Quỷ Bí Chi Chủ - Chương 87: Dặn dò
“Thật sự được giải quyết rồi ạ?” Elizabeth hỏi lại, vẫn cảm thấy không tin được.
Klein gật đầu không chút hoang mang: “Ừ. Chuyện cũng không khó.”
Câu này là lừa em đó… Hắn lặng lẽ bổ sung.
Có lẽ Klein biểu hiện rất trấn tĩnh, cũng có lẽ đây là một “tấm phao” cứu mạng duy nhất nên Elizabeth không nghi ngờ nữa, khẽ vỗ ngực, thở phào một hơi thật dài:
“Cảm ơn anh, anh đúng là một quý ông đáng tin cậy, vừa rồi em thực sự rất sợ. Selina thế nào rồi ạ? Bạn ấy không sao chứ?”
“Cô ấy có lẽ sẽ mê man vài ngày, nhưng không có vấn đề gì khác. Ừm, suy yếu hai ba ngày là chuyện bình thường.” Nói tới đây, Klein bỗng tỏ ra nghiêm nghị, nói rất nghiêm túc: “Thầy thần bí học của cô ấy là ai? Chẳng lẽ không ai bảo cô ấy những điều cấm kỵ sao?”
Elizabeth lập tức đứng nghiêm hệt như cô học sinh vừa bị thầy phê bình. Cô suy nghĩ rồi nói: “Selina từng nhắc tới rằng thầy thần bí học của cô ấy là Hanas Fansent. Năm ngoái khi cô ấy đến câu lạc bộ bói toán ở quảng trường Holls thì biết ông ta.”
Hanas Fansent… Ngoài mặt thì ông ta dạy xem bói ma kính không có vấn đề, mà ngầm thì lại dạy “bói toán đen”… Biết vậy ta cứ thông báo đội trưởng, đi tra máy tính phí gas của ông ta từ trước rồi… Klein ảo não, trầm giọng hỏi: “Xem bói ma kính của Selina cũng do ông ta dạy à?”
Đối với Klein mà nói, chuyện này khiến hắn nghĩ mà sợ, bởi suýt nữa thì ảnh hưởng tới Melissa!
Elizabeth gật đầu rất cẩn thận: “Vâng, nhưng lúc trước Selina thử xem bói ma kính mấy lần nhưng không thành công. A, hôm nay bạn ấy bảo em rằng bạn ấy đọc trộm chú ngữ mà thầy bạn ấy giấu, chắc chắn không có vấn đề.”
Một cô nhóc cừ khôi muốn chết đây… Klein đau đầu day day huyệt thái dương: “Em có nhớ chú ngữ mà cô ấy đọc không?”
Hừm… Tuy Hanas Fansent không chủ động dạy tri thức nguy hiểm cho Selina, nhưng có thể thấy rõ bản thân ông ta có thử, mà chuyện chọc tới thứ không biết, thứ bí ẩn là sớm muộn, bắt buộc phải nhanh chóng xử lý, tránh để tình hình chuyển biến theo chiều hướng xấu dẫn đến ảnh hưởng người khác…
“Nhớ được một phần thôi.” Elizabeth nhớ lại: “Cô ấy dùng tiếng Hermes trong thần bí học, anh biết đó, em mới tiếp xúc chút ít thôi, chỉ nhớ rõ có mấy từ như ‘Bồi hồi’, ‘Anh linh’, ‘Chúa Sáng Thế’, ‘thân quyến’.”
Chúa Sáng Thế? Chúa Sáng Thế Chân Thực? Rất nhiều kẻ yêu thích thần bí học ngầm đều thờ phụng nhân vật cổ xưa được không ít tổ chức bí ẩn tôn sùng này… Đúng rồi, kẻ xuất hiện vào thời kỳ đầu của kỷ thứ năm, từ hơn một nghìn năm trước! Klein gật đầu nói:
“Chờ Selina tỉnh dậy, em nhớ hỏi đầy đủ chú ngữ nhé, sau đó tìm cơ hội nói cho anh biết.”
“Vâng.” Elizabeth tỏ ra thoải mái. Nhưng cô bỗng thấy nghi hoặc, bèn hỏi: “Anh Moretti, sao anh không hỏi thẳng bạn ấy?”
“Anh không muốn Melissa biết anh ham thích thần bí học, em có thể giữ bí mật cho anh được không?” Klein không đáp mà hỏi lại.
Elizabeth khẽ cắn môi, mắt tỏa sáng: “Không thành vấn đề, Melissa đúng là thích máy móc hơn thần bí, lý trí hơn trực giác.”
Klein cầm mũ che ngực trái lại, cúi chào kiểu quý ông và nói: “Cảm ơn sự thông cảm của em. Mà Selina, em biết đó, cô ấy không phải người biết giữ bí mật.”
