Quỷ Bí Chi Chủ - Chương 229: Thăm dò nhiệm vụ
“Người Treo Ngược” Arges nhìn về phía “Ma thuật sư” Furth, hỏi ngược lại:
“Cô bị bắt uống phần ma dược ‘Học đồ’ thứ hai?”
Vì sao ông trực tiếp đoán được. . . giống như thấy ở ngay tại đó vậy. . . Furth không quá tự nhiên hắng hắng yết hầu nói:
“Đúng, coi như là vậy. . .
“Mọi người có biện pháp gì giải quyết? Cần tôi dùng sự vật gì trao đổi?”
“Người Treo Ngược” Arges liếc mắt nhìn trộm nNgài “Kẻ Khờ” một cái, thấy ông ta không có tỏ vẻ gì, thì bằng phẳng trầm thấp trả lời:
“Không cần thù lao, bởi khẳng định không thể thỏa mãn nhu cầu của cô.”
Không đợi “Ma thuật sư” cùng tiểu thư “Chính Nghĩa” đặt câu hỏi, anh ta đã thuận miệng giải thích: “Cường giả danh sách cao có thể tự chủ quyết định vấn đề mang đặc tính phi phàm di truyền cho đời sau hay không, cùng với di truyền bao nhiêu, danh sách 6 cùng danh sách 5 sẽ tự nhiên di truyền một bộ phận, không chịu bản thân khống chế, tuy mỗi một lần cũng sẽ không nhiều lắm, sẽ không ảnh hưởng đến thực lực bản thân, nhưng nếu số lượng con sinh ra đủ, thì vẫn có thể rút đi.”
“Như vậy đứa nhỏ trời sinh đã có được linh cảm cao cùng năng lực phi phàm không hoàn thiện nhất định?” “Chính nghĩa” Audrey giật mình, rõ ràng nơi xuất phát của một đám người đặc thù nào đó.
“Người Treo Ngược” gật đầu:
“Đúng, bọn họ tương đương nửa danh sách 9, có được đặc tính cố định, nếu muốn trở thành người phi phàm, chỉ có thể lựa chọn con đường đối ứng, đương nhiên, người cùng loại cũng không phải là tuyệt đối xuất phát từ di truyền, còn có thể là được thần linh chiếu cố hoặc ác linh xâm thực, không hề thiếu nhân tố có thể tạo thành ảnh hưởng tương tự, còn nữa, con của cường giả danh sách cao, có lẽ sinh ra đã có danh sách 5, đây là số rất ít biện pháp có thể vượt cấp tăng lên mà lại không lo ngại mất khống chế.”
“Thì ra là như thế. . .” Audrey hài lòng than thở.
Đối với cô mà nói, hiểu biết càng nhiều thần bí là chuyện càng thêm hưởng thụ so với được váy hoặc trang sức đẹp.
“Ma thuật sư” Furth cũng có hiểu ra, truy hỏi:
“Vậy người phi phàm danh sách 7, danh sách 8 cùng danh sách 9 thì sao?”
“Trên lý luận mà nói, đặc tính phi phàm của bọn họ có thể sẽ không di truyền cho đời sau, nhưng cái này cũng không tuyệt đối, nếu xuất hiện tình huống đặc tính phi phàm siêu lượng, thì cũng có tỷ lệ di truyền, nói cách khác, cô sinh con thì có thể hữu hiệu hạ xuống ma dược còn sót lại trong cơ thể, không, một có lẽ không thể thành công, ba bốn mới nắm chắc hơn.”
Ba, bốn? Furth quả thực trợn mắt há hốc mồm.
Klein đã sớm từ trong nhật kí Russell biết được thường thức này, lúc này nhịn không được nghĩ tới một chuyện cười:
Tiểu thư “Ma thuật sư”, về sau cô có thể nói với con của cô ‘Con là đến để uống ma dược’ !
