Quỷ Bí Chi Chủ - Chương 25: Rồng Ảo Tưởng
Audrey chẳng chút bất ngờ vì yêu cầu của Mặt Trời: Nếu ở thành Bạch Ngân đã phổ biến “Phương pháp đóng vai”, vậy tính thời gian thì đối phươngcũng nên tiêu hóa đến giai đoạn cuối rồi. Tìm kiếm phối phương ma dược tiếp theo chắc chắn là một trong những chuyện được ưu tiên hàng đầu.
Không biết Người Ca Tụng đóng vai thế nào nhỉ? Ca hát mỗi ngày? Gặp chiến đấu thì trốn qua một góc, dùng tiếng ca để tăng thêm dũng khí và sức mạnh cho đồng đội? Hoặc là chúc phúc cho chính mình trước, sau đó xách trường kiếm xông lên phía trước? Không biết làm vậy có nâng cao được khả năng ca hát không nhỉ? Nếu có thể thì đó tuyệt đối là một ca sĩ hoặc là một diễn viên ca kịch xuất sắc. Audrey hào hứng đoán mò. Cô nàng cố ý bày ra vẻ mặt không nóng nảy, để tỏ vẻ mình đang khó xử, tránh cho anh chàng Mặt Trời lại tiếp tục tăng giá.
Điều này không nằm trong nội dung cô được dạy, cũng chẳng phải học được từ trong mấy cuộc tụ hội của người phi phàm. Nó chỉ đơn thuần là kỹ xảo cô đúc kết ra được sau khi thăng lên làm Người Đọc Tâm.
“Tôi sẽ cố gắng tìm được phối phương ma dược danh sách 8 đối ứng với đường tắt Người Ca Tụng cho anh, nhưng không phải hôm nay. Anh có chấp nhận không?” Audrey nói với vẻ đắn đo. Cô lại nhìn về phía nơi cao nhất cạnh chiếc bàn dài cổ xưa, “Chúng ta có thể mời ngài Kẻ Khờ làm chứng.”
Klein cười nói: “Tiểu thư Chính Nghĩa, ta có thể trả phối phương Người Theo Đuổi Ánh Sáng thay cô.”
Ánh mắt Audrey sáng bừng lên ngay lập tức, gật đầu với biên độ nhỏ nhưng nhanh, nói: “Không vấn đề! Vậy tôi nên lấy gì để trao đổi với ngài đây?”
Tạm thời tôi còn chưa nghĩ ra. Klein cười khẽ nói: “Việc này không gấp, có lẽ sau này các bề tôi của ta còn có chuyện cần giúp đỡ.”
Vấn đề hắn cân nhắc rất đơn giản, nếu để tiểu thư Chính Nghĩa lấy được phối phương ma dược Người Theo Đuổi Ánh Sáng từ trong mấy nhóm người phi phàm, vậy cái giá hắn phải mạo hiểm có thể bị thiêu đốt để nhìn lén tri thức từ chỗ Mặt Trời Vĩnh Hằng không phải uổng phí rồi sao?
Chí ít thì nó chẳng có đất dùng trong “Hội Tarot” rồi!
“Được, tôi sẽ gắng hết sức lực của tôi để giúp bọn họ!” Audrey vui vẻ cam kết.
Klein búng tay, phía trước xuất hiện một tấm da dê màu vàng sẫm, phía trên là phối phương ma dược Người Theo Đuổi Ánh Sáng, bao gồm cả tên gọi cổ và vật liệu thay thế, hơn nữa toàn bộ đều được dịch thành tiếng Người Khổng Lồ.
“Vật liệu chính, một viên đá Quang Huy hoặc là bột phấn linh hồn Sí Bạch, máu của nhím gương hoặc trái tim của quái vật dung nham. Vật liệu phụ trợ, một bông hoa mặt trời viền vàng, ba giọt Phụ Tử.”
Hắn đẩy nhẹ nó, tấm da dê này liền xuất hiện ở trước mặt Mặt Trời.
