẫn khiến người ta tin phục và đủ quyền uy, cũng có năng lực giác đấu xuất sắc đề phòng điều bất trắc.”Arges miêu tả ngắn gọn.
Audrey chậm rãi gật đầu. Cô dựa ra sau, tao nhã nói: “Tôi không có vấn đề.”
Arges suy nghĩ rồi quay đầu nhìn lên ghế chủ nhân: “Thưa ngài Kẻ Khờ đáng kính, tôi muốn hỏi một việc, có phải ‘Thánh Sở’ của Chúa Sáng Thế Chân Thực mà hội Cực Quang truyên truyền chính là ‘Vùng đất bị Thần bỏ rơi’ trong truyền thuyết không?”
Vùng đất bị Thần bỏ rơi? Tôi mới chỉ thấy cụm từ này trong nhật ký Russel một lần… Có lẽ tư liệu của Kẻ Gác Đêm có về nó, nhưng lại nằm ở phần mà tôi chưa được xem… Anh bảo tôi định trả lời như nào? Klein suýt thì giật giật khóe miệng.
Hắn suy nghĩ vài giây rồi trả lời với ngữ khí khá bình thản: “Đây không phải chuyện mà bây giờ anh nên biết.”
Thấy truyện hay thì bấm quảng cáo giúp truyenconvet duy trì
Arges căng thẳng, lập tức cúi đầu xuống: “Xin tha thứ cho sự đi quá giới hạn của tôi.”
Audrey vốn chờ chút nữa hỏi “Vùng đất bị Thần bỏ rơi” là gì, nghe vậy cũng bỏ luôn ý định đó.
Bầu không khí trong thần điện trên sương mù xám bỗng trở nên tĩnh lặng như tờ.
Lúc này, Audrey cảm thấy mình nên nói cái gì đó:
“Thưa ngài Kẻ Khờ, nếu, tôi nói là nếu ấy, tôi có cơ hội gia nhập tổ chức khác, ví dụ như hội Tâm Lý Luyện Kim, liệu có được không?”
Klein vẫn dựa ra sau, khẽ cười đáp: “Không sao, yêu cầu duy nhất của ta là không được tiết lộ sự tồn tại của hội Tarot. Nếu cô trở thành thành viên của tổ chức khác, cô có thể dùng việc trao đổi thông tin và vật liệu để thăng cấp.”
Nói xong, hắn bỗng nhớ ra rằng bản thân hắn cũng là thành viên của tổ chức khác, là Kẻ Gác Đêm chân chính, mà Người Treo Ngược thì quá nửa là có liên quan tới giáo hội Chúa Tể Bão Táp.
Chẳng lẽ hội Tarot của mình chính là Liên minh Kẻ phản bội? Buổi tụ hội của những kẻ phản bội? Klein trầm tư.
“Tôi biết rồi.” Audrey hưng phấn, rồi lại nhớ tới một vấn đề khác: “Ngài Kẻ Khờ, nếu tôi phát hiện người phù hợp với hội Tarot, liệu có thể dẫn dắt bọn họ nhập hội không? Phải dẫn dắt như nào?”
Arges suy nghĩ, cũng hỏi theo: “Thưa ngài Kẻ Khờ, tiêu chuẩn cho các thành viên gia nhập sau này là gì? Phải phán đoán như nào?”
Có lý tưởng, đạo đức, văn hóa và kỷ luật… Bốn từ này lập tức xuất hiện trong đầu Klein.
Hắn im lặng vài giây, khi Chính Nghĩa và Người Treo Ngược trở nên bất an hắn mới đáp:
“Các ngươi cảm thấy phù hợp thì có thể nói cho ta để ta quyết định có nên cho người đó gia nhập không. Trước đó các ngươi không được có bất cứ hành vi ám chỉ nào, như vậy sẽ khiến hội Tarot bị bại lộ. Các ngươi nhớ kỹ, đối với người không phải thành viên của tụ hội…”
Klein dừng lại, rồi trầm giọng nói: “Không có lệnh của ta thì không được nói tên ta.”