“Chính xác hơn mà nói là bạn ấy thích chia sẻ bí mật với người khác.” Elizabeth đồng ý.
Klein đội mũ, suy nghĩ một chút rồi nói:
“Khi nào Selina tỉnh dậy, em nhớ bảo là cô ấy bỗng dưng té xỉu, làm vỡ gương. Anh nghĩ trí nhớ của cô ấy hẳn là còn dừng lại ở lúc mới bắt đầu xem bói ma kính.”
Thấy Elizabeth gật đầu, hắn lại nghiêm mặt vào, nói:
“Nhớ lấy, bất kể là tiến hành bói toán hay thử các tri thức thần bí học khác, đừng bao giờ khẩn cầu những kẻ khác ngoài bảy vị thần linh! Nhìn thấy những chú ngữ không thuộc loại đó thì lập tức thiêu hủy và rời xa kẻ cung cấp! Hôm nay nếu không phải anh phát hiện kịp thời, chờ chừng 10 phút nữa là Selina sẽ trở thành quái vật, thành ác linh. Mà người ở nơi này sẽ không ai may mắn thoát được, kể cả anh!”
Nhớ tới “Selina” lạnh lẽo trong gương, Elizabeth không hề nghi ngờ lời Klein nói, cô thở dài:
“Em biết và nhớ rồi, em sẽ giám sát Selina.”
“Ừ, em vào chăm sóc Selina đi.” Klein giơ chiếc gậy batoong mạ bạc lên, cất bước đi tới cầu thang.
Trong lúc đi, đôi mắt hắn sâu xuống, trong tầm mắt, hắn giơ tay phải móc một đồng 1 penny ra, bắn lên giữa không trung.
“Selina không còn vấn đề.”
“Selina không còn vấn đề.”
…
Klein lặp lại lời này mấy lần, sau đó giơ tay bắt lấy đồng tiền xu đang rơi xuống, thấy hình vua George đệ Tam ở trên.
Đây không phải bản đơn giản hóa của phương pháp con lắc cảm xạ, mà là đơn giản hóa bói toán cảnh trong mơ. Trong tích tắc vừa rồi, Klein dùng minh tưởng cưỡng ép bản thân đi vào giấc ngủ, “tinh thần” dạo khắp linh giới, mà mặt chính mặt trái của tiền xu chính là ký hiệu biểu tượng ra ngoài.
Hình đầu người là đúng, hình số là sai!
Ok, không có vấn đề… Klein làm cho đồng xu ánh lên màu đồng thau lăn giữa các ngón tay, vừa rồi là bản đơn giản hóa mà chỉ “Thầy Bói” mới làm được.
…
Elizabeth dõi theo bóng lưng Klein, thấy được đồng penny bay lên, cũng thấy hắn thoải mái bắt lấy. Mãi khi Klein biến mất dưới cầu thang, cô mới bước vào phòng ngủ, thấy Selina mê man dưới sàn, bên cạnh là những mảnh gương vỡ.
Cô ngừng thở, nhón mũi chân, mắt nhìn mảnh gương vỡ, xác nhận bên trong không còn “Selina” lạnh lẽo mà đang phản chiếu hình ảnh trần nhà.
Phù, Elizabeth hoàn toàn yên tâm, thở phào một hơi. Nhưng sau vài lần cố gắng, cô không thể đỡ Selina lên giường, mà còn đánh thức đối phương.
“Elizabeth… Tớ làm sao vậy? Uống say à?” Selina ủ rũ hỏi, đôi mắt sáng ngời đã tối đi rất nhiều, và tràn ngập vẻ mê mang.
Elizabeth suy nghĩ vài giây rồi đáp rất nghiêm túc: “Không, Selina, bạn gặp rắc rối, xem bói ma kính của bạn chọc tới thứ không tốt.”
“Vậy sao?” Selina được Elizabeth nâng dậy, suy yếu ngồi lên mép giường, day day huyệt thái dương: “Tớ chỉ nhớ là tớ mới bắt đầu xem bói ma kính.”
Elizabeth nói nửa thật nửa giả:
“Ban nãy quả thực bạn như thành một người khác vậy, bạn ở trong gương với bạn ngoài đời hoàn toàn không giống nhau tí nào… Tớ rất sợ, lấy cớ cho bạn niềm vui bất ngờ mà dẫn bạn vào phòng, sau đó cướp lấy chiếc gương rồi ném vỡ nó xuống thảm. Sau đó… Sau đó bạn lập tức té xỉu. Nữ thần phù hộ, giờ bạn bình thường rồi.”
