Quỷ Bí Chi Chủ - Chương 162: "Tà Thần" tao thao tác
“1, 2, 3, 4, 5. . . Hình như có mười hai đôi cánh. . . Dựa theo điển tịch các đại giáo hội miêu tả, đây là thiên sứ cao cấp nhất. . .” Furth cố gắng nhớ lại hình ảnh ở trong khi nửa mộng nửa tỉnh nhìn thấy, lại khiếp sợ cũng mà không phải khiếp sợ, tựa như gặp phải một sự việc kinh thế hãi tục mà bản thân lại xem như đương nhiên nhưng trước đó thủy chung chưa từng gặp.
Ngài “Kẻ Khờ” có thiên sứ theo hầu, cũng không làm cho người ta kinh ngạc, từ tiểu thư “Chính Nghĩa”, “Người Treo Ngược” ngẫu nhiên dùng “Người (tương tự với god)” đến ám chỉ, là có thể tưởng tượng được, từ việc người có thể ngăn cách ảnh hưởng của lời vô nghĩa khi trăng tròn, là có thể phỏng đoán được. . . Nhưng mà, thỉnh cầu của mình chỉ là quấy nhiễu ngài Lawrence bói toán một chút, người thế mà trực tiếp để cho thiên sứ phù hộ mình, cái này, cái này rất xa xỉ rồi? Hoặc là đối với người mà nói, đây là thao tác thường quy?
Ặc, còn một vấn đề, lông ở trên cánh thiên sứ vì sao lại là màu đen? Cái này thể hiện đọa lạc, hay là tử vong? Ngài “Kẻ Khờ” thân phận chân thật đến cùng là cái gì? Là vị tồn tại vĩ đại nào? Vị “Tử thần” ngã xuống ở “niên đại tái nhợt” trong lời đồn kia sao? Hắn muốn thông qua hội Tarot tụ, để bản thân sống lại? Furth bỗng nhiên hít vào một hơi, hoàn toàn không hề lo lắng người tên là Lawrence kia sẽ mượn dùng bói toán, phát hiện mình có vấn đề nữa.
Cô ta nghĩ mình đã gia nhập hội Tarot, cười khổ một chút, không tiếng động nói nhỏ:
“Chỉ có thể giống như Đại đế Russell nói, đi một bước, xem một bước. . .”
Thu liễm suy nghĩ, Furth lại khiêm tốn cảm tạ ngài “Kẻ Khờ”, sau đó dựa theo lưu trình nghi thức bình thường, dập tắt ba ngọn nến kia, xử lý tế đàn bày đầy các loại vật phẩm.
. . .
Phía trên sương mù xám, Klein tạm thời mang chuyện gia tộc Abraham quẳng ra sau đầu.
Căn cứ kế hoạch nguyên bản, anh ta thể hiện ra giấy bút, viết câu bói toán tiếp theo:
“Tình cảnh hiện tại của Daisy.”
Đặt xuống bút máy, Klein mang xấp giấy của Daisy cùng tờ giấy viết câu bói nhập lại cùng nhau, nắm ở tay trái.
Sau đó, anh ta dựa vào ghế dựa, tiến vào trạng thái minh tưởng, vừa đọc thầm “tình cảnh hiện tại của Daisy”, từng lần một.
Sau khi ước chừng bảy lần, Klein ngủ đi, trước mắt đầu tiên là tối đen lóe đỏ, sau đó là hiện lên xam xám.
Một vài hình ảnh theo đó thoáng hiện, có nối liền, có nhảy vọt, có trước sau không hề logic.
Klein thấy con gái nhỏ của Liv nữ công giặt ủi, cô gái mười ba mười bốn tuổi bị hơi nước nóng liên tiếp làm phỏng lại vẫn kiên trì ủi quần áo kia bị một người nam jacket mặc rất dày, đội mũ lưỡi trai đen xám lấy tay khăn bưng kín miệng từ phía sau, mạnh mẽ kéo vào lối rẽ ngõ nhỏ hẻo lánh.
