Quỷ Bí Chi Chủ - Chương 211: Cải biến vấn đề
Trong xe ngựa bên ngoài câu lạc bộ Craig.
” ‘Dục Vọng Sứ Đồ’ không nhất định tương đương với Patrick Jason Beria? Anh nhìn nhận chúng tôi có khả năng bị lầm đờng?” Iconce nghe xong Klein nói, cũng không cười nhạo, khinh thường cùng khinh thị, ngược lại tập trung thảo luận về vấn đề này với anh ta.
Chấp sự không tệ. . . Bất quá cũng có thể nguyên nhân là từ thường xuyên sử dụng ma kính tên là Arodes kia, tính tình có kém có sắc bén cũng sẽ bị mài bằng. . . Klein thầm khen một tiếng, thành khẩn gật đầu nói:
“Đây là quan điểm cá nhân tôi, xuất phát từ tâm lý cẩn thận.
“Nếu muốn nghiệm chứng rất đơn giản, hỏi ma kính vị trí ‘Dục Vọng Sứ Đồ’ kia, mà không phải vị trí Patrick Jason Beria.”
Iconce đè ép mũ xuống nói:
“Có đạo lý.”
Vẻ mặt anh ta lại trở nên chăm chú, ánh mắt theo đó nhìn về phía ma kính trên tay.
“Chấp sự Iconce, nếu anh hỏi ra manh mối gì ở trong này, ác ma kia khẳng định có thể phát hiện.” Klein ở bên cạnh nhắc nhở một câu.
“Cũng đúng.” Iconce nghiêng đầu nói với hai đội viên, “Các cậu tiếp tục âm thầm bảo hộ ngài Moriarty, cho dù ‘Dục Vọng Sứ Đồ’ kia đột kích, ba người liên thủ cũng đủ để ngăn cản một đoạn thời gian rất dài, mà phụ cận còn có nhân viên quân đội.”
“Vâng, chấp sự!” Hai thành viên “Quả Tim Máy” không chút do dự hồi đáp.
Iconce lúc này rời khỏi, chạy tới chỗ Kẻ Gác Đêm, cũng chính là xung quanh Isengard Stanton.
“Thần chi ca giả” bị điều đi, vật phong ấn giáo hội Nữ Thần cũng đã xuất động. . .”Dục Vọng Sứ Đồ” thật muốn có hành động gì, khẳng định ngay ở buổi chiều hôm nay. . . Hy vọng có thể kịp, hy vọng ma kính nọ có thể cho ra đáp án chính xác. . . Nhưng như vậy, mình sẽ không có cơ hội nhúng vào, không có cách nào tận mắt thấy ác ma nguy hại mọi người kia chết đi, không có cách nào tiếp xúc với vali xách tay chưa đầy tiền mặt, vàng thỏi, đồng vàng cùng trang sức châu báu của hắn ta. . . Klein vừa thổn thức vừa mất mát nhìn bóng lưng Iconce.
Nhưng anh lập tức khôi phục tâm tình:
Như vậy cũng tốt, ít nhất không cần mình mạo hiểm, có thể an an ổn ổn giải trừ lần nguy nan này.
Hơn nữa “Quả Tim Máy” khẳng định sẽ không bạc đãi mình, thật nếu thành công, quan điểm cùng đề nghị của mình tất nhiên ở vị trí cực kỳ quan trọng, hơn nữa bản thân là tín đồ Thần Hơi nước cùng Máy móc, căn cứ phong cách mấy giáo hội lớn, hẳn là sẽ phân một phần thu hoạch cho mình. . . Ở dưới tình huống lấy 50.000 bảng làm điều kiện tiên quyết, thế nào cũng sẽ không quá ít. . .
Nghĩ đến đây, Klein nhịn không được vẫn có chút tiếc nuối.
Nhưng anh sẽ không mạo hiểm nhúng vào như vậy.
