Khu Vui Chơi Kinh Dị - Chương 326: Mua thuật triệu hồi
“Xếp hàng để chơi một phó bản thật dài, để lấy cái thứ đồ chơi ‘vui vẻ’ như vậy…” Khi Phong Bất Giác đến trước cột thủy tinh thứ hai, anh vẫn đang cằn nhằn: “PS trong ghi chú nghĩa là gì… Nhân viên trình tự tự chế giễu mình à, nói thẳng ra đây vốn là nhóm dữ liệu nên bị xóa bỏ.”
[Xin hãy chọn phần thưởng bổ sung của bạn : 1, Tùy ý rút một trang bị tương đương với level; 2, 50000 tiền game; 3, 116000 giá trị Kinh nghiệm]
Cửa sổ quen thuộc nhảy ra trước mặt Phong Bất Giác, nhưng lần này anh không lập tức lựa chọn.
“Giá trị Kinh nghiệm của anh hiện giờ là 134300/290000, giả sử lại cộng thêm 116000, đó chính là…” Phong Bất Giác nhanh chóng tính nhẩm một chút: “250300 sao… Còn gần bốn mươi ngàn Giá trị kinh nghiệm mới đạt tới level ba mươi được.” Anh suy nghĩ: “Tuy bây giờ mình nhận kinh nghiệm, cũng không đủ nâng cấp, vẫn phải xếp hàng một phó bản nữa mới được, chi bằng rút trang bị đi…”
Do thẻ kỹ năng trong phần thưởng vượt phó bản khiến anh có chút thất vọng, cho nên Phong Bất Giác sinh ra tâm lý cá cược, hy vọng có thể có thu hoạch khi rút trang bị trong phần thưởng bổ sung lâu lắm mới có.
Vậy là, anh lại đè nén nhân phẩm của mình thêm một lần nữa, lựa chọn thưởng trang bị rút ngẫu nhiên.
Chỉ thấy sau khi ánh sáng trắng tụ lại, trong cột thủy tinh xuất hiện một miếng kim loại cỡ bằng miệng bát, hình vòng cung.
Lúc lần đầu tiên Phong Bất Giác nhìn thấy trang bị đó, anh cúi đầu theo bản năng, nhìn vào ngực của mình: “Hự… Không phải chứ…” Anh nhíu mày nói: “Cho dù đúng là thứ gì đó, cũng nên có hai cái chứ…”
Rõ ràng… Anh nghĩ lệch lạc rồi.
[Tên: Trang bị tăng biên độ thuật luyện kim bằng cách cấy vào]
[Loại hình: Đạo cụ phòng ngự]
[Hiệu ứng: Tăng một chút hiệu quả của kỹ năng triệu hồi]
[Điều kiện trang bị: Sở trường Triệu hồi F]
[Ghi chú: Vật phẩm này có thể trang bị trên đầu gối ở một bên tùy ý, trong phó bản không thể mặc lên hoặc gỡ xuống, và giới hạn giá trị Hp của người được trang bị sẽ giảm 10%]
“Ồ… Đệm gối à, mình còn tưởng là cái đó chứ.” Phong Bất Giác vừa lẩm bẩm, vừa nhặt đồ lên, ấn vào đầu gối phải của mình.
Khi miếng kim loại kia tiếp xúc với đầu gối, giống như que hàn đột ngột tăng nhiệt. Sau một trận đau đớn bỏng rát, trang bị này “in” trên đầu gối của Phong Bất Giác bằng hình thức hấp thụ.
Anh cúi đầu nhìn, có thể thấy bề mặt của đệm gối lúc này hiện lên một vòng tròn giả kim phát sáng màu đỏ thẫm. Đương nhiên, ý nghĩa của vòng tròn này là gì, anh không biết…
“Chậc… Nếu lúc đầu anh đây có thể đọc hiểu Thuật Luyện Kim Nâng Cao…” Đối với chuyện không thể đọc hiểu cuốn sách đó ở phó bản trước trước trước nữa, Phong Bất Giác vẫn canh cánh trong lòng.