Tuy nghe hiểu ý của ngài “Người Treo Ngược”, sinh con thì gánh nặng có thể giảm bớt, nhưng một đứa nhỏ nhắm chừng phiền toái mười tháng, không, không chỉ, cũng không thể sinh ra rồi mặc kệ. . . Dưới tình huống nắm giữ cách sắm vai, cho dù tiếp sau trở nên gian nan, hai tháng cũng tuyệt đối có thể tiêu hóa một lần nữa, có lẽ còn không cần lâu như vậy, dù sao chỉ là danh sách ban đầu. . . Furth miễn cưỡng cười nói:
“Tôi rõ ràng, biện pháp tốt nhất vẫn là dựa vào sắm vai đến tiêu hóa.”
“Người Treo Ngược” Arges đưa ra trả lời khẳng định:
“Ở danh sách 7 trở xuống là như thế.”
Đến tiếp sau muốn tiêu hóa là một năm rưỡi, hai năm ba năm, năm năm sáu năm, sinh con có lẽ là phương án càng đơn giản hơn. . . Anh ta bồi thêm một câu ở trong lòng.
Trường hợp im lặng vài giây, hai cô gái đều đang tiêu hóa tri thức vừa mới thu được.
Đây là lần đầu tiên họ biết, sinh con thì ra còn có công dụng như vậy.
Mà đối với “Mặt Trời” Dereck mà nói, đây đều là thường thức, cậu ta điều chỉnh tư thế ngồi rồi nói:
“Tôi lại bị an bài nhiệm vụ thăm dò.”
“Thăm dò nơi nào?” “Người Treo Ngược” Arges nghiêng đầu hỏi.
“Vẫn là tòa thần miếu Đọa lạc tạo vật chủ bán hủy diệt nọ.” Dereck không tính là nghiêm trọng trả lời.
Nghe lên có bố trí an toàn nhất định. . . “Chính nghĩa” Audrey không có nói xen vào.
“Người Treo Ngược” suy nghĩ hai giây rồi nói:
“Trưởng lão ‘Người chăn cừu’ còn ở trong địa lao?”
“Đúng vậy, lần thăm dò này từ ‘Thủ tịch’ suất lĩnh.” “Mặt Trời” không giấu diếm gì.
“Như vậy, trình độ nguy hiểm hạ xuống rất nhiều so với lần trước, có thể thử một lần.” “Người Treo Ngược” Arges lại nhịn không được liếc mắt nhìn ngài “Kẻ Khờ” một cái.
Không thể đọc được gì từ trong ánh mắt mơ hồ của đối phương anh ta tiếp tục nói với “Mặt Trời” Dereck:
“Đây là khảo sát cuối cùng đối với cậu trước khi hoàn toàn giải trừ theo dõi.
“Trước đó cậu truyền ra tin tức, Amon cùng Đọa lạc tạo vật chủ là tử địch, bọn họ không tiếc bại lộ bản thân, cũng muốn phá hư mưu đồ đối phương. Lần này trong trước quá trình đến thần miếu Đọa lạc tạo vật chủ thăm dò, chỉ cần cậu không biểu lộ ra dị thường, ‘Nghị sự đoàn sáu người’ cơ bản đã có thể nhận định, cậu không hề bị Amon ảnh hưởng.”
Ngài “Người Treo Ngược” thực sự kinh nghiệm, thật giống như anh ta đang mưu tính lần hành động này vậy. . . “Mặt Trời” Dereck nhớ kỹ, chuyển hỏi:
“Trừ bỏ điểm này, tôi còn cần chú ý cái gì?”
Trên cùng bàn dài đồng xanh, “Kẻ Khờ” im lặng quan sát mở miệng:
“Máu thịt, lời vô nghĩa.”
Klein chỉ đưa ra hai câu này, còn lại để cho các thành viên hội Tarot tự lĩnh ngộ.
Đây là phong phạm nhân vật lớn.
