Khu Vui Chơi Kinh Dị - Chương 325: Trứng gà thối
Cùng với ánh sáng trắng lóe lên trước mắt, Phong Bất Giác về lại không gian đăng nhập.
Trên màn hình cảm ứng, nhanh chóng hiện ra kết quả phần thưởng của phó bản.
[Phó bản đã hoàn thành, đang tổng kết phần thưởng.]
[Kinh nghiệm nhận được: 120000, Tiền game: 100000]
[Vật phẩm/ trang bị nhận được: Không]
[Nhiệm vụ hoàn thành/ Nhiệm vụ đã nhận: 3/3]
[Nhiệm vụ đặc biệt, nhiệm vụ ẩn hoàn thành: 0, phá vỡ thế giới quan: Không]
[Giá trị sợ hãi tăng nhanh: 0 lần, giá trị sợ hãi cao nhất: 0%, giá trị sợ hãi trung bình: 0%]
[Đánh giá mức độ sợ hãi của bạn là Cả người gan dạ, có thể nhận được thêm phần thưởng, vui lòng nhận sau.]
[Giá trị thành thạo nhận được: 3580]
[Giá trị thành thạo tăng thêm thành kinh nghiệm: 35800, Tiền game: 100000]
[Phần thưởng vượt phó bản: Rút ngẫu nhiên một thẻ kỹ năng có thể học tập.]
[Đã tổng kết xong, vui lòng tiếp tục.]
Cùng lúc, nhắc nhở hệ thống vang lên: [Bạn đã tăng lên level 29, giới hạn giá trị thể năng tăng lên, hiện tại là 2900/2900]
“Ừm… Cuối cùng cũng đạt tới level hai mươi chín rồi…” Phong Bất Giác nhìn bảng chọn game lẩm bẩm một câu.
Trong quá trình mà anh và ba người đồng đội rời khỏi Câu lạc bộ trinh thám, dễ dàng tới mức khiến người ta khó mà tin được.
Đến khi “Triện Hiệt Tôn” bay đi, bọn họ mất hơn một phút mới có có thể hoàn hồn lại sau cú sốc, phá vỡ sự im lặng.
Bốn người thảo luận một chút về tình hình trước đó, Phong Bất Giác kể đơn giản về việc mình đã gặp con rối Billy, coi như giải thích mấy câu nói cuối cùng của BOSS. Nhưng con BOSS ẩn này lại có quá nhiều điểm quái dị, khiến các game thủ dù nghĩ cả trăm lần cũng không sao hiểu nổi.
Bọn họ lập tức đi nhặt cuốn sách mà BOSS chỉ, muốn xem xem cái gọi là “cửa sau” có nghĩa là gì. Không ngờ khoảnh khắc mở cuốn sách đó ra, bốn người lại bị truyền tống đến một không gian hỗn độn và vặn vẹo, đồng thời nhận được nhắc nhở hoàn thành toàn bộ nhiệm vụ chính và tiến hành truyền tống sau 180 giây.
“Ừm… Sớm biết vậy thì không nên mở cuốn sách đó.” Phong Bất Giác tự lẩm bẩm một mình có phần sầu não: “Trong Câu lạc bộ trinh thám đó, dường như có thể tìm thấy một đống thông tin…” Anh lờ mờ cảm thấy Triện Hiệt Tôn này có ý nghĩa quan trọng trong game, thậm chí có thể có giá trị hơn cả Tứ Trụ Thần.
Vào đúng lúc này có vài thông báo vang lên, sự chú ý của Phong Bất Giác quay trở lại màn hình.
Thư kết bạn của [Thu Phong Cầm] [Ngữ Trọng Kế Trường] nói đến là đến.
Thiên Nga đúng là không kết bạn với Phong Bất Giác. Xem ra tính cách của anh ta có một số điểm giống với Phong Bất Giác…
Phong Bất Giác suy nghĩ, rồi chấp nhận. Lúc này “đội ngũ” trong danh sách bạn bè của anh cực kỳ lợi hại, tính cả [Shiva][Thất Sát][Vua Chiếu Ảnh], anh chỉ hô một tiếng là có thể lập một đội toàn minh tinh rồi.
Kết bạn xong xuôi, anh lập tức ra khỏi thang máy, đến phòng lưu trữ để nhận phần thưởng còn lại.
Mới đi được vài bước, anh chợt nghĩ ra: “Chờ đã… Cốt truyện ẩn hình như bị Billy quấy nhiễu rồi.” Anh nghiêng đầu nói: “Nghe Triện Hiệt Tôn nói, hình như là do Billy cầu xin giúp mình cho nên hắn mới tha tụi mình.”
“Nếu như không có sự giúp đỡ của Billy, Triện Hiệt Tôn sẽ xuất hiện với một loại tư thế đối lập với tụi mình, hoặc dứt khoát không xuất hiện.” Phong Bất Giác nhíu mày suy nghĩ: “Trong tiến trình này, tụi mình phải dựa vào bản thân để giải đố, nghĩ cách để bốn chiếc chìa khóa xuất hiện trở lại, rồi thoát khỏi câu lạc bộ trinh thám. Hoặc là chủ động tìm ra Triện Hiệt Tôn, sau đó xử lý hắn.”