“Tớ… Tớ không nhớ gì cả…” Selina rù rì nói, mặt mày tái nhợt. Cô càng nghĩ càng thấy đầu trống rỗng, lại càng cảm thấy sợ hãi. Theo bảng năng cô ngẩng đầu nhìn về phía bàn học, thấy đồ vật bày đặt nơi đó đã khác hẳn với lúc trước. Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Selina cố gắng suy nghĩ, chỉ nhớ mang máng một bóng lưng mặc áo vest đuôi tôm màu đen, đội mũ phớt, không cường tráng, không cao to nhưng lại thẳng tắp.
“Selina.” Elizabeth trịnh trọng nói: “Lần trước tớ đi chợ đen mua bùa hộ mệnh có gặp được một chuyện gia thần bí học, anh ấy bảo tớ rằng cho dù bất cứ lúc nào cũng đừng khẩn cầu những kẻ ngoài bảy vị thần linh, nếu không sẽ rước tai họa tới. Hãy đồng ý với tớ là đừng thử nữa, ban nãy tớ thậm chí không biết có thể cứu được bạn không nữa!”
Thấy truyện hay thì bấm quảng cáo giúp truyenconvet duy trì
Selina cũng sợ, gật đầu liên tục: “Không, tớ không bao giờ thử nữa đâu.”
“Ừm, rốt cuộc chú ngữ của xem bói ma kính của bạn là gì? Có cơ hội mà gặp được chuyên gia thần bí học kia thì tớ sẽ hỏi giúp cho.” Elizabeth tỏ ra thuận miệng hỏi.
Selina day day huyệt thái dương, suy nghĩ một chút rồi đáp:
“Anh linh bồi hồi không đi, thân quyến của Chúa Sáng Thế Chân Thực, con mắt nhìn vào vận mệnh.”
…
Cộp, cộp, cộp.
Klein đi xuống cầu thang, vừa đi vừa chỉnh sửa nếp uốn trên quần áo, phẩy sạch tro bụi dính bên trên. Sau đó hắn lấy mũ phớt xuống, xách gậy batoong đen mạ bạc đi tới cạnh bàn ăn dài.
“Anh đi đâu vậy? Sắp 10 phút rồi.” Anh trai của Selina là Chris vừa bỏ bài, bèn nghiêng đầu hỏi một câu.
Klein cười đáp: “Phòng rửa mặt, sau đó lên tầng hai làm quen với các quý cô xinh đẹp.”
“Tôi thưởng thức sự thẳng thắn của anh.” Chris cười ha ha.
Anh ta có mái tóc màu đỏ và vóc dáng không cao do di truyền, đeo một cặp kính mắt viền vàng, trông khá giỏi giang, là một vị cố vấn pháp luật xuất sắc.
Nếu anh biết tôi lên tầng hai làm em gái anh ngất đi, chắc là anh sẽ không nói thế đâu… Klein khiêm tốn đáp: “Chỉ thảo luận mấy vấn đề học thuật thôi.” Thuộc về thần bí học…
Hắn cất mũ, trở lại chỗ ngồi, chờ ván tiếp theo. Lần này hắn bốc được hai con át chủ bài. Hắn mở một góc bài lên, thấy đó là một con K bích và một con Át rô. Ồ vận may xoay chuyển rồi… Được báo đáp khi làm việc tốt chăng? Klein lấy tiền ra, chuẩn bị đặt cược.
Nếu không phải Hanas chủ động tiết lộ chú ngữ cho Selina thì không cần phải vội báo đội trưởng làm gì… Hắn thầm nghĩ thế.
Sau ván bài này, hắn vẫn duy trì cách chơi nhanh tay, có bài tốt thì đặt cược, chứ không chơi trò lừa gạt, nên tính ra thắng thua không nhiều, đến lúc 10 rưỡi kết thúc, hắn thắng được 6 penny.
“Anh thắng 2 saule 8 penny.” Benson vuốt vuốt tờ tiền giấy và đồng penny trong tay.
“Không ngờ anh còn là chuyên gia chơi bài đấy.” Klein cười khen một câu.
“Không, anh không rõ cách đánh bài lắm, nhưng anh biết trò này không khác gì đàm phán, bắt buộc phải giấu lá bài tẩy của mình và nhìn thấu con bài chưa lật của kẻ khác, sau đó dùng đủ mọi cách dọa hoặc dụ dỗ anh ta…” Benson còn chưa nói xong đã thấy Melissa và những người khác đi xuống.
“Về nhà thôi.” Klein liếc em gái với đám bạn của cô em, day day huyệt thái dương và nói. Đầu hắn vẫn đau như trước.
Sau đó Klein đi phòng rửa mặt một chuyến nữa, mượn cơ hội đi qua mà biết được chú ngữ đầy đủ từ Elizabeth.
Lúc trở lại chỗ anh trai và em gái, hắn mỉm cười nói: “Đúng rồi, em bỗng nhớ tới một việc cần về công ty một chuyện, chúng ta đi phố Zoutelande trước nhé? Nhanh thôi.”