Dereck biết dù có quên mất đi thì cũng có thể thông qua khẩn cầu ngài Kẻ Khờ để nhớ lại, nhưng cậu vẫn nghiêm túc đọc thuộc lòng phối phương, qua chốc lát mới nói: “Tiểu thư Chính Nghĩa, chúng ta có thể trao đổi chuyện Rồng Khổng Lồ rồi.”
“Ngài Kẻ Khờ, tôi thỉnh cầu trao đổi đơn độc.” Audrey nhanh chóng giơ tay.
Ý tướng ban đầu của cô nàng là Mặt Trời thể hiện nội dung tương ứng lên trên giấy sau đó đưa cho mình. Nhưng như vậy cô đặt câu hỏi sẽ không tiện, còn phải viết ra rồi đưa trở lại cho đối phương, cuộc trao đổi sẽ trở nên rất phức tạp.
Trao đổi đơn độc? Trao đổi đơn độc thật thì chỉ sợ cô chẳng nghe hiểu Mặt Trời đang nói gì, mà Mặt Trời cũng vậy luôn. Klein gật đầu nói với giọng điệu không chút phập phồng: “Được.”
Trong giới người phi phàm, tiếng Hermes là tri thức nhất định phải nắm vững. Tiếng Hermes cổ thuộc về nội dung có thể học được hơn nữa còn khá được hoan nghênh. Tiếng Người Khổng Lồ, tiếng Rồng Khổng Lồ, tiếng Tinh Linh vv… khá ít, chẳng mấy ai hiểu cả.
Lời nói còn chưa dứt, Klein đã che Người Treo Ngược lại, để anh ta không nhìn thấy cũng không nghe thấy được.
Arges có hứng thú với tình báo Rồng Khổng Lồ, nhưng không đến mức bằng lòng trả giá để dự thính. Thế nên anh ta duy trì im lặng, yên tĩnh chờ đợi.
Mặt Trời Dereck thấy ngài Kẻ Khờ ra dấu tay có thể bắt đầu trao đổi, cậu ta trầm mặc mấy giây, tự hệ thống lại ngôn ngữ nói: “Tộc Rồng Khổng Lồ là tử địch của vương đình Người Khổng Lồ, dáng dấp bọn chúng như là thằn lằn phiên bản lớn. Toàn thân được bao phủ bởi lớp vảy màu sắc khác nhau, tứ chi thô to mạnh mẽ, đôi cánh lớn đến mức có thể mang theo cả thân hình khổng lồ của chúng bay lên, là kẻ thống trị bầu trời.”
“Bọn chúng, con thì có năng lực phun lửa, con thì có năng lực khống chế tia chớp, con thì có năng lực ăn mòn, có con lại có thể tạo ra hàn băng. Nhưng nó không thuộc số chủ lưu trong tộc Rồng Khổng Lồ. Số lượng lớn Rồng Khổng Lồ lấy vua Rồng Khổng Lồ Angelweed làm đại biểu Rồng Tâm Linh. Đường tắt phi phàm bắt nguồn từ Rồng Tâm Linh chính là Khán Giả. Ở thành Bạch Ngân, bọn tôi thường gọi nó là đường tắt Rồng Khổng Lồ.”
Về kiến thức giao dịch thì lúc đầu Dereck định rập khuôn theo như trên tài liệu lịch sử. Nhưng sau khi biết được tiểu thư Chính Nghĩa và anh Người Treo Ngược hình như không phải cùng một thế giới với mình, cậu mới dần nhận ra rằng giá trị lịch sử được phổ biến ở thành Bạch Ngân. Cho nên lần này cậu chỉ nhắc đến Rồng Khổng Lồ, không nói đến các tình báo về Người Khổng Lồ, Tinh Linh, dị chủng, chim bất tử, và quỷ hút máu vv…
“Vua Rồng Khổng Lồ” Angelweed này giống với ghi chép trên sách xưa trong giáo hội. Audrey khẽ gật đầu, lễ phép không cắt ngang lời kể của Mặt Trời.