Một người nam khác ăn mặc tương tự nắm lấy hai chân của cô bé, cùng đồng bọn nhấc cô bé lên, chạy nhanh đi.
Mục tiêu chạy tới của bọn họ là chiếc xe ngựa dừng ở bên ngoài ngõ nhỏ.
Toàn bộ quá trình không đến hai phút đã chấm dứt, chờ thời điểm chị của Daisy là Freia quay lại nơi này tìm kiếm, xe ngựa đã rời đi.
. . .
Bên trong xe ngựa, Daisy bị một lười dao sắc bén lạnh như băng kề ở khuôn mặt, bên tai là lời đe dọa dơ bẩn.
. . .
Xe ngựa đi vào tòa biệt thự xa hoa của Carpin.
. . .
Daisy bị nhốt ở trong một căn phòng nhỏ hẹp tối tăm, bên ngoài thường thường quanh quẩn giọng nữ khóc la, tiếng kêu thảm thiết cùng tiếng mắng.
. . .
Daisy thanh tỉnh lại, lớn tiếng kêu cứu, lại bị người mở cửa đá một cước, đau đến không đứng lên được.
Cô bé chảy nước mắt, không ngừng lẩm bẩm “mẹ” “Freia” mấy từ này.
. . .
Klein mở to mắt, phát hiện tờ giấy nắm ở tay trái không biết khi nào đã bị mình xiết đến nhăn thành một cục.
Anh ta đã xác định Carpin chính là kẻ chủ đạo của rất nhiều án nữ bị mất tích, xác định tên này là lão đại một tập đoàn tội phạm.
Nhưng vấn đề ở chỗ, loại án này không nên cũng không có khả năng liên lụy tới lực lượng phi phàm quá mạnh, nhiều lắm có mấy danh sách 7 hoặc là danh sách 8, danh sách 9 tham tiền hỗ trợ, sẽ không làm cho Klein vừa tới gần biệt thự, đã thông qua trực giác linh tính cảm nhận được nguy hiểm mãnh liệt.
Chẳng lẽ Carpin bản thân là một người phi phàm danh sách 6, thậm chí danh sách 5? Nhưng người phi phàm tầng này muốn kiếm tiền cũng không khó, hoàn toàn không cần thiết làm loại chuyện vừa dơ bẩn vừa rườm rà này, trực tiếp tìm đến các băng nhóm xã hội đen, thu phí bảo hộ, đều đơn giản thoải mái hơn so với cái này, lại không làm dơ bẩn tay mình. . . Chẳng lẽ chuyện của Carpin còn cất dấu mưu đồ gì khác? Klein vừa suy tư, vừa mượn dùng lực lượng sương mù xám, mang xấp giấy của Daisy trở lại như cũ.
Sau khi lặng im vài giây, anh ta lại thể hiện ra một tấm da dê, viết lên câu bói toán mới:
“Chuyện cứu vớt Daisy là nguy hiểm.”
Xem kỹ hai lần, Klein lấy xuống con lắc ở cổ tay trái, để cho quả lắc thạch anh thả rũ xuống mặt giấy, gần như tiếp xúc với những chữ kia.
Bình tâm tĩnh khí vài giây, anh ta nhắm mắt lại, thầm nói câu bói toán vừa viết.
Đợi cho thanh âm đình chỉ, Klein mở hai mắt, nhìn về phía con lắc cầm ở tay trái.
Quả lắc thạch anh điếu đang chuyển động thuận kim đồng hồ, tốc độ khá nhanh, biên độ khá lớn!
Cái này tỏ vẻ khẳng định, thể hiện cứu Daisy là một chuyện tương đương nguy hiểm!
Nhưng cũng không phải hoàn toàn tuyệt vọng, còn tồn tại khả năng không nhỏ, cơ hội không nhỏ, chỉ cần có thể nắm bắt được. . . Klein suy luận gợi ý từ “phương pháp quả lắc” đã cho.
Anh ta dựa ra sau, nhắm mắt lại, tự giễu cười nói:
“Không phải đang tìm cơ hội chủ động biểu diễn sao?
“Chính là nó!
