Quỷ Bí Chi Chủ - Chương 185: Cây nấm mê người
Dark? Trong đầu Dereck hiện ra hình tượng của đối phương:
Một thiếu niên trung đẳng, dáng người hơi béo, sở trường là lực lượng, là người lạc quan sáng sủa, nụ cười sáng lạn, là bạn học cùng với đội hữu tiểu đội tuần tra với mình.
Nhưng lần này sau khi thăm dò thần miếu bán hủy diệt “Đọa lạc tạo vật chủ” trở về, cậu ta đã trở nên thâm trầm, đối với ai đều là mỉm cười.
Vừa nhớ lại biến hóa của Dark Reggins, Dereck không rét mà run, khắp cả người đều sinh ra cảm giác lạnh lẽo.
Cậu ta sao lại đột nhiên tới tìm mình? Vừa giải trừ cách ly, không phải nên trở về nhà sao? Ngay lập tức, trong lòng Dereck nổi lên các loại nghi vấn.
Bỗng nhiên cậu nghĩ tới một khả năng:
“Trưởng lão Lovya đã biết mình đã hoài nghi bọn họ xuất hiện dị biến, cho nên phái Dark lại đây giải quyết mình?”
Dereck đầu tiên là cả kinh, tràn ngập sợ hãi, chợt cảm thấy cái này tựa như cũng không phải là chuyện xấu:
Ngài Người Treo Ngược nói “Nếu không có người quan sát thích hợp để làm chứng cho cậu, vậy cậu không ngại lợi dụng người phi phàm theo dõi cậu”, mà hiện tại, người theo dõi đang ngay ở trong góc kia, Dark nếu đột nhiên tập kích mình, chắc chắn bại lộ ra sự thực bọn họ có vấn đề!
Như vậy cho dù không sử dụng vật phẩm của ngài “Thế Giới”, cũng có thể làm cho sự việc tiến hành thuận lợi!
Hô, Dereck quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.
Giờ này khắc này, tần suất tia chớp đã hạ tới thấp nhất, một hai phút mới có một đạo xẹt qua chân trời, chiếu sáng không trung, đại bộ phận thời gian của toàn bộ thế giới toàn bộ thành Bạc Trắng đều ở trong bóng tối thâm trầm.
Nếu chỉ là ở nhà một mình, Dereck có thể sẽ không châm nến, mà thích lẳng lặng nằm ở trên giường, suy nghĩ đến rất nhiều chuyện.
Đương nhiên, cậu biết cái này thật ra tương đối nguy hiểm, nếu không có ánh sáng hơi chút xua tan bóng tối, cho dù là ở trong thành Bạc Trắng, cũng có khả năng đột nhiên xuất hiện quái vật, bất quá Dereck bản thân là “Người kỳ quang”, tự mang thuộc tính ánh sáng nhất định, thật ra không cần rất sợ hãi chuyện như vậy phát sinh.
Thùng thùng thùng! Dark lại gõ cửa ba lần, tựa như đang thúc giục chủ nhân.
Cậu ta trước kia không phải như thế, cậu ta rất lễ phép. . . Dereck đột nhiên có cảm xúc bi ai mãnh liệt.
Cậu lấy từ hộp gỗ ra một ngọn nến, đặt ở giữa bàn, sau đó chà xát ngón tay, chế tạo ra một ngọn lửa màu vàng.
Ngọn lửa nọ điểm hỏa ngọn nến, làm cho trong phòng tràn ngập ánh sáng mờ nhạt nhưng ấm áp, cùng mùi gay mũi nhè nhẹ.
—— Ngọn nến thành Bạc Trắng chủ yếu từ dầu trên người quái vật tinh luyện ra mà thành, vì nguồn gốc khác nhau sẽ có hương vị khác nhau.
Hít một hơi thật sâu, Dereck mang theo đề phòng mãnh liệt đi đến cạnh cửa, mở ra cửa lớn.