Dereck nhớ lại kiến thức trong tài liệu: “Hồi đó kẻ mạnh nhất cũng đáng sợ nhất của tộc Rồng Khổng Lồ chính là vua Rồng Khổng Lồ Angelweed, nó còn được gọi là Rồng Ảo Tưởng. Ngoài ra thì con của nó, Alesouhood là kẻ mạnh nổi danh bao phủ cả bầu trời trông xuống toàn bộ đại địa và biển cả, danh hiệu của nó là Rồng Ác Mộng.”
“Về vua Rồng Khổng Lồ Angelweed thì có truyền thuyết thế này: Những vật phẩm mà nó tưởng tượng chắc chắn sẽ hiện ra. Quốc gia mà nó tưởng tượng chắc chắc sẽ giáng lâm thế giới vật chất. Tương lai mà nó tuyên bố sẽ trở thành hiện thực.”
Klein đang dự thính chợt nhíu mày. Nếu không phải Chính Nghĩa Audrey đang hết sức chuyên chú lắng nghe câu chuyện của Mặt Trời thì cô nhất định đã phát hiện được dị thường của hắn, dù cho cách màn sương mù dày đặc.
Miêu tả vừa rồi khiến hắn nhớ đến vật phong ấn “008”!
Tương lai được tuyên bố có chút ăn khớp với đặc điểm trình diễn! Klein dựa vào thành ghế, nhìn như là đang thả lỏng, thực tế còn chuyên chú hơn cả vừa nãy.
Rồng Ảo Tưởng, ngầu quá. Đây chính là biểu hiện của thần linh đó nha! Audrey nghe đến mắt sáng bừng, vừa hưng phấn vừa mong chờ.
Dereck dừng mấy giây, nói tiếp: “Con trai của nó, Rồng Ác Mộng Alesouhood cũng rất đáng sợ. Nó có thể khống chế tâm tinh của mỗi một sinh vật, khiến bọn chúng làm việc theo ý chí của mình. Mà những sinh vật này rất khó phát hiện được, cho rằng đó chính là ý nghĩ chân thật của chính bọn chúng. Nó còn bện nên những cơn ác mộng chân chính trong hiện thực, khiến rất nhiều sinh linh vô ý thức bị cuốn vào, sau đó ban cho kết cục tàn khốc kinh dị nhất.”
“Nghe truyền rằng nó rất thích đùa ác. Nó sẽ để hoàng tử đến hôn tỉnh công chúa, nhưng lúc công chúa tỉnh lại đã thối rữa mất một nửa. Nó sẽ để con gái nhà bình thường mang giày cao gót, khiêu vũ trước mặt vương tử, nhưng không thể dừng lại được cho đến khi chết. Nó sẽ tạo ra đủ các loại trùng hợp, khiến vận mệnh của rất nhiều sinh linh đi về phía bi kịch.”
Đủ các loại trùng hợp nghe càng giống vật phong ấn “008” hơn, nhưng mình lại chẳng hiểu quá nhiều về vật phong ấn đó. Klein khắc chế xung động muốn vươn tay xoa cằm, khiến bản thân nhìn giống như một cái giếng cổ.
“Đúng là một con Rồng Khổng Lồ xấu xa, năng lực của nó rất thú vị.” Audrey nửa là cảm thán nửa là hưng phấn nói.
Đây chính là tương lai của đường tắt Khán Giả? Không, mình phải gọi nó là đường tắt Rồng Khổng Lồ! Mình không muốn chuyển qua danh sách khác nữa! Audrey hận không thể lập tức trở thành danh sách 7 Bác Sĩ Tâm Lý, sau đó tiếp tục tăng lên.
Mặt Trời Dereck trả lời với vẻ trung thực: “Lịch sử của tộc Rồng Khổng Lồ và vương tộc Người Khổng Lồ đã qua hơn hai ba ngàn năm. Những điều tôi biết hoặc là từ sách tài liệu, hoặc là từ truyền thuyết, không thể bảo đảm tính chân thật.”
“Ít nhất thì lịch sử không bị đứt đoạn.” Audrey tâm trạng không tệ an ủi, “Sau đó thì sao?”
