Khu Vui Chơi Kinh Dị - Chương 352: Chiến tranh đồ chơi (5)
Thành viên của nhánh tiểu đội mô hình này về cơ bản đều là series MG*, tỷ lệ so với Gundam thực tế là 1:100, thế nên đa phần đều có hình dạng khoảng 20 centimet.
(*) MG (Master Grade): Dòng mô hình Gundam với tỷ lệ 1:100, được sản xuất với chất lượng nhựa và độ chi tiết khuôn cao.
Điều đáng mừng chính là, đám này không phải tiến lên phía trước bằng cách bay trên không hay trôi nổi, mà là dùng hai chân chạy, nếu không thì sự cơ động của bọn chúng thật sự quá đáng sợ.
Tuy là vậy, đám Gundam vẫn áp sát đến chỗ hai người chơi với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy.
Mà khoảnh khắc này, anh Giác và Tiểu Thán đang ở độ cao cách mặt đất khoảng ba mươi centimet, một người đang chạy sát vách quầy, một người thì đang trong quá trình tiếp đất.
Thấy tình hình như vậy, phản ứng của Phong Bất Giác rất nhanh, lập tức hét lên: “Chuyển!” Nói xong, anh liền trực tiếp sử dụng [Geppou] giữa không trung, chuyển hướng một góc chín mươi độ, đồng thời duy trì độ cao, chạy trốn về phía chếch sang bên.
Tuy anh Giác chỉ nói một chữ, nhưng Tiểu Thán đã lập tức hiểu ra. Hai người từ nhỏ đến lớn đã từng chơi n game, sự ăn ý ở mức độ này chỉ là chuyện nhỏ. Chỉ thấy Tiểu Thán vặn người, rẽ ngoặt trên tường với một tư thế trông hết sức dễ dàng, liền trở thành trạng thái chạy theo chiều ngang.
“Quân tiên phong của chúng ta chạy trốn cũng nhanh thật…” McCloud* (xuất phát từ “Star Fox”) ngồi trên một chiếc xe tăng NES cười khẩy nói với Mario ở cách đó không xa, trong đôi mắt xanh biếc của gã thấp thoáng vẻ khinh thường.
(*) McCloud (Fox McCloud): Là một nhân vật trò chơi video và là nhân vật chính của loạt Star Fox của Nintendo. Anh ta là một con cáo hình người được tạo ra và thiết kế bởi Shigeru Miyamoto và Takaya Imamura.
Mario cũng đã nhìn thấy hai người từ trên cao bỏ chạy vòng trở lại, hắn trầm giọng nói: “Ít nhất điều này đã chứng minh bọn chúng thật sự không phải gián điệp do Novel phải đến.” Hắn có phần chậm chạp thì thầm, “Thì ra là thế… Đây chính là ý định ban đầu của Optimus Prime sao… Nếu như hai người bọn chúng là gian tế…” Nói đến đây, Mario lập tức ý thức được gì đó, hắn vội vã lớn tiếng ra lệnh: “Ngừng tiến lên phía trước! Mau yểm trợ hai tên lính mới! Chuyển hướng, rút lui!”
Đây rõ ràng là một đội ngũ được huấn luyện rất tốt, hơn nữa đã trải qua trăm trận. Tuy cục diện trước mắt nhìn vào vẫn là thế lực ngang nhau, nhưng khi giọng nói của Mario vang lên, tất cả mọi người đều quyết đoán chấp hành mệnh lệnh yểm trợ và rút lui. Không có bất kỳ ai chất vấn mệnh lệnh của sĩ quan chỉ huy, càng không có ai chần chừ hay hiếu chiến.
Cùng lúc đó, trong bóng tối bên ngoài hai quầy hàng.
Bi Linh đứng ngay trước một chiếc xe đẩy hàng, tay cầm một cái ống nhòm có chức năng nhìn ban đêm, đang quan sát tình hình chiến sự ở đằng xa.