“Cậu sao lại chậm như vậy?” Dark mỉm cười hỏi một câu.
“Tìm nến.” Dereck đáp lại.
Cậu ta không dám đưa phía sau lưng về đối phương, áp dụng biện pháp sóng vai mà đi, cùng vị bạn học kiêm đội hữu này đi trở về bên cạnh bàn, đều tự ngồi xuống.
“Vừa nhận được mớ quả Dum, muốn một ít không?” Dark từ bên hông lấy ra cái túi nhỏ, mỉm cười hỏi.
Quả Dum là một trong những đồ ăn vặt cực kỳ thưa thớt của thành Bạc Trắng, xuất phát một loại thực vật tên là “Dây leo Dum”, loại sinh vật này không cần ánh sáng, dựa vào hấp thu chất dinh dưỡng từ thi thể hư thối mà sinh trưởng, có khuynh hướng công kích nhất định, thuộc về quái vật tương đối nhỏ yếu thông thường.
Mỗi cây “Dây leo Dum” đều kết ra rất nhiều quả màu đen lớn bằng ngón cái, có thể ăn trực tiếp, bùi mà thơm, nhưng chúng không thể để nhân loại ăn no bụng, không thể cung cấp bổ sung cần thiết, chỉ có thể làm một thứ giải trí thông thường, một lần tuần tra thu được công huân là có thể đổi lấy vài túi.
“Không, không cần.” Dereck cẩn thận lắc đầu.
“Được rồi.” Dark từ trong túi đổ ra một đống quả màu đen, cầm lấy một quả, nhét vào miệng, cắn lạch cạch.
Dereck nghĩ nghĩ, chủ động dò hỏi:
“Các cậu ở tòa thần miếu trong lòng đất kia có gặp được quái vật không?”
Dark dừng cắn hạt, cười đáp:
“Không hề ít, nhưng đều không mấy lợi hại, bị chúng tôi thanh trừ rất đơn giản, nơi đó hủy diệt đã lâu, quái vật lợi hại hẳn là đã sớm rời khỏi.”
Cậu ta dừng một giây, nhếch khóe miệng nói:
“Chúng tôi ở đáy thần miếu phát hiện một ít thực vật kỳ lạ, chúng nó như là nấm được ghi lại ở trong các lớp tri thức thông thường, mọc đặc biệt tốt, làm cho người ta vừa thấy đã tràn ngập thèm ăn.
“Trải qua xác nhận, chúng nó có thể trực tiếp dùng để ăn, có thể mang đến đề cao linh tính cùng tăng cường sức lực, nếu phối hợp nướng với quái vật, sẽ phát ra hương vị khó có thể tưởng tượng.”
Trong khi nói chuyện, cậu ta từ trong một cái túi khác lấy ra một vật dạng nấm lớn chừng bàn tay, thân trắng nõn như ngọc, tán đỏ tươi trong suốt, cùng những vết lấm tấm màu vàng lợt.
Chỉ nhìn thấy thực vật này, Dereck đã nhịn không được nuốt ngụm nước miếng, tựa như bản thân đã đói bụng vài thiên.
Vật xinh đẹp dạng nấm nọ ở dưới ánh nến mờ nhạt chiếu rọi, không lúc nào là không lưu chuyển ánh sáng màu mê người, hết sức gợi lên sự thèm ăn, làm cho người ta khó có thể cầm giữ.
“Cho cậu một cái.” Dark nhiệt tình cười nói.
“Được, được. . .” Dereck hầu như muốn lập tức cầm lấy, trực tiếp mang thực vật dạng nấm này nhét vào trong miệng, nhưng cuối cùng vẫn nhẫn nại xuống, miễn cưỡng mở miệng nói, “Ngày mai mình sẽ thử một lần.”
Dark không có nói nhiều, mang “cây nấm” nọ đẩy đến trước mặt Dereck, bản thân thì tiếp tục lạch cạch cắn quả Dum.
