Quỷ Bí Chi Chủ - Chương 179: Nghe tiểu "Thái Dương" kể chuyện
“Mặt Trời” Dereck vốn đang gấp hỏi chuyện “Đọa lạc tạo vật chủ”, nhưng nghe thấy “Người Treo Ngược” hỏi, vẫn thành thành thật thật hồi đáp:
“Hắn đã chết.”
“Hắn đã chết?” “Chính nghĩa”, “Người Treo Ngược” cùng “Ma thuật sư” đồng thời tỏ vẻ kinh ngạc.
Biến chuyển này bọn họ thật đúng là không có đoán được, dù sao vị đội trưởng tiểu đội thăm dò này đã bị nhốt mấy chục năm, vẫn không có vấn đề gì, ai có thể nghĩ đến mới thảo luận xong chuyện của hắn, hắn đã chết!
Giờ này khắc này, trừ ngài “Kẻ Khờ” ra, chỉ có “Thế Giới” âm trầm nội liễm bảo trì được trạng thái nguyên bản.
“Mặt Trời” Dereck gật đầu nói:
“Ừm, sau khi tôi quay về thành Bạc Trắng, vốn muốn dựa theo đề nghị của ngài ‘Người Treo Ngược’, từ trong miệng đội trưởng tiểu đội thăm dò kia hỏi thăm càng nhiều chuyện hơn, kết quả hắn ta đột nhiên xuất hiện ở sau lưng tôi, hỏi tôi có phải đang tìm hắn hay không.”
Nghe đến đó, “Chính nghĩa” Audrey nhất thời hít vào một hơi nho nhỏ.
Tuy “Mặt Trời” rõ ràng không có năng lực kể chuyện tốt, nhưng đối phương miêu tả vô cùng đơn giản vẫn làm cho cô có một loại cảm giác đêm khuya xem truyện kinh dị, tựa như sau lưng mình nay cũng đứng một người như vậy, cũng đang hỏi “Cô đang tìm tôi sao” .
“Ma thuật sư” Furth lại vừa sợ hãi vừa hưng phấn, trạng thái giống như trước đây nghe mẫu thân kể chuyện quỷ vậy, rõ ràng đã sợ muốn bưng kín lỗ tai, lại vẫn mở ra một khe hở, để cho thanh âm có thể truyền vào trong đầu.
Cái này có thể viết vào truyện đây! Làm một tác gia có tiếng, cô có bản năng chức nghiệp xuất sắc!
“Người Treo Ngược” Arges kiến thức rộng rãi, theo bản năng hỏi:
“Địa lao nhằm vào mất những người khống chế của thành Bạc Trắng các cậu không có phong ấn? Không có ngăn trở lẫn nhau? Tôi nhớ cậu lần trước có nói qua, nơi đó có một vật phẩm cường lực rất thần kỳ làm trung tâm.”
“Có, nhưng không biết hắn ta vì sao lại có thể đi vào phòng của tôi, hơn nữa đã hoàn toàn mất khống chế, đầu nứt vỡ ra từ bên trong, không ngừng chảy chất lỏng, trên người xuất hiện rất nhiều khe hở, mỗi một khe hở chính là một cái miệng.” “Mặt Trời” Dereck thuận miệng miêu tả cảnh tượng lúc đó.
“Vậy cậu sống sót như thế nào? Làm sao có thể chạy trốn khỏi hắn, không, khỏi nó?” “Ma thuật sư” Furth rất có cảm giác như đặt mình vào trong hoàn cảnh, cái này cũng là vấn đề “Chính nghĩa” Audrey quan tâm.
“Người Treo Ngược” Arges phản ứng hoàn toàn khác với các nàng, như có chút suy nghĩ nói nhỏ:
“Đưa một người chỉ có triệu chứng mất khống chế như cậu đặt ở cách vách một tên nguy hiểm như vậy, cái này không phù hợp logic.