“Ma thuật sư” không làm biểu diễn không có chuẩn bị!
Vẫn quá khẩn cấp, quá gấp rút, căn bản không cho mình thời gian quy hoạch. . . Klein gật gật đầu đối với hai đội viên “Quả Tim Máy”, đi xuống xe ngựa, trở về câu lạc bộ Craig, nói người phục vụ giúp anh lấy gian phòng nghỉ.
. . .
Khu Hilston, trong phòng khách Isengard Stanton.
Leonard Mitchell vén lên mái tóc đen hơi lung tung của mình, tuân theo đội trưởng Soest chỉ đạo, ở dưới sự trợ giúp của Kẻ Gác Đêm khác, gian nan mặc vào bộ khôi giáp toàn thân màu bạc nhiễm mảng lớn máu tươi kia.
Anh ta kéo giáp mặt xuống, để cho đôi mắt xanh biếc nấp trong bóng tối sâu thẳm, sau đó đưa tay trái mang bao tay kim loại màu trắng bạc ra, tiếp nhận ma kính Iconce đưa đến.
Ở trong giáo hội Hơi Nước Cùng Máy Móc, danh hiệu của tấm kính bạc này là “2—111” .
“Nó chỉ là vật phong ấn cấp ‘2’?” Soest hơi cảm thấy kinh ngạc hỏi.
Iconce gật đầu:
“Đúng, tính nguy hại của nó, không cao.”
Nói đến câu sau, trong giọng nói của anh ta đột nhiên thêm vài phần cảm giác nghiến răng nghiến lợi.
“Nói cách khác, phương diện khác toàn bộ đạt tới tiêu chuẩn vật phong ấn cấp ‘1’?” Soest có chút suy nghĩ hỏi.
Iconce cảnh giác liếc mắt nhìn anh ta một cái:
“Chỉ là phương diện nào đó.”
Người này không chịu lộ ra thêm tin tức.
Lúc này, Leonard dùng tay phải khẽ vuốt mặt ngoài kính bạc, trong phòng khách bỗng nhiên trở nên im lặng.
Sau ba lần, anh ta trầm thấp mở miệng:
“Arodes tôn kính, vấn đề của tôi là, ‘Dục Vọng Sứ Đồ’ tập kích Isengard Stanton hiện tại ở nơi nào?”
Cả căn phòng đột nhiên tối sầm lại, tựa như có mây đen vừa mới thổi qua phụ cận.
Mặt ngoài kính bạc chảy xuôi thủy quang, nhanh chóng ngưng tụ ra một bộ hình ảnh hơi mơ hồ:
Đó là một căn nhà kiểu biệt thự xa hoa, phía trước cửa sổ là một mảng lớn hoa viên.
Trung ương hoa viên, có vườn kính, bên trong có từng đóa hoa hồng đỏ tươi ướt át đang nở.
Từ vườn kính hướng lên trên, còn có thể thấy mặt trời sau sương mù nhợt nhạt.
“Ngay tại Backlund!” Isengard Stanton lập tức căn cứ các tin tức như thị giác cùng vị trí mặt trời ở trên bầu trời tính toán ra địa điểm hình ảnh phản ánh là ở nơi nào.
“Cái này cùng đáp án trước đó hỏi về vị trí của Jason Beria là hoàn toàn khác nhau! Chúng ta bị lầm đường rồi!” Iconce trầm giọng nói.
“An hồn sư” Soest thở hắt ra nói:
“Thật sự là giảo hoạt mà.
“Vậy Jason Beria bị ‘Thần chi ca giả’ đuổi bắt là ai?
Thấy truyện hay thì bấm quảng cáo giúp truyenconvet duy trì
“Ài, không kịp thảo luận, chúng ta trước tiên từ hình ảnh tin tức đưa ra phạm vi đại khái, sau đó lập tức triển khai hành động, tôi hoài nghi ‘Dục Vọng Sứ Đồ’ kia kế tiếp sẽ tạo ra chuyện gì lớn!”