Dereck mất rất nhiều sức lực, mới làm cho ánh mắt dời khỏi “cây nấm” kia, gian nan dò hỏi:
“Lần thăm dò này có phát hiện gì không?”
“Có!” Dark đình chỉ ăn, cầm một quả Dum màu đen, cực kỳ nghiêm túc hồi đáp, “Chúng tôi phát hiện rất nhiều bích hoạ, bích hoạ nối liền nhau, cậu còn nhớ pho tượng trong thần miếu kia không?”
“Ừm.” Dereck liếc nhìn “cây nấm”, gật đầu nói, “Một cái giá chữ thập thật lớn, mặt trên đóng một người nam treo ngược, mặt ngoài của nó còn cố ý vẽ loạn không ít vết máu.”
Dark chuyển động quả Dum trong tay nói:
Thấy truyện hay thì bấm quảng cáo giúp truyenconvet duy trì
“Bích hoạ mới phát hiện nói cho chúng ta biết, người xây dựng thần miếu tin tưởng tượng thần đó đại biểu là Chúa sáng tạo tất cả, thần toàn trí toàn năng, bọn họ cho rằng Chúa không có vứt bỏ mảng đại địa này, mà là ở khi đại tai biến tiến đến, giúp chúng ta chống đỡ tuyệt đại bộ phận tội nghiệt, vì thế từ đứng thẳng biến thành đảo ngược, từ đi lại tự do biến thành đóng đinh ở trên giá chữ thập, cùng thay thế chúng ta đổ máu.
“Thần ân như biển, chúng ta không phải người bị vứt bỏ, ngược lại là quyến giả được sủng ái, không có Chúa gánh vác tội nghiệt, thay thế chúng ta đổ máu, thành Bạc Trắng đã sớm hủy diệt, nhân loại đã sớm không còn tồn tại nữa!”
Nhưng mà, ở bên ngoài, ở vương quốc Ruen chỗ mấy người ngài “Người Treo Ngược”, tiểu thư “Chính Nghĩa”, căn bản không có nguyền rủa, không có bóng tối cực đoan, không có các loại quái vật ở chỗ sâu trong bóng tối. . . Chúng ta không phải người được quan tâm. . . Dereck ở trong lòng yên lặng phản bác một câu.
“Nếu đó là sự thật, chúng ta chỉ cần thay đổi một ít phù hiệu khi hiến tế cùng tôn danh tương ứng, chúng ta có thể một lần nữa thu được Chúa đáp lại. . .” Dark thao thao bất tuyệt miêu tả bích hoạ ở đáy thần miếu kia, nói ra suy đoán của bản thân, mà Dereck phát hiện mình càng ngày càng khó kháng cự sự dụ hoặc của “cây nấm” kia.
Không, không có thể ăn! Nếu ăn, khả năng sẽ giống như đám người Dark, bị “Đọa lạc tạo vật chủ” hoàn toàn ô nhiễm, trở thành tín đồ cuồng nhiệt. . . Cho dù có người theo dõi, cũng sẽ không phát hiện ra vấn đề. . . Dereck sợ hãi, cảm thấy mình phải làm cái gì đó để thoát khỏi tình cảnh trước mắt.
Đuổi Dark đi, mang “cây nấm” trả lại cho cậu ta? Nhưng mà, cái này chẳng khác nào bỏ qua cơ hội. . . Cơ hội. . . ánh mắt Dereck chợt hướng về phía ánh nến mờ nhạt đang lẳng lặng thiêu đốt.
“Mình đi lấy cho cậu chén nước.” Cậu ta ở trong lòng rất nhanh đảo qua một lần kế hoạch đã thảo luận cùng ngài “Người Treo Ngược”, trầm ổn đứng lên.
Dark một bên gật đầu, một bên cầm quả Dum màu đen lớn bằng ngón cái ở trong tay đưa vào trong miệng, tiếng lạch cạch thanh thúy quanh quẩn.