“Xem ra cao tầng thành Bạc Trắng các cậu, các thành viên ‘Nghị sự đoàn sáu người’ đang có ý thức để cho người ta tiếp xúc với tên đó, xem có thể từ chỗ của hắn lấy được tin tức càng thêm hữu dụng hay không, cùng với quan sát biến hóa tương ứng của hắn.
“Cho nên, cậu được vị trưởng lão nào cứu?”
Dereck miệng mở ra từng chút một, chỉ cảm thấy ngài “Người Treo Ngược” tựa như tận mắt thấy chính tai nghe được tất cả phát sinh lúc ấy.
Chỉ bằng tình huống mình miêu tả, anh ta có thể đoán được chân tướng, thật là lợi hại! “Mặt Trời” Dereck kính nể hồi đáp:
“Đúng vậy, chính như anh nói vậy, ‘Thủ tịch’ đúng lúc xuất hiện, lợi dụng món vật phẩm thần kỳ kia giải quyết kẻ mất khống chế.”
Nhận thấy được “Mặt Trời” tôn kính cùng bội phục, “Người Treo Ngược” Arges cười khẽ một tiếng:
“Đây là chuyện rõ ràng, chỉ cần bản thân đủ kiến thức, có thể nhìn ra dễ dàng.”
Mình cũng không nghĩ đến. . .”Chính nghĩa” Audrey hơi buồn bực tự nói một câu.
Mình cũng không nghĩ ra. . .”Ma thuật sư” Furth cảm thấy xấu hổ vuốt vuốt tóc.
Mình không có nghĩ về phương diện này. . . “Thế Giới” lặp lại thở dài của ngài “Kẻ Khờ”.
Nói tới đây, Arges hơi nhíu mày, tốc độ thong thả hỏi:
“Cậu nói cậu vừa trở về không bao lâu, đội trưởng tiểu đội thăm dò kia liền mất khống chế?
“Hắn mấy chục năm qua cũng không có mất khống chế, sau khi cậu trở về lại đột nhiên mất khống chế?”
Đồng thời đặt vấn đề, “Người Treo Ngược” ngẩng đầu liếc mắt nhìn ngài “Kẻ Khờ” một cái, gặp hắn bình tĩnh thản nhiên, không có chút ít thường nào, tâm tình nháy mắt liền ổn định xuống, bất an vừa rồi chợt xuất hiện đã biến thành nghi hoặc:
Gia tộc Amon được xưng Kẻ báng bổ thần linh, chẳng lẽ, người kia phát hiện hội Tarot, phát hiện bí mật phía trên sương mù xám này, đã bị ngài “Kẻ Khờ” thoải mái giải quyết?
“Mặt Trời” Dereck chân thật gật đầu nói:
“Tôi đoán có hai nguyên nhân, một là bởi vì tôi lựa chọn con đường ‘Mặt Trời’, mà trước đây anh nói gia tộc Amon là hậu duệ Viễn Cổ Thái Dương thần, một cái khác là hắn ta đã nhận ra Ngài Kẻ Khờ đang kéo tôi tham gia tụ hội, vì thế xuất hiện biến hóa nào đó, cuối cùng chứng thực là cái sau.”
“Chứng thực như thế nào?” “Người Treo Ngược” Arges không lưu khe hở truy hỏi.
Có người nhận ra ngài “Kẻ Khờ” kéo người tham gia tụ hội? Thật sự có người có thể phát hiện? Thật đáng sợ. . . Không hổ là Kẻ báng bổ thần linh. . .”Chính nghĩa” Audrey vừa kinh ngạc vừa khiếp sợ.
Cô nhịn không được liếc mắt nhìn trên cùng của bàn dài đồng xanh một cái, chợt bị thái độ trấn định lạnh nhạt của ngài “Kẻ Khờ” trấn an trong lòng.
Chỉ là một chuyện nhỏ mà thôi, đối với ngài “Kẻ Khờ” mà nói, cái này chỉ là một chuyện nhỏ. . . Audrey vừa vui vẻ vừa thoải mái nghĩ.
