Quỷ Bí Chi Chủ - Chương 262: Tuyệt vọng nữ sĩ
Ngài A? Ngài A hội Cực Quang? Klein vốn định dọc theo tường vừa bóng tối, chậm rãi dời tới cửa trong im lặng lại rụt trở về.
Ince Zangwill hẳn là đang hợp tác cùng phe phái nào đó của vương thất. . . Thế lực có thể khai quật cùng che dấu một di tích trong lòng đất lớn như vậy ở phụ cận Backlund tất nhiên là một trong những người chủ đạo của vương quốc Ruen. . .
Ince Zangwill cùng “0—08” gia nhập, có thể trực tiếp bài trừ giáo hội Nữ Thần này, người Chúa Tể Của Gió Bão tuy lỗ mãng một chút, chủ nghĩa đại nam nhân một chút, nhưng không quá có khả năng hợp tác cùng giáo phái Ma Nữ, ít nhất trước mắt không xuất hiện nghi ngờ người phi phàm con đường “Thủy thủ” này. . . Đạo lý tương tự, giáo hội Hơi nước cùng máy móc hiềm nghi cũng không lớn. . .
Hội Cực Quang cũng tiến vào? Bọn họ đến cùng muốn làm cái gì?
Klein lưng áp sát góc tường, thả chậm hô hấp, vừa suy nghĩ vừa nghe đối thoại từ trung ương đại sảnh truyền đến.
Sau im lặng ngắn ngủi, một thanh âm trầm ách vang lên:
“Tốt rồi.”
Hồi đáp này ngắn gọn đến cực điểm, làm cho Klein hoàn toàn nghe không ra bọn họ đang mưu tính cái gì.
Lúc trước giọng nói thanh nhu dễ nghe lúc trớc cười nhẹ một tiếng rồi nói:
“Ông tựa như còn không quá tín nhiệm chúng tôi?”
“Đúng.” Ngài A không chút khách khí đáp lại.
“Ha ha, tôi thẳng thắn thành khẩn miêu tả mục đích của chúng tôi, cùng với vì sao tìm đến ông hợp tác.” Giọng nữ thanh nhu cũng không tức giận nói, “Chúng tôi làm chút việc, để lại dấu vết nhất định, ở trước khi bị giáo hội Đêm tối, Gió bão, Hơi nước cùng quân đội phát hiện, phải làm thanh trừ tương ứng, mà cái cái này cần bọn ông cung cấp trợ giúp, ừm, xem ra ông còn chưa chân chính hiểu được ý của tôi, tôi đưa ví dụ, giả thiết, giả thiết tôi ở trong một ngôi nhà phạm vào hành vi phạm tội nghiêm trọng như mưu sát, phương pháp tiêu diệt chứng cứ cùng manh mối tốt nhất là gì?”
“Cũng không cần, để cho người khác thấy hành vi như vậy chính là mục đích của chúng tôi.” Ngài A hờ hững nói.
. . . Không hổ là người hội Cực Quang. . . Đều là một đám điên. . . Klein bước đầu khẳng định người nam nói chuyện kia chính là ngài A đã giết chết đại sứ Intis.
“. . . Giả thiết là tôi, không phải ông.” Giọng nữ thanh nhu thở ra không quá rõ ràng.
Qua một giây, ngài A hồi đáp:
“Thiêu hủy toàn nhà nọ, mang toàn bộ manh mối đều chôn ở trong.”
Giọng nữ thanh nhu mang theo ý cười:
“Cái này chính là ý tưởng của chúng tôi, tôi phụ trách ‘phóng hỏa’, các ông thì mượn dùng cơ hội này, mở rộng xu thế, chế tạo thông đạo hoặc đường dẫn, cho chủ của các ông buông xuống thế gian.
“Mà các ông trả giá duy nhất là, lưng mang toàn bộ ác danh, nhận lấy cừu hận trình độ lớn nhất của quân đội cùng ba giáo hội lớn, nhưng tôi thấy rằng các ông hẳn sẽ không để ý.”
“Chỉ cần có thể nghênh đón chủ trở về, cho dù bị toàn bộ thế lực căm hận, chúng tôi cũng sẽ không có gì phải khiếp đảm.” Ngài A giọng điệu không hề lạnh nhạt cùng xa cách nữa.