Dereck lúc rót nước, cố ý kéo chậm động tác, cúi thấp đầu, tụng niệm tôn danh “Ngài “Kẻ Khờ”, cùng với những câu nói:
“Người hầu trung thực của ngài khẩn cầu ngài nhìn chăm chú; ”
“Khẩn cầu ngài nhận lấy kính dâng của hắn ta; ”
“Khẩn cầu ngài mở ra cửa lớn quốc gia.”
Ô!
Trong phòng đột nhiên nổi lên một trận gió mạnh, lực lượng tự nhiên ở dưới chú văn ảnh hưởng sinh ra dao động rõ ràng.
Cùng lúc đó, Dark vừa cầm lấy một quả Dum màu đen chợt ngẩng đầu, nhìn về Dereck đang ở phía bên hông hỏi:
“Đã xảy ra chuyện gì?”
Dereck không có trả lời, một tay đè lên “Rìu gió lốc”, một tay đưa vào trong túi, giải trừ tường linh tính bên ngoài hộp sắt, lời vô nghĩa loáng thoáng kia cùng cảm giác tà ác đọa lạc bắt đầu mơ hồ mỏng manh phát ra bên ngoài.
Dereck tầm mắt cực kỳ đề phòng hướng về phía Dark, chỉ thấy vị bạn học kiêm đội hữu này vẻ mặt bỗng nhiên trở nên âm trầm, trong đôi mắt màu lam có màu đỏ tươi nhè nhẹ đang hiện ra!
Mà quả Dum kỳ quái trong tay cậu ta rút đi vẻ đen đúa bề ngoài, hiện lên màu da tái nhợt.
Đó không phải quả Dum, đó là một đầu ngón tay, đầu ngón tay máu chảy đầm đìa, đầu ngón tay nhân loại!
Đống quả Dum bày ở trên bàn kia là một đống đầu ngón tay nhân loại!
“Cây nấm” tươi đẹp cũng thay đổi bộ dáng, không hề xinh đẹp như vậy nữa, không hề lưu chuyển ánh sáng rực rỡ làm cho người ta thèm ăn nữa, nó là một mảng da đầu nhiễm máu mang theo tóc ngắn màu đen!
Dark nhìn chằm chằm Dereck, mở miệng ra, tiếng nói âm lãnh mà mơ hồ:
“Cậu đang làm cái gì. . .”
. . .
Backlund, số 15 phố Minsk.
Klein đã muốn chui vào chăn, đặt mình trong thế giới ấm áp chợt nghe thấy tiếng khẩn cầu nghi ngờ đến từ “Mặt Trời”, liền lập tức rời giường, chế tạo ra tường linh tính, sau đó đi nghịch bốn bước, tiến vào phía trên sương mù xám.
Ngồi vào vị trí thuộc về “Kẻ Khờ”, anh không nóng lòng xem thỉnh cầu của “Mặt Trời”, mà là lấy ra lá bài “Hoàng đế đen”, người giấy cắt sẵn các vật này chỉnh tề đặt ở trên bàn dài đồng xanh trước mặt.
Căn cứ tư tưởng của “Người Treo Ngược”, cảnh tượng “Mặt Trời” kích thích đội viên tiểu đội thăm dò dị biến sẽ nằm trong nghi thức hiến tế, cứ như vậy, chờ sự việc kết thúc, có thể tương đương đơn giản để cho vật phẩm mượn từ “Thế Giới” biến mất khỏi hiện trường, chết không đối chứng, sau đó mang toàn bộ vấn đề đẩy cho Amon!
Mà ngài “Kẻ Khờ” Klein lúc ấy “thế nào cũng được” đáp ứng “Mặt Trời” đơn giản hoá nghi thức, chỉ làm bộ phận thỉnh cầu mấu chốt.
Lúc này, anh chỉ chờ đợi bộ phận bước đầu của nghi thức hoàn thành, để làm ra hưởng ứng.