Thì ra vẫn có người có thể phát hiện hội Tarot triệu tập. . . Quả nhiên, nhiều con đường như vậy nhiều danh sách như vậy, luôn luôn có năng lực phi phàm nhằm vào chuyện này. . . Nhưng đối với mình hiện tại mà nói, đây là chuyện cực kỳ xấu. . . Mình vẫn còn quá yếu ớt, phải nhanh chóng tăng lên danh sách. . .”Ma thuật sư” Furth nhất thời kinh ngạc nhất thời sợ hãi.
“Mặt Trời” Dereck chi tiết miêu tả:
“Thời điểm tên mất khống chế kia bị thủ tịch giải quyết, tôi thấy bóng dáng Amon, hẳn là hắn ta, hắn ta trông thế này.”
Sau khi trưng cầu ngài “Kẻ Khờ” đồng ý, Dereck thể hiện ra một cái màn hình, trên đó miêu tả hình tượng Amon:
Trường bào màu đen cổ điển, mũ mềm đỉnh nhọn cùng màu, mắt kính đơn làm bằng thủy tinh, trán rộng, khuôn mặt gầy, mắt đen, tóc quăn đen. . .
“Mọi người từng thấy hắn ta chưa?” “Mặt Trời” Dereck bao hàm kỳ vọng hỏi một câu.
“Người Treo Ngược”, “Chính nghĩa”, “Ma thuật sư” cùng “Thế Giới” đồng thời lắc lắc đầu.
Dereck không hề lằng nhằng việc này này, tiếp tục nói:
Thấy truyện hay thì bấm quảng cáo giúp truyenconvet duy trì
“Bóng dáng của Amon cũng bị ‘Thủ tịch’ mượn dùng vật phẩm thần kỳ tiêu diệt, để lại một con trùng bán trong suốt.
“Thủ tịch nói cho tôi biết, đó chỉ là một cái phân thân của Amon. . .
“Ông ta mang nguyên nhân trước đó sắp xếp tôi ở cách vách giải thích một lần, sau khi xác nhận tôi không có vấn đề, để cho tôi tự về nhà, tôi có chút sợ hãi, không biết Amon còn có thể có hành động gì đến tiếp sau, cho nên vừa về nhà, đã bắt đầu cầu nguyện về phía Ngài Kẻ Khờ. . .”
“Chờ một chút.” “Người Treo Ngược” Arges nhíu mày cắt ngang lời nói của “Mặt Trời”, “Cậu nói cậu vừa trải qua một chuyện vừa quỷ dị vừa đáng sợ như vậy, đã được ‘Thủ tịch’ thả về nhà? Mà cậu vừa về nhà, không có làm việc gì, mà bắt đầu cầu nguyện đến Ngài Kẻ Khờ?”
“Đúng vậy.” “Mặt Trời” Dereck hơi cảm mờ mịt trả lời.
Cái này có vấn đề gì sao? Cậu ta cảm thấy thái độ của ngài “Người Treo Ngược” có chút cổ quái.
“Chính nghĩa” Audrey mơ hồ cảm thấy “Mặt Trời” xử lý có chút không đúng, nhưng trong khoảng thời gian ngắn lại không nghĩ ra không đúng ở nơi nào, chỉ tin tưởng đổi lại là mình, khẳng định không phải làm như vậy, mà giờ này khắc này, “Ma thuật sư” Furth đã che kín mặt mình.
Quá không cẩn thận. . . mình cũng đã từng giống như vậy, trả giá chính là phải dùng viên đá ở trên dây xích tay, bắt đầu thừa nhận trăng tròn nguyền rủa. . . Vị tác gia có tiếng này ở trong lòng thở dài nói.
“Người Treo Ngược” Arges lại liếc mắt nhìn ngài “Kẻ Khờ” một cái, thấy hắn vẫn không có tỏ vẻ gì, mới miễn cưỡng thả lỏng xuống, nắm tay chống ở dưới cằm nói:
“Cậu cùng Amon quỷ dị nọ có sự liên hệ, cậu cho rằng ‘Thủ tịch’ chỉ kiểm tra một lần, sẽ hoàn toàn yên tâm đối với cậu?