“Làm một Ma thuật sư, chung quy vẫn phải khiêu chiến với chuyện có yêu cầu cao một chút, nếu không nên là kêu là Ảo thuật đại sư, mà không phải Ma thuật sư.
“Chuyện nhìn như không có khả năng hoàn thành, chẳng sợ kết quả là giả dối, đây mới là hình tượng Ma thuật sư trong lòng mình, về phần có phải một trong những thủ tục hay không, còn chờ xác nhận. . .”
Klein ngón tay khẽ gõ mép bàn dài xa xưa, nhanh chóng đưa ra quyết định.
Thấy truyện hay thì bấm quảng cáo giúp truyenconvet duy trì
Chuyện cứu Daisy, đối phó Carpin này đối với hắn mà nói, trước mắt khó khăn nhất là, hoàn toàn không biết đối phương, không biết trong tòa biệt thự nọ đến cùng có mấy người phi phàm, phân biệt thuộc về con đường nào danh sách nào.
Cái này làm cho Klein không có cách nào làm ra chuẩn bị tương ứng.
Đối với “Ma thuật sư” mà nói, thủ tục đầu tiên buộc phải có chính là, “Không làm biểu diễn không có chuẩn bị ” !
—— rất nhiều biểu diễn xem qua là ngẫu hứng, thật ra cũng đã có chuẩn bị nhất định, ví dụ như, luyện tập thủ pháp lâu dài, ví dụ như, nắm giữ cực tốt đối với dẫn dắt đi lực chú ý.
“Lấy danh nghĩa quyến giả, để cho tiểu thư ‘Chính Nghĩa’ hỗ trợ hỏi thăm bối cảnh Carpin?” Klein tập rung suy xét biện pháp giải quyết vấn đề.
Nhưng anh ta lại nhanh chóng phủ định ý nghĩ này:
“Không, cái này không thu được tư liệu chi tiết, Carpin tuy là phú hào có liên quan đến rất nhiều nhân vật lớn, nhưng thủy chung không lên được mặt bàn, tiểu thư ‘Chính Nghĩa’ nhiều lắm có thể nghe được tên này có quan hệ không tệ cùng quý tộc nào nghị viên nào nhân viên chính phủ nào, nhưng không cách nào biết rõ trong biệt thự của tên này có mấy người phi phàm, bố trí cạm bẫy gì, bố cục thế nào. . .
“Theo đường dây quan hệ này, tiểu thư ‘Chính Nghĩa’ có lẽ phải dùng thời gian mấy tuần để hỏi thăm rõ ràng chuyện mình muốn biết, nhưng như vậy quá chậm, cứu người tựa như cứu lửa, chậm chút là sẽ phát sinh thảm kịch.”
Klein ánh mắt đảo qua mặt ngoài bàn dài đồng xanh, đảo qua đống đồ vật chất ở góc, trong lòng dần dần có ý tưởng thành hình:
“Một mặt để cho tiểu thư ‘Ma thuật sư’ cùng tiểu thư Hugh bạn của cô ta điều tra bối cảnh của Carpin, biết rõ tên này có liên quan cùng người phi phàm nào, họ ở khu đông, ở các băng nhóm xã hội đen, ở trong không ít nhóm người phi phàm, có được nhân mạch không tệ, một mặt khác, mình tự ra tay, từ chỗ người hầu hoặc là vệ sĩ đi ra từ biệt thự Carpin được tin tức cần thiết, dùng phương thức ‘thông linh’.”
Xác định xong kế hoạch, Klein không vội để cho tiểu thư “Ma thuật sư” hỗ trợ, quyết định tự mình thử một lần trước, như vậy mới có thể để cho họ tìm hiểu chính xác sự việc nào.
Ngay lập tức, bóng dáng anh ta biến mất ở trong cung điện nguy nga phía trên sương mù xám.
. . .
Sau bữa trưa, một người nam đội mũ lưỡi trai xám đen, mặc áo khoác len dày, thật cẩn thận từ cửa sau biệt thự Carpin rời đi, đi thẳng đến ngã tư đường, lên một chiếc xe ngựa.