Phóng hỏa? Hội Cực Quang nhân cơ hội hoàn thành nghi thức “Tạo vật chủ chân thật” buông xuống? Cái này là lần thứ ba rồi. . . sao lại bị mình gặp phải. . . Cái này con mẹ nó là nghiệt duyên mà. . . Klein nhịn không được ở trong lòng mắng lớn.
Giờ này khắc này, anh đối với chuyện mà phe phái nào đó của vương thất hợp tác mưu tính cùng giáo phái Ma Nữ, Ince Zangwill cực kỳ tò mò lại tràn ngập đề phòng, cái này đã đáng sợ đến cần dùng “Tạo vật chủ chân thật” buông xuống để làm thuẫn bài chắn tên!
Có lẽ, bọn họ để lại tay sau, cuối cùng sẽ phá hư nghi thức của hội Cực Quang, đều gài bẫy với toàn bộ thế lực trừ bỏ mình ra. . . Klein vừa căng thẳng vừa bình tĩnh suy nghĩ.
“Xem ra ông đã không có nghi vấn.” Giọng nữ thanh nhu cười nhẹ nói, “Nơi này cực kỳ bí ẩn, lại có bố trí tương ứng, ông có thể yên tâm mà cử hành nghi thức, không cần lo lắng trước khi thành công sẽ bị người quấy rầy, mà bộ phận bên ngoài, chúng tôi cũng đã chuẩn bị xong, rất sớm rất sớm, chờ tôi điểm hỏa ngọn ‘lửa’ đầu tiên, nếu ông còn có nghi hoặc, có thể kiểm tra một lần.”
Ngay ở lúc ngài A mở miệng, Klein nghe thấy tiếng xoảng xoảng xoảng vang lên, đó là động tĩnh cửa lớn bị mở ra.
“Ai cho ngươi vào? Ta không phải đã nói, bất luận kẻ nào cũng không có thể tới gần nơi này sao?” Giọng nữ thanh nhu áp lửa giận mà nói.
“Cô gái tuyệt vọng, có tình huống khẩn cấp! Trong lòng đất có người lẻn vào! Mặt trên phái tôi đi vào sắp xếp tiếp sau, đóng lại thông đạo tương ứng.” Một giọng nam mang theo khẩu âm Backlund rõ ràng tốc độ nói cực nhanh đáp lại.
Người được gọi là “Cô gái tuyệt vọng” lặng lẽ vài giây, tựa như đang câu thông cùng tồn tại không biết, xác nhận tình huống.
Rốt cuộc, tiếng nói cùng giọng điệu cô ta không thay đổi nói:
“Vào đi, không cần trở ra, cũng đừng cho bất luận kẻ nào đi ra, chờ đợi thông báo đến tiếp sau.”
“Rõ, Cô gái tuyệt vọng!” Người nam nọ thịch thịch chạy đi, thẳng đến bên cửa đá, sau lưng là những tiếng “xoảng xoảng xoảng” .
Từ chỗ Klein trốn, có thể thấy khá rõ mặt sau khu vực đi thông cửa đá, anh chờ đợi bảy tám giây, một bóng người thân cao bình thường, không mập không gầy đã xuất hiện ở nơi đó.
Hô. . . Người nam thở hổn hển một hơi, vươn hai tay, nhe răng nhếch miệng vẻ mặt dữ tợn đẩy cửa đá trầm trọng ra.
Trong nháy mắt này, Klein đã mang diện mạo cùng đặc điểm của người này hoàn toàn thu vào tầm mắt, không quên chút nào, đây đúng là năng lực phi phàm thuộc về “Người không mặt”!
Người nam nọ làn da nâu đỏ, có huyết thống nam đại lục rõ ràng, ngũ quan không hề đặc sắc, làm cho người ta khó có thể nhớ kỹ.
Bởi vì liên quan đến nhe răng nhếch miệng, răng của người này hiển lộ ra một bộ phận, răng thứ ba phía trên bên trái lóe ra ánh sáng vàng, là cái răng giả.
Cái này. . . Klein có được linh tính trực giác của Nhà bói toán nhướng mày, không hiểu sao cảm thấy quen thuộc.