Lúc này, kính bạc tên là Arodes đã tán đi hình ảnh, chuyển hiện lên những từ ngữ.
Nó yêu cầu Leonard Mitchell trả lời một vấn đề, nếu nói dối hoặc là không muốn đáp lại, đem gặp trừng phạt nghiêm trọng.
Leonard không hiểu có chút khẩn trương, thu hồi bộ dáng không chút quan tâm bình thường, im lặng chờ đợi vấn đề.
Vài giây sau, anh ta thấy những từ như máu tươi kia phát sinh biến hóa, từ từ thành hình:
“Trên người của ngươi có ký túc. . .”
Vấn đề vừa hoàn thành một nửa, đồng tử Leonard đã cấp tốc co rút lại, lưng anh ta căng thẳng, mồ hôi lạnh trên trán điên cuồng chảy ra.
Nếu không phải có bộ khôi giáp màu bạc nhiễm máu nọ che lấp, người khác đã có thể phát hiện dị thường của anh ta.
Ngay ở lúc này, tay trái của anh ta chợt giật giật trong vô thức.
Ma kính bằng bạc kia chợt có run rẩy, những từ đỏ tươi kia quỷ dị nhiễm lên một chút màu xanh lục, nếu không phải hết sức chăm chú nhìn chằm chằm vào mặt kính, người khác rất khó phát hiện màu sắc có thay đổi nhỏ tới cực điểm này.
Những từ kia tiếp tục mấp máy, cải biến vấn đề trước đó:
“Trên người người có tồn tại dấu vết không thể nói cho người khác hay không?”
“Đúng vậy, dấu vết kia tồn tại ở trong hồi ức của tôi.” Leonard giọng điệu vững vàng hồi đáp, nhưng thân thể của anh ta ở trong bộ giáp bạc nhiễm máu kia đã có loại mỏi mệt sau căng thẳng cao độ đột nhiên thả lỏng.
Cái gương này quá nguy hiểm. . . Thế mà trực tiếp phát hiện! May mắn, trôi qua lâu như vậy, ông lão đã khôi phục một chút. . . Môi miệng anh ta phát khô mà suy nghĩ.
Soest lấy ra đồng hồ bỏ túi, ấn mở ra nhìn thoáng qua, nói với Leonard ở trong trong bộ giáp bạc nhiễm máu:
“Còn thời gian, cậu tới chủ đạo hành động kế tiếp!”
“Rõ, đội trưởng Soest.” Leonard âm thầm thở hắt ra.
. . .
Khu cảng, bến tàu Backlund.
Patrick Jason Beria tiến nhập khoang dự định.
Hắn ta nhìn về bên ngoài cửa sổ, quan sát bầu trời tràn ngập sương mù mỏng manh, tính nhẩm thời gian.
Qua một hồi, hắn nhanh chóng lấy mũ xuống, cởi quần áo, sau đó đưa tay lôi kéo, thoát đi tầng da người bên ngoài!
Mà dưới da người lại là một cô gái dung nhan diễm lệ, chừng ba mươi tuổi, chân mày đậm, cũng không phải là người nam tóc nâu mắt nâu mà Klein đã nhìn thấy ở trong “bói toán cảnh trong mơ” kia!
Cô gái này lấy ra quần áo, mặc vào đâu vào đấy, nhanh chóng trở thành vưu vật quyến rũ mê người.
Cuối cùng, cô từ đáy hành lý tìm ra một pho tượng lớn bằng nắm tay bằng đá, dùng da người mới lột ta bao xung quanh nó, rồi buộc chặt lại.
Làm xong tất cả cái này, tàu khách đã chạy ra một đoạn, cô mở cửa sổ, mang da Patrick Jason cùng pho tượng đá ném vào lòng sông.
Bùm!
Da người được cột vào vật nặng cấp tốc trầm xuống.