“Khu đông.” Người này vuốt vết bớt đỏ sậm trên mặt, nói với xa phu.
Xe ngựa bắt đầu chạy, người nam này nhàm chán nhìn ra ngoài cửa sổ, thưởng thức những cô gái cùng tiểu thư quần áo xinh đẹp trên đường.
“Nếu có thể bắt đi những người này thì quá tốt rồi. . .” Người nam này miên man bất định, lộ ra vẻ mặt tiếc nuối.
Sau khi rời xa phố Ayres, người này bỗng nhiên thân thể rung lên, hai mắt trở nên có vẻ si ngốc.
Người này vách gõ, nói với xa phu:
“Dừng, dừng lại! Tao có việc quên mất, đến đây thôi.”
Xa phu không dám trách cứ người nam hung ác này, thậm chí ngay cả than thở cũng không có dừng xe ngựa lại ở bên đường, tùy ý để người này xuống xe.
Sau khi thanh toán 6 penny tiền xe, người nam nọ quay lại mấy chục thước, tiến vào một khách sạn giá rẻ.
Không cần chứng minh thân phận, người này bỏ tiền ra thuê một phòng.
Sau khi tiến vào, người này chỉ khép hờ cửa, mà không khóa lại.
Lập tức, người nam này mặt không chút thay đổi ngồi lên trên giường, trên người bỗng nhiên tách ra một bóng người trong suốt hư ảo!
Đây đúng là Klein ăn mặc theo kiểu công nhân!
Anh ta dùng phương thức tự mình triệu hồi chính mình, hóa thân thành linh thể, phụ ở trên thân người nam này, để cho hắn ta đi tới một nơi thuận tiện “thông linh”!
Sau khi làm cho người nam này ngất đi, Klein ở trạng thái linh thể biến mất khỏi phòng, không bao lâu, cửa phòng được đẩy ra, anh ta với thân thể máu thịt một lần nữa đi vào.
Dùng tường linh tính phong tỏa nơi này, Klein rất nhanh bố trí nghi thức “Thông linh”, để cho hương vị “Amanda” thuần lộ, nước thuốc “Mắt linh chi” nhẹ nhàng mê người phiêu đãng bốn phía.
Chuẩn bị đã sẵn sàng, anh ta đang muốn bắt đầu “thông linh”, bỗng nhiên ồ một tiếng, dừng động tác lại.
Anh ta phát hiện người nam hôn mê ở trên giường kia linh thể đã bị hạn chế không biết thần bí nào đó, mình nếu mạnh mẽ “thông linh”, tuy đại khái có thể thành công, nhưng sẽ xúc động ấn ký, làm cho người phi phàm nào đó phát hiện!
Lúc này sẽ đả thảo kinh xà!
Năng lực phi phàm rất kỳ quái. . . rất cẩn thận, rất chi tiết. . . chuyện mà Carpin liên quan thật sự không đơn giản. . . Klein đi thong thả vài bước, mày hơi hơi cau lại.
Anh ta liếc mắt nhìn người nam hôn mê kia một cái, bỗng nhiên hắc một tiếng:
“Mày cho rằng như thế là làm khó được tao?”
Anh ta nhanh chóng gián đoạn nghi thức thông linh, lại tự mình triệu hồi bản thân, tự mình hưởng ứng chính mình.
Vài giây sau, anh ta trạng thái linh thể từ trong ánh lửa ngọn nến bay ra, lại một lần trôi nổi ở trong căn phòng.
Không có gì do dự, Klein trạng thái linh thể đột nhiên tiến lên, phụ thân vào người nam hôn mê kia.
Người nam bỗng nhiên xoay người ngồi dậy, mở mắt, vẻ mặt có chút dại ra.
Hắn ta đứng thẳng thân thể, từng bước một đi tới phía trước tế đàn, sau đó thấp giọng thì thầm:
“Kẻ Khờ không thuộc về thời đại này; ”
“Ngài là chúa tể thần bí phía trên sương mù xám; ”
“Ngài là vua vàng đen chấp chưởng vận may.”