“Nếu quả thật là như vậy, đội trưởng tiểu đội thăm dò kia sẽ không bị nhốt ở trong địa lao suốt bốn mươi hai năm.
“Lấy kinh nghiệm của tôi, ‘Thủ tịch’ khẳng định đã âm thầm phái người theo dõi cậu, mà cậu không hề nghi ngờ đã mang chỗ đặc thù của bản thân bại lộ ra!
“Không cần hoài nghi điểm này, nếu ngay cả ‘Thủ tịch’ cũng không cẩn thận, thành Bạc Trắng các cậu căn bản không có cách nào kéo dài ở trong hoàn cảnh ác liệt này cho tới hôm nay.”
Cái này. . . mắt “Mặt Trời” Dereck dần dần trợn to, càng ngày càng cảm thấy ngài “Người Treo Ngược” thực sự có kiến thức, nói rất có đạo lý!
Mình, mình bị “Thủ tịch” phát hiện dị thường? Cho nên, ông ta nghe báo cáo của mình mới có thái độ như vậy? Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ. . . Dereck trở nên vừa khẩn trương vừa sợ hãi.
Nhìn ra sầu lo của cậu ta, “Người Treo Ngược” Arges a một tiếng:
“Bất quá cậu tạm thời cũng không cần quá lo lắng, tôi vừa rồi cẩn thận ngẫm nghĩ, ‘Thủ tịch’ thành Bạc Trắng các cậu cho dù phát hiện cậu có dị thường, hẳn cũng chỉ sẽ hoài nghi cậu bị Amon phụ thân, bị hắn ta ô nhiễm, sẽ không nghĩ đến chuyện hội Tarot, cậu còn thời gian, còn có thể từ từ nghĩ biện pháp giải quyết vấn đề này.”
“Mặt Trời” Dereck hơi bình tĩnh một chút, thành thành thật thật nói:
“Thời điểm đó tôi quả thật bị Amon phụ thân.”
“Cái gì?” “Người Treo Ngược” Arges thốt ra.
Anh ta thiếu chút nữa rời khỏi chỗ ngồi, bày ra tư thái chiến đấu, để phòng ngừa ngoài ý muốn.
“Chính nghĩa” Audrey cùng “Ma thuật sư” Furth cũng trở nên căng thẳng, chỉ có “Thế Giới” âm trầm là biểu hiện ra kinh ngạc.
Dereck bị phản ứng của ngài “Người Treo Ngược” dọa giật mình, vôi bổ sung:
“Đây là Ngài Kẻ Khờ phát hiện, ở lúc tôi cầu nguyện.”
Khi nói chuyện, cậu ta lại thể hiện ra hình ảnh mà ngài “Kẻ Khờ” truyền đến lúc đó: Amon đội mũ mềm đỉnh nhọn màu đen cùng mắt kính đơn thủy tinh hư ảo quấn quanh ở trên linh thể của cậu ta, tựa như một quỷ hồn mãng xà.
Hai cô gái “Chính nghĩa” cùng “Ma thuật sư” nhìn thấy đều run rẩy một chút phát ra từ trong lòng, “Người Treo Ngược” thì vội vàng truy hỏi:
“Sau lại thì sao?”
“Sau đó Ngài Kẻ Khờ dạy tôi một cái nghi thức, thông qua nghi thức đó, người phái thiên sứ tịnh hóa phân thân của Amon.” “Mặt Trời” Dereck không tăng không giảm hồi đáp.
“Thiên sứ?” “Người Treo Ngược” ngạc nhiên nhìn về phía trên cùng của bàn dài đồng xanh.
Hắn chợt phát hiện động tác quá mức đột ngột, không đủ cung kính, lại vội cúi thấp đầu xuống.
“Thiên sứ?” “Chính nghĩa” Audrey nhất thời có chút mờ mịt.