Cô ta phủi phủi tay, đóng cửa sổ lại, cầm theo rương hành lý, thay đổi một khoang khác đã được chuẩn bị.
Tiếp theo, cô ngồi ở bên cạnh cửa sổ khoang mới, khửu tay chống lên bàn, hai tay đỡ mặt, nhàn nhã nhìn ra bên ngoài.
Không biết qua bao lâu, cô thấy giữa không trung có cuồng phong quét đến, thổi tan đám sương.
Khóe miệng của cô theo đó nhếch lên, nụ cười sáng lạn.
. . .
Khu JoWod, trong một căn nhà loại biệt thự xa hoa cách nhà thờ lớn Thánh Phong không xa.
Pallas Negan eo lưng mập mạp đôi mắt lam xám ôm lấy tình nhân ra đón, đó là một cô gái xinh đẹp trên mặt còn mang theo vài phần hồn nhiên.
Có hai người đi theo bên cạnh ông ta, một là người nam trung niên mặc áo bành tô màu đen, mái nâu mắt lam, không có vẻ mặt gì, đúng là người phi phàm hộ vệ giáo hội Gió Bão cung cấp, một vị “Phong quyến giả” danh sách 6.
Một người còn lại là thư ký công tước Negan.
Anh ta là một người trẻ tuổi dáng người gầy yếu, tóc vàng mi thanh mục tú, nhìn qua hào hoa phong nhã, trầm ổn nội liễm, khuyết điểm lớn nhất của anh ta là, đường chân tóc lại cách biệt rất nhiều với tuổi tác bên ngoài.
Về phần hộ vệ khác, hoặc là nói nhân viên bảo an, thì phân tán ở ngoài nhà.
Lên lầu hai, vị “Phong quyến giả” kia tiến vào phòng ngủ của công tước Negan trước, đi vào kiểm tra một lần rất nhanh, mà thư ký công tước Negan thì phụ trách tra xét những căn phòng xung quanh.
Sau khi xác nhận không có vấn đề, bọn họ gật gật đầu đối với công tước Negan, ý bảo ông ta có thể tiếp tục.
“Cảm xúc của tôi đã muốn bình tĩnh trở lại rồi.” Công tước Negan nửa đùa nói một câu.
Tình nhân của ông ta thì vui vẻ đáp lại:
“Như vậy chúng ta có thể nói chuyện với nhau, em rất muốn nghe anh kể lại chuyện ở trên biển của anh.”
“Hy vọng em cuối cùng sẽ có tinh thần đó.” Negan công tước ôm lấy tình nhân tiến vào phòng ngủ, dùng gót chân đóng cửa phòng lại.
Thư ký của ông ta cùng “Phong quyến giả” thì phân biệt tiến vào hai căn phòng ở hai bên, không chút lơi lỏng.
Trên gác mái của căn nhà này.
Một người nam mặc áo khoác sậm màu ngồi ở trên chiếc ghế cũ kỹ, hơi nhắm mắt lại, không biết đang cảm ứng cái gì, khi thì mỉm cười lắc đầu.
Hắn ta mái tóc nâu hơi xoăn, mắt nâu lạnh như băng, đúng là người mà Klein đã thấy ở “bói toán cảnh trong mơ” kia! Mà vali da cạnh chân hắn đã thiếu đi một cái.
“Thật sự là dũng mãnh mà, dục vọng mãnh liệt như vậy. . . Cái này không phù hợp phán đoán của mình đối với hắn, xem ra có uống thuốc. . . Cái này thật sự là quá phối hợp rồi. . . Ha ha, bọn chúng sao nghĩ được Patrick Jason Beria là hai người. . .” Người nam nọ hơi ngẩng mặt, như đang say mê.
“Sắp rồi. . . Chính là lúc này!”
Tay phải hắn đột nhiên nắm chặt, giống như đang nắm chặt trái tim của ai đó vậy!