“Người Treo Ngược” tập trung suy tư vài giây, nói với “Mặt Trời” vừa cảm ơn ngài “Kẻ Khờ”:
“Cụ thể mà nói chính là, không nên nhìn đừng nhìn, không nên nghe đừng nghe, không nên ăn đừng ăn, không nên tiếp xúc đừng tiếp xúc.”
Thấy truyện hay thì bấm quảng cáo giúp truyenconvet duy trì
“Cái nào thuộc về không nên nhìn không nên nghe?” “Mặt Trời” Dereck khó hiểu hỏi.
“Người Treo Ngược” trầm giọng nói:
“Sau khi tiến vào thần miếu, toàn bộ đều thuộc về danh sách này.”
“Vậy tôi nên thăm dò thế nào đây?” Dereck ngạc nhiên hỏi lại.
“Người Treo Ngược” hắc một tiếng:
“Không phải còn có đội viên khác sao? Không phải còn có ‘Thủ tịch’ sao?”
Quả nhiên là phong cách ngài “Người Treo Ngược”. . . “Chính nghĩa” Audrey theo bản năng muốn đưa tay che mặt, nhưng giáo dục cùng thói quen khắc vào trong xương cốt làm cho cô biết động tác như vậy cũng không tao nhã, vì thế mạnh mẽ thay đổi con đường, vuốt những sợi tóc rủ xuống, mang chúng vén ra sau tai.
“. . .” “Mặt Trời” Dereck thấy có chút không thể tiếp thu phương pháp như vậy.
Chú ý tới phản ứng của cậu ta, “Người Treo Ngược” Arges thầm mắng một tiếng rồi nói:
“Ý của tôi là, cậu nghe theo mệnh lệnh của ‘Thủ tịch’, chỉ làm những chuyện ông ta bảo cậu làm, thời điểm còn lại, tuyệt đối không tự mình quyết định.”
“Tôi rõ ràng, cảm ơn anh, ngài ‘Người Treo Ngược’!” “Mặt Trời” nháy mắt trở nên thoải mái.
Hô, Arges thở hắt ra, quay đầu nhìn về phía cô gái đối diện:
“Tiểu thư ‘Chính nghĩa’, tôi muốn biết sau khi công tước Negan bỏ mình, biến hóa cục diện chính trị của Backlund.”
Audrey nhớ lại tin tức gần đây trực tiếp hoặc gián tiếp nghe được:
“Công tước Negan tử vong làm cho thượng nghị viện xuất hiện phân liệt, tuy con trai trưởng của ông ta được sắp xếp kế thừa tước vị, trở thành nghị viên thượng viện, nhưng uy vọng không đủ để bình ổn phân tranh.
“Gần mười vị nghị viên thượng viện liên danh đề nghị, để cho quý tộc mới nhận được tước vị cũng có cơ hội được đến ghế nghị sĩ cố định.
“Đơn giản mà nói chính là, để cho những người thông qua quyên tiền chính trị, từ hiến tặng thiện, cùng mua thổ địa tương ứng mà được sắc phong làm quý tộc này có thể trở thành nghị viên thượng viện.”
Nghe đến đó, “Người Treo Ngược” Arges nở nụ cười nói:
“Các gia tộc quý tộc có được lịch sử nhất định không phải khinh bỉ nhất cái loại dựa vào con đường không bình thường mà được sắc phong này sao? Kiêu ngạo lớn nhất vinh quang cuối cùng của bọn họ không phải có thể thừa kế, cố định ghế nghị sĩ thượng viện sao?”
Không có để ý đến “Người Treo Ngược” trong lơ đãng mang theo trào phúng, “Chính nghĩa” Audrey bình tĩnh giải thích:
“Khi anh có nợ nần mấy vạn bảng, mấy chục vạn bảng, thậm chí càng nhiều hơn, anh cũng sẽ đưa ra lựa chọn tương tự.”