“Sau đó? Chúa sáng tạo tất cả thức tỉnh, Rồng Ảo Tưởng và Rồng Ác Mộng nổi danh tộc Rồng Khổng Lồ rớt khỏi bầu trời, mất đi hết thảy của chúng nó, bao gồm cả mạng sống. Điều đó khiến ánh sáng mặt trời hơn 49 ngày không thể chiếu sáng đại địa, khiến vô số núi lửa phun trào, khiến hồng thủy nhấn chìm tất cả. Mà tộc Rồng Khổng Lồ từ đó trở nên suy bại, chỉ có thể rút về một nơi địa thế hiểm yếu. Sau đó nữa thì vương đình Người Khổng Lồ bị Chúa hủy diệt.” Dereck kể với giọng khá nặng nề.
Nó không giống với lịch sử mà mình biết. Không phải là Chúa Tể Bão Táp, Mặt Trời Vĩnh Hằng, Thần Tri Thức và Trí Tuệ dẫn dắt nhân loại đánh bại Rồng Khổng Lồ, đánh bại Người Khổng Lồ, lần lượt giết vương giả của bọn chúng sao? Audrey thấy mơ hồ, cảm giác như thời không và lịch sử bị sai lệch.
Klein cũng rất nghi ngờ về điều này, hắn cảm thấy lịch sử chân thật bị bảo phủ bởi lớp sương mù dày, nhất là lịch sử kỷ thứ 2 còn xưa hơn cả xưa.
Truyền thuyết thần thoại trong sách cổ của giáo hội chắc đa phần đều là giả. Nhưng lịch sử được truyền lưu ở thành Bạch Ngân không thể tin hết toàn bộ được đâu nhỉ? Hắn thu hồi lại suy nghĩ, mỉm cười lên tiếng: “Trao đổi xong rồi chứ?”
“Tôi chỉ biết được có chừng đó.” Mặt Trời Dereck áy náy trả lời.
Cậu cảm thấy tình báo mà mình cung cấp không xứng với giá trị phối phương ma dược Người Theo Đuổi Ánh Sáng.
Audrey lặng yên hít vào một hơi, nhếch miệng nói: “Tôi rất hài lòng.”
Tôi đã biết phương hướng cho tương lai của mình. Cô nàng vui vẻ thầm bổ sung một câu.
Sau khi mấy thành viên trao đổi xong, Klein tuyên bố hội Tarot tuần này kết thúc.
Thấy truyện hay thì bấm quảng cáo giúp truyenconvet duy trì
Hắn đưa đám người tiểu thư Chính Nghĩa đi xong, chẳng dừng lại quá lâu, trở lại phòng ngủ, để giảm thấp nguy hiểm bị người phát hiện.
Quận Hoàng Hậu, trong biệt thự xa hoa của Bá tước Holl.
Audrey tâm trạng vui vẻ thong thả đi mấy bước, tính thưởng cho Susie mấy miếng đồ ăn vặt cho chó.
Vào lúc này cô nghe được tiếng có người có cửa.
Thông qua tiếng bước chân và tiết tấu tương tứng trước đó, cô nhận ra đó là hầu gái Annie của mình.
“Vào đi.” Audrey ngắm gương, chỉnh trang mái tóc, ưỡn thẳng lưng.
Annie cầm một tờ giấy đi vào, mỉm cười nói: “Tiểu thư, điện báo của cô, đến từ đại lục Nam.”
Đại lục Nam? Alfred? Audrey nhớ đến anh trai. Cô mừng rỡ nhận lấy tờ giấy, xem chăm chú.
Đây đúng là điện báo do anh hai của cô gửi từ bờ Đông Hải đế quốc Balam ở đại lục Nam, bên trên viết:
“Đã tìm thấy thằn lằn bảy màu em cần, tổng cộng hai con, chờ nhận đi.”
Nhưng mà em đã không cần nữa rồi. Audrey ngơ ngác, cô chớp chớp mắt, chợt quay phắt đầu nhìn Susie.
Con chó lớn lông vàng lắc lắc đuôi, với vẻ mặt ngơ ngác.