Anh lập tức ẩn trang bị này, sửa thành trạng thái chỉ hiển thị trang phục.
“Vấn đề là… Bây giờ mình không có kỹ năng hệ triệu hồi.” Sau khi trang bị trang bị lên, Phong Bất Giác lại mở bảng chọn game nói: “Nếu không thì cứ bỏ thứ này trong phòng lưu trữ trước đã?”
Đọc đến đây, Phong Bất Giác cảm thấy không thoải mái. Nhiệm vụ nhân vật [Sử dụng kỹ năng hệ Triệu hồi, và triệu hồi thành công năm mươi lần vật triệu hồi] vẫn dậm chân tại chỗ ở 14/50, vốn đã là một vướng mắc trong suy nghĩ của anh. Mà lần này anh lại rút được trang bị có liên quan với sở trường Triệu hồi, cảm giác này… Hình như không sử dụng kỹ năng triệu hồi vài lần trong phó bản thì chỉ có thiệt thôi.
“Kỹ năng triệu hồi trong bán đấu giá đều cực kỳ đắt, hơn nữa thứ như kỹ năng này… Được mang ra bán, phần lớn đều là thứ vô bổ, không thì người ta đã tự mình học rồi.” Anh lại nhìn [“Đạn” trứng thối] trong bảng kỹ năng, “Tốn hơn một trăm ngàn để mua một kỹ năng như vậy, rõ là không đáng.”
“Ừm…” Phong Bất Giác suy nghĩ một lúc, “Đúng rồi, Hộp quà hù dọa!”
Anh bỗng nhớ ra, vẫn có một cách, có thể giúp anh trực tiếp mua được kỹ năng hệ triệu hồi, đó chính là Hộp quà hù dọa!
Trong Hộp quà hù dọa, ngoại trừ trang bị, cũng bán cả thẻ kỹ năng. Nhưng số lượng thẻ kỹ năng bị mất trong phó bản so với trang bị còn khan hiếm hơn. Do đó trong tuần Open Beta đầu tiên, Hộp quà hù dọa vốn dĩ không mở danh sách tìm kiếm thẻ kỹ năng. Sau một tuần, tất cả thẻ kỹ năng tích lũy trước đó mới xuất hiện trong Hộp quà hù dọa cùng với trang bị, bắt đầu đếm ngược tiêu hủy trong thời gian bảy ngày.
Hiện giờ giá trị Thành thạo của Phong Bất Giác đã có 17980 điểm, nhìn khắp server, tổng giá trị Thành thạo mà các game thủ có level cao hơn anh từng nhận được, chưa chắc đã đạt được tới con số này.
Cho nên, anh Giác vẫn có một số vốn liếng để tiêu pha.
Phong Bất Giác về lại không gian đăng nhập, chờ sau khi cửa thang máy đóng lại, anh ấn nút [Hộp quà hù dọa], lại một lần nữa bước vào mặt sàn giống như bàn cờ vua quốc tế, xung quanh đều là gương biến dạng, ở chính giữa căn phòng nhỏ hẹp còn đặt một hộp quà cỡ bự.
Ấn mở bảng chọn, anh lựa chọn nhắm vào thanh kỹ năng, và tích chọn mục “Triệu hồi”. Dưới điều kiện tìm kiếm nhắm vào mục tiêu này, giao diện cũng nhảy ra tám trang (Mỗi trang hiển thị một trăm mục).
Ở đoạn trước đã nhắc đến, trên danh sách tìm kiếm của Hộp quà hù dọa, chỉ nhìn thấy ba mục: tên, loại hình và giá của vật phẩm, muốn xem thông tin chi tiết thì cần phải ấn mở xem.