Rất nhanh, anh đã lợi dụng kỹ xảo, hồi tưởng lại nơi phát ra cảm giác quen thuộc:
“Người Treo Ngược” từng nhờ thành viên hội Tarot tìm kiếm một người nam da màu nâu đỏ, khuyết thiếu răng thứ ba bên trái, có khẩu âm Backlund nồng hậu.
Người nam nọ tên là Barron, có liên quan đến án nô lệ các đảo nhỏ thực dân chạy trốn cùng mất!
Mà giờ này khắc này, người nam trước mắt Klein gần như nhất trí với Barron mà “Người Treo Ngược” miêu tả!
“Nô lệ đảo nhỏ thực dân mất tích. . .
“Các bộ lạc nam đại lục biến mất như bốc hơi. . .
“Barron xuất hiện ở nơi này. . .
“Carpin nắm giữ mậu dịch nô lệ chợ đen số lượng rất lớn có bốn người phi phàm nghi ngờ con đường ‘Người trọng tài’ bảo hộ, trong đó mạnh nhất có danh sách 6, thậm chí danh sách 5. . .
Thấy truyện hay thì bấm quảng cáo giúp truyenconvet duy trì
“Mục tiêu Carpin kiên trì bắt cóc là cô gái tương đối thuần khiết thiên chân. . .
“Dự luật ngũ cốc được thông qua, cải tiến máy dệt, tạo thành lượng lớn thất nghiệp. . .
“Không ít nữ công dệt được công việc mới, lặng yên rời khỏi khu đông, không lưu lại manh mối gì. . .”
Những điểm rải rác nháy mắt xâu thành một tuyến ở trong đầu Klein, thẳng chỉ chỗ sâu trong lòng đất!
Bọn họ đang làm cái gì, cần lượng lớn dân cư, cùng rất nhiều với cô gái đơn thuần như thế? Nghi thức? Một cái nghi thức đáng sợ tới cực điểm, phải ẩn nấp tiến hành nên cần thời gian rất lâu? Klein đồng tử bỗng nhiên co rút lại.
Kẹt. . . Phành! Cửa đá khép lại, Barron biến mất ở trong tầm mắt của anh.
Trong đại sảnh lặng im vài giây, giọng nói trầm ách của ngài A lại vang lên:
“Tôi nghe thấy được hương vị ngoài ý muốn, bắt đầu đi, chiếm ở trước khi nó đến.”
Cô gái tuyệt vọng đáp lại:
“Đây đúng là ý nghĩ của tôi.
“Nhưng tôi cần ông đưa tôi đến khu đông.”
Khu đông? Klein lại có dự cảm không tốt.
“Không thành vấn đề.” Ngài A cảm xúc khuyết thiếu phập phồng hồi đáp.
Ông ta đội mũ trùm, trước người nhanh chóng hiện ra một quyển sách trong suốt mơ hồ, cùng với tiếng ngâm xướng xa xưa phiêu miểu:
“Ta đã đến, ta đã thấy, ta ghi lại.”
Sách nhanh lật lật, như ngừng lại một tờ trong đó, chợt nở rộ ra hào quang lam nhạt mà hư ảo.
Hào quang nọ bao lấy mặc Cô gái tuyệt vọng trường bào thuần trắng, để cho bóng dáng của cô ta đầu tiên là mơ hồ, tiếp đó vô hình.
Cô gái tuyệt vọng nháy mắt thấy bóng dáng hình thể trong suốt khó có thể miêu tả không đếm được, phát hiện chỗ cao nhất có từng đạo hào quang trong vắt như ẩn chứa tri thức vô cùng vô tận.
Thân thể của cô ta bị lực lượng kỳ dị kéo đi, rất nhanh xuyên qua, không bao lâu đã rời khỏi tại chỗ, đi vào một góc ngõ nhỏ yên lặng không người, dơ bẩn ghê tởm.
Cô ta kéo mạng che xuống che khuất gương mặt, ngẩng đầu nhìn về phía không trung, chỉ thấy mặt trời sau giờ ngọ bị tầng mây cùng sương mù che lấp, trở nên tái nhợt ảm đạm.
Sương mù màu vàng nhạt không tính đặc biệt dày, chìm nổi ở mỗi một nơi tại Backlund, mang theo hương vị gay mũi, lạnh như băng mà ướt át.