Thiếu tiền đối với rất nhiều quý tộc mà nói, không phải uy hiếp trí mạng, nhưng đối phương có thể đến toà án đề nghị dùng thổ địa của bọn họ gán nợ, mà sau khi không có mức thổ địa thấp nhất cần cho tước vị, thân phận quý tộc của bọn họ sẽ lung lay sắp đổ.
“Sau đó thì sao?” “Người Treo Ngược” Arges không lằng nhằng ở vấn đề vừa rồi.
Audrey miêu tả đại khái:
“Tranh chấp như vậy làm cho rất nhiều chương trình nghị sự bị gác lại, bao gồm các hạng mục như đề cao thù lao công nhân, cải thiện thời gian lao động cùng chỉnh sửa “Tế bần pháp”, làm cho người ta vui mừng là, cuộc thi nhân viên chính phủ tập trung vẫn đang vững bước đẩy mạnh, không có đình chỉ, điều tra đối với tình huống ô nhiễm không khí của Backlund vẫn đang tiếp tục.”
“Trong khoảng thời gian ngắn, không có chiến tranh. . .” “Người Treo Ngược” nói nhỏ một câu, chuyển sang trao đổi tình huống cùng thành viên khác.
Klein lo lắng ở trong nhà vệ sinh lâu sẽ dẫn người hoài nghi ở lúc bọn họ hơi tạm dừng, tuyên bố hội Tarot lần này chấm dứt.
. . .
Trở lại phòng, Audrey không nóng lòng đứng dậy, trước im lặng sắp xếp lại những việc mình cần làm sau đó.
Cô nhìn tấm kính trước mặt, thưởng thức vật phẩm trang sức trên vành tai, cười nhẹ một tiếng, lẩm bẩm không tiếng động:
“Buổi chiều ngày mai còn có chương trình tâm lý học, có thể nói cho tiểu thư Islam, mình ở một tụ hội người phi phàm gặp người cần mua da người đặc tính u ảnh, hắn hứa hẹn đưa ra thù lao rất dày, không biết Hội Tâm lý luyện kim có hứng thú hay không. . .
“Còn nữa, nhật kí Russell cùng phối phương ‘Phong quyến giả’ là không thể quên. . .
“Ừm, nhanh chóng sưu tập tài liệu ‘Bác sĩ tâm lý’, Audrey, ngươi không thể nhàn hạ! Susie đã danh sách 8, không thể bị nó đuổi theo!”
. . .
Furth thong thả qua lại ở trong phòng vài bước, rốt cuộc hạ quyết tâm, kéo ra ghế dựa.
Cô lấy ra giấy viết thư cùng bút máy, sắp xếp gần một phút, bắt đầu viết thư cho Dorian Gray.
Cô miêu tả ngẫu nhiên biết được nhu cầu da người đặc tính u ảnh cùng phối phương ma dược “Phong quyến giả”, biểu đạt hiếu kỳ của bản thân đối với bút ký Russell.
. . .
Thủ phủ quần đảo Roth, thành phố Khẳng Khái.
Arges Wilson đi ra khách sạn, bước về phía một chợ giao dịch ngầm.
Mục tiêu của anh ta là tóc Naga biển sâu.
Nếu nơi đó có da người đặc tính u ảnh, anh ta cũng sẽ không bỏ qua.
. . .
Thiếu tiền mà. . . Klein ngồi ở trong phòng khách, lại than thở một tiếng.
Anh còn thiếu không ít tiền mặt mới có thể cam đoan sau đó khi có manh mối da người đặc tính u ảnh, là có thể mua lấy.
Klein suy nghĩ thật lâu, suy xét có nên tìm con đường khác mang đặc tính phi phàm “Kẻ thẩm vấn” lưu lại bán đi hay không, không chờ đợi tiểu thư Hugh có tiền nữa.
Không biết qua bao lâu, tiếng chuông cửa đinh đinh đang đang phá vỡ im lặng của buổi chiều.