Lối tư duy của Phong Bất Giác là như vậy, cũng chính là kiểu không biết tốt xấu mà chúng ta thường nói…
Thật ra lần này Billy đã giúp đỡ anh một việc lớn, rõ ràng, nhiệm vụ [Chiến thắng “ông chủ” thật sự, hoặc thoát khỏi câu lạc bộ trinh thám.] chỉ có thể chọn lựa vế phía sau.
Trước đó X-23 đã miêu tả về thực lực của Triện Hiệt Tôn, là sự tồn tại chỉ đứng sau Tứ Trụ Thần, cũng chính là BOSS cấp Thế giới trong “Khu vui chơi đáng sợ”. Dữ liệu của hắn có tính duy nhất và có liên quan mật thiết với sự thay đổi của toàn bộ thế giới game.
Nói như vậy đi… Đối mặt với loại BOSS này, đi tìm sáu game thủ thực lực cực mạnh, toàn thân đều là trang bị cấp cao, rồi mới nghĩ đến chuyện tiêu diệt.
Với tiến độ game hiện tại mà nói, cho dù là game thủ top sáu trong bảng xếp hạng lực chiến lập thành một đội, cũng không thể tiêu diệt được tên này.
Còn Phong Bất Giác có ý định giết Triện Hiệt Tôn, chuyện này rõ là ý nghĩ hão huyền. Chủ yếu cũng vì từ khi chơi game tới giờ anh Giác gặp quá ít trắc trở cho nên anh sinh ra một thứ ảo giác, dường như quái vật mà nhiệm vụ nhắc đến đều có thể giết được hết…
Còn trên thực tế, BOSS mạnh mà game thủ không thể giết được, thì nhiều lắm… Phần lớn trong số đó, ngay cả cơ hội khiêu chiến game thủ cũng không có.
Lấy Tứ trụ thần làm ví dụ, từ khi game mở ra đến giờ, trong “Khu vui chơi đáng sợ” chưa có game thủ nào từng gặp trực diện Tứ trụ thần trong chiến đấu.
Trên diễn đàn tuy vẫn thường có những bài viết thảo luận về cốt truyện phía sau game, rất nhiều người chắp vá lung tung, miêu tả tứ thần linh đâu ra đấy, nhưng những thứ này… Toàn bộ chỉ là những bằng chứng râu ria xung quanh, vốn dĩ không có ai thật sự từng giao đấu với họ.
Khi hệ thống tạo ra phó bản, cũng không thể cho một đám game thủ vừa mới qua level ba mươi, thậm chí còn chưa tới level ba mươi có cơ hội khiêu chiến Tứ Trụ Thần. Cùng lắm là nhắc đến họ, hoặc để họ làm nhân vật phụ trong một số cốt truyện.
Giống như phó bản Phong Bất Giác gặp Bá Chủ Thời Gian, anh chỉ nghe thấy một giọng nói mà thôi. Cho dù lúc đó anh mất trí đi tấn công Bá Chủ Thời Gian thì cũng không biết nên đánh thế nào.
…
“Được thôi, để xem lần này lại rút được gì nữa đây.” Phong Bất Giác đến trước cột thủy tinh đầu tiên, rút phần thưởng vượt phó bản trước.
Cấp sở trường của anh nói chung đều rất cao, thẻ kỹ năng “có thể học tập”, có khả năng là kỹ năng của bất kỳ sở trường nào, đương nhiên, thứ mà Phong Bất Giác muốn nhất bây giờ chính là kỹ năng của hệ Triệu hồi.
Đáng tiếc… Anh không có vận may đó…
[Tên: “Đạn” trứng thối]
[Thuộc tính thẻ kỹ năng: Kỹ năng chủ động, biến mất sau một lần sử dụng]
[Loại kỹ năng: Ngắm bắn]
[Hiệu quả: Bắn một quả trứng gà thối về phía mục tiêu, tạo ra giá trị Thù hận cực lớn, dụ mục tiêu tấn công bạn (Khi thi triển kỹ năng này phải sử dụng vũ khí hệ Ngắm bắn, hình thức vũ khí không hạn chế).]
Thấy truyện hay thì bấm quảng cáo giúp truyenconvet duy trì
[Tiêu hao: 1 điểm Giá trị Thể năng]
[Điều kiện học tập: Sở trường Ngắm bắn D]
[Ghi chú: Không thể sử dụng đối với game thủ. PS: Có rất nhiều người bảo tôi rằng, khi tôi thiết kế kỹ năng này chắc chắn là não bị úng nước rồi, nhưng Bod của phòng kỹ thuật nói với tôi, kỹ năng này cũng không quá tệ. Cho nên tôi giữ nó lại, dù sao cũng không phải mỗi nhóm dữ liệu đều có khả năng được tạo ra, chưa biết chừng hàng chữ này vĩnh viễn không có ai nhìn thấy.]
“Đây là thứ rác rưởi gì vậy…” Phong Bất Giác không nhịn được mà chế giễu: “Đây là cái thứ hiệu quả gì đây… Hơn nữa, đù má, là kỹ năng tiêu hao có tính một lần? Cái thứ troll nhau này?” Anh hận không thể ném thẻ kỹ năng này lên mặt đất, nhưng nếu suy nghĩ theo hướng khác, nếu là tiêu hao mang tính một lần, vậy thứ đồ chơi này cũng sẽ không chiếm giữ thanh kỹ năng của anh quá lâu. Hơn nữa hiệu quả của nó tệ hại như vậy, chắc bán đi cũng chẳng có ai thèm mua, cho nên tạm thời vẫn phải học đã, dù sao cũng không tổn thất gì.