Đáng tiếc, còn chưa đợi thời điểm sương mù nghiêm trọng nhất yên tĩnh nhất. . . trên người Teresa phát sinh ngoài ý muốn, “0—08” đột nhiên mất khống chế ngắn ngủi, Azcot xuất hiện, chuyện xấu từ “Hoàng đế đen” quáy phá trước đó, làm cho sự việc càng lúc càng lớn, trở nên làm cho người ta chú ý, hành động chỉ có thể tiến hành sớm vào hôm nay. . . Cô gái tuyệt vọng nhìn quanh một vòng, đi ra ngõ nhỏ, tiến vào con đường.
Bướ chân của cô rất chậm, giống nwh đang rong chơi ở trong hải dương sương mù.
Nơi mà cô ta đi qua, sương mù dày đặc hơn một chút khó có thể phát hiện, nhiễm lên một chút màu sắc đen đúa, khoảng cách có thể thấy được nhỏ đi trong yên lặng.
Sau khi cô ta rời khỏi con đường này, một người vô gia cư mặc jacket cũ kỹ, sắc mặt vàng như nến đột nhiên ho khan, ho vô cùng kịch liệt, ho đến ngã ra trên đất.
Hai bần dân cách người vô gia cư gần nhất hoảng sợ thối lui, chợt ôm lấy yết hầu, phát ra thanh âm hà hà hà, tựa như phổi hoặc nhánh khí quản đã gặp bệnh nghiêm trọng, đã không thở nổi.
Sương mù đen cùng vàng nhạt lần lượt thay đổi buông xuống khu đông, buông xuống khu cảng, buông xuống khu nhà xưởng đang dâng lên khói mỏng, không ngừng lan tràn ra toàn bộ Backlund.
Những cảnh tượng ở xa xa đều bị “bao phủ”, ngay cả gác chuông cao ngất cũng chỉ còn lại có bóng dáng nhàn nhạt, từng đám công nhân, từng đám bần dân lần lượt có cảm giác khó chịu, người vô gia cư khó nhọc đối kháng rét lạnh cùng mệt mỏi xung quanh lộ tuyến mà cô gái kia đi qua, từng người một phát bệnh ngã xuống, mạng người yếu ớt tựa như bong bóng xà phòng giặt đồ vậy.
Cô gái tuyệt vọng vẻ mặt trầm tĩnh mà nhu hòa, giống như đang hoàn thành một tác phẩm nghệ thuật.
Cô ta không có gì khác thường đi ở giữa những người qua đường, khóe miệng hơi nhếch lên, thấp giọng cười nói:
“Lịch sử vương quốc Ruen sẽ ghi khắc một ngày này:
“Sự kiện sương mù Backlund.”
. . .
Trong vực sâu u ám đã bị mặt nước tối đen hư ảo hoàn toàn bao trùm, nhưng “0—08” viết vẫn chưa đình chỉ.
Nó ở những nơi có thể viết điên cuồng bố trí ra câu chuyện hoang đường buồn cười mà kinh sợ khủng bố:
“. . . Quần rơi xuống cũng không ảnh hưởng đến Ince Zangwill phát huy, bởi vì hắn mặc là trường bào, có lẽ hắn đã sớm dự liệu sẽ có ngoài ý muốn cùng loại. . .
” ‘Pháp lệnh pháp sư’ mang Azcot Isengard chấn nhiếp tại chỗ, lâm thời tước đoạt hai loại năng lực phi phàm mạnh mẽ của hắn, là là sự giúp đỡ cực tốt trên ý nghĩa chân chính, nhưng cửa lớn linh giới cùng minh giới trùng điệp bị đặc tính của Azcot hấp dẫn, bị lực lượng chiến đấu của bọn họ dẫn động, đã xảy ra biến hóa khó có thể đoán trước.
“Lúc này, một tồn tại không biết bị hấp dẫn, đi ngang qua nơi này, hắn mượn cái này mang bàn tay của mình đưa đến thế giới hiện thực, ai da! Hắn bắt được Ince Zangwill!”
Ở trong không trung, phía sau Ince Zangwill mặc áo bàn đen nhân viên thần chức đột nhiên nhô ra hai cánh tay giăng kín máu vàng mấp máy thịt nát!
Chúng bắt lấy bả vai Ince Zangwill, kéo hắn vào hư không, kéo vào linh giới.