Nhưng bây giờ Phong Bất Giác đã chỉ định tiến hành tìm kiếm kỹ năng hệ Triệu hồi, cho nên có thể bỏ qua bảng loại hình này. Còn về kỹ năng, chỉ nhìn tên thì không thể đủ được.
Vậy nên, anh Giác – người không thể đọc được một cuốn sách nào trong câu lạc bộ trinh thám, quyết định thỏa cơn nghiện trong Hộp quà hù dọa…
Gần tám trăm kỹ năng, nói nhiều thì không nhiều, nói ít thì không ít, tuy trong đó có một số vượt qua năng lực mua đồ của Phong Bất Giác, nhưng anh cũng không định bỏ qua.
Dù sao đây cũng là hình thức ngủ, thời gian một trên mười, làm gì cũng không cần gấp gáp.
Bốn mươi lăm phút, chớp mắt đã trôi qua rồi…
Bằng sự nhẫn nại và tập trung của mình, cùng với tốc độ đọc liên tục, hiệu quả cao, Phong Bất Giác đã đọc hết tất cả thẻ kỹ năng này…
Sau khi ấn kỹ năng cuối cùng ở trang cuối cùng, anh đứng lên (Xem được ba phút thì anh lấy ghế gãy trong balo ra, ngồi xuống đó), cất ghế đi, và bắt đầu đi tới đi lui.
Điều đáng sợ ở anh, không chỉ là việc có thể đọc hết nhiều thông tin như vậy, mấu chốt là sau khi đọc xong anh vẫn còn nhớ, cùng với việc vẫn nhớ những thông tin đó, anh còn có thể so sánh xen kẽ những thông tin này trong đầu…
Lại thêm mười lăm phút nữa qua đi, Phong Bất Giác đứng lại, rồi ấn mở giao diện của Hộp quà hù dọa, sau khi lật được vài trang, anh đã chọn một thẻ kỹ năng.
[Tên: Thuật triệu hồi – Giếng vàng nhỏ Koganei*]
(*) Giếng vàng nhỏ Kaganei (Musashi Koganei-kun wa Mazui) là một phần của bộ phim hoạt hình Nhật Bản Tokyo Pig (はれときどきぶた Hare Tokidoki Buta).
[Thuộc tính thẻ kỹ năng: Kỹ năng chủ động, sở hữu vĩnh viễn]
[Loại kỹ năng: Triệu hồi]
[Hiệu quả: Triệu hồi Giếng vàng nhỏ Koganei trở thành người bạn đồng hành của bạn (Thời gian CD 80 phút, thời gian tồn tại 20 phút, trong cùng một thời gian nhiều nhất chỉ có thể chỉ tồn tại một Giếng vàng nhỏ Koganei)]
[Tiêu hao: Làm một hành động quái dị]
[Điều kiện học tập: Sở trường Triệu hồi F]
Thấy truyện hay thì bấm quảng cáo giúp truyenconvet duy trì
[Ghi chú: Hắn là học sinh năm ba tiểu học, vì nhận định “Vĩ nhân hồi nhỏ đều bị gọi là quái thai”, cho nên trở thành biến thái. Cơ thể của hắn có thể xoay chuyển với tốc độ cao, và di chuyển ở bất cứ mặt phẳng nào. Miệng thường phát ra những từ ngữ không rõ ràng và tiếng kêu quái đản kiểu như “hí hí hí hí”. Chỉ số IQ cực cao, có thể nghiên cứu ra rất nhiều phát minh cổ quái, hơn nữa hình như trong nhà rất giàu có.]
“OK, quyết định chọn ngươi.” Phong Bất Giác tốn 480 điểm Giá trị thành thạo để mua kỹ năng này, còn rẻ hơn 20 điểm khi mua [Mặt Nạ Casey Jones] lúc trước.
Thoạt nhìn, đây là một vật triệu hồi hầu như vô dụng trong chiến đấu. Mà trên thực tế, thì nó vô dụng thật…
Nhưng mà nói đi phải nói lại, vật triệu hồi cấp F vốn chẳng thể có tác dụng gì lớn cả, giống như chiêu [Thuật triệu hồi – Tay nước] ở Triệu hồi cấp F đã được coi là vô cùng mạnh rồi, vì thế lúc triệu hồi còn cần tiêu hao vật phẩm cố định: rau chân vịt. Vật triệu hồi cấp F khác, như là dơi, xác chết què chân, gậy khúc côn cầu biết bay gì gì đó cơ bản đều là một đống bia đỡ đạn mà thôi, tác dụng chính là trì hoãn và trinh sát.
Phong Bất Giác sàng lọc rất lâu trong đầu về đống giới thiệu mấy thứ quái quỷ cấp F, phát hiện… Chỉ có đứa trẻ ngỗ nghịch biến thái trốn trong Giếng vàng nhỏ là vật triệu hồi có chỉ số IQ cao.
Vậy thì, nhìn từ các góc độ khác nhau ngoại trừ chiến đấu, Giếng vàng nhỏ chắc chắn có ích hơn nhiều so với các sinh vật cùng cấp khác
Đương nhiên, Phong Bất Giác cũng do dự không biết có cần mua thêm kỹ năng triệu hồi khác hay không: [Thuật triệu hồi – Giấy vệ sinh], kỹ năng này vốn dĩ vô dụng, cũng không cần tiêu hao gì cả, nó chỉ có một ưu điểm, chính là thời gian CD chỉ có mười phút. Nhưng giá cả tiêu tốn cho kỹ năng này lại cao đến mức 1400 điểm Giá trị thành thạo. Rõ ràng, dự tính ban đầu khi thiết kế kỹ năng này, chính là để game thủ có thể soát sử dụng kỹ năng này nhiều lần…
Mua cả hai kỹ năng này cũng không phải không được, nhưng nếu đã nhận được cách hoàn thành nhiệm vụ nhân vật, vậy thì một nghìn tư kia cứ tiết kiệm cái đã.
“Ừm… Lát nữa xếp hàng vào đại một phó bản, triệu hồi nó ra để nói chuyện xem sao,” Phong Bất Giác lẩm bẩm một mình sau khi học xong kỹ năng.
Là người không lo làm ăn đàng hoàng… À không, là tác giả hay đi ra ngoài lấy tư liệu, dĩ nhiên anh đã đọc qua các thể loại tài liệu, bộ truyện tranh “Tokyo Pig” là một tác phẩm mà anh cực kỳ yêu thích. Mà trong đó, nhân vật anh có hứng thú nhất, chính là Giếng vàng nhỏ Koganei. Nguyên nhân… Có thể là một loại cộng hưởng nào đó giữa những kẻ kỳ quái với nhau.
Sau khi mua xong thẻ kỹ năng, cuối cùng Phong Bất Giác quay về không gian đăng nhập.
Anh đã loanh quanh gần bốn tiếng đồng hồ trong Hộp quà hù dọa, ngoài những game thủ chuyên nghiệp có việc cần làm, thì khó mà tìm được game thủ rảnh rỗi nào đó dừng lại ở ngoài phó bản lâu như vậy.
“Ừm… Hôm nay nói thế nào cũng phải luyện đến level 30 rồi mới offline…” Phong Bất Giác lẩm bẩm.
Lúc này, anh chợt có chủ ý xấu: Thời gian CD triệu hồi Giếng vàng nhỏ Koganei là 80 phút, nhưng nếu như bản thân mình vào phó bản và triệu hồi nó thì chẳng bao lâu sau sẽ bị treo, đến lúc đó lại xếp phó bản, rồi lại có thể triệu hồi một lần nữa…
Dự tính như vậy, Phong Bất Giác liền chọn hình thức sinh tồn cá nhân độ khó Ác mộng. Dù không qua map cũng không sao, coi như thử nghiệm kỹ năng.