“Chậc… Ông chú thợ sửa ống nước đó cũng rất cảnh giác…” Cô có chút buồn bực nói một câu.
“Có phải đã để lộ sơ hở gì đó không?” Tự Vũ ngồi ở một chỗ cách cô không xa, thờ ơ hỏi.
“Chắc không đâu, còn cách xa địa điểm bao vây dự tính mà…” Bi Linh đáp.
Ở đây xin nói rõ một chút, chiến thuật mà Bi Linh đã bố trí là một sách lược giống như “túi áo”. Thật ra mà nói thì nó rất đơn giản, tổng cộng có ba bước: Một, bố trí một vòng phục kích bao vây ba mặt. Hai, dụ địch tiến sâu vào. Ba, đóng cửa đánh chó.
Nhưng đến lúc thực hiện cụ thể, tình hình sẽ phức tạp hơn một chút. Muốn thành công, nhất định phải suy xét đến nhân tố tâm lý của quân địch.
Vào lúc thế này, cách thường dùng chính là… Dùng binh lực ít đánh nghi binh, sau khi giao đấu thì bại ngay lập tức, rồi dụ địch truy kích.
Nhưng Bi Linh rất rõ, cách này cho dù có thể lừa được sĩ quan chỉ huy hiện trường của Classic, thì chắc chắn cũng không lừa được Phong Bất Giác (Bi Linh và Tự Vũ vẫn tưởng rằng đãi ngộ của đám con trai ở phe Classic cũng giống như mình, thật không ngờ hai tên này lại thảm như vậy). Vì thế, cô đã dùng một cách bạo dạn hơn – Dùng một nửa binh lực đến gần làm mồi nhử, chia những binh lính còn lại thành hai cánh, hậu phương lớn chỉ chừa lại hai người là mình và Tự Vũ, cùng với đội thân vệ của hai người (bốn garage kit mạnh mẽ).
Cũng có nghĩa là, “túi áo” mà Bi Linh chuẩn bị cho đội đột kích Nintendo này, trong ba mặt có một mặt là “sống”. Chứ không phải giống như vòng phục kích bình thường, binh lính phục kích án binh bất động từ đầu đến cuối, chỉ phái ra một ít đội đánh nghi binh giả đến không thể giả hơn để dụ địch.
Binh lực được cô dùng làm mồi nhử, toàn bộ đều là binh lính có tính cơ động cao, chính là không quân và nhóm mô hình Gundam. Những binh lính này có thể tách khỏi vòng chiến lùi về sau bất cứ lúc nào, rất khó bị binh lực của đối phương kẹp chặt. Chỉ cần vừa đánh vừa lui, tỷ lệ đối phương sẽ tiến vào bẫy là rất cao.
“Thế… Đã nhìn thấy hai người họ chưa?” Tự Vũ lại hỏi, so với nhiệm vụ phụ (nhiệm vụ phụ của họ khá giống với đối phương, chỉ là khác phe), cô quan tâm đến chuyện quyết đấu giữa người chơi hơn.
“Ừm, nhìn thấy rồi.” Bi Linh đáp, “Có chút bất ngờ, bọn họ vậy mà lại làm quân trinh sát đi đầu.” Cô dừng lại một chút, có phần buồn chán nói: “Thật đáng tiếc… Sớm biết vậy, em đã không bố trí chiến thuật gì rồi, cứ trực tiếp cho binh lính lên chiến đấu, còn em thì tùy tiện tìm một chỗ bắn tỉa là được,”
“Đúng là có chút kỳ lạ…” Tự Vũ trầm ngâm nói: “Bất Giác không phải loại người thích xông pha chiến trận, lẽ nào… Anh ta muốn dẫn Tiểu Thán tham gia chiến đấu nhiều hơn?”
“Có khả năng này.” Bi Linh nói, “Có điều, đội trưởng bây giờ là nhân vật cấp quái vật đứng thứ hai trên bảng xếp hạng năng lực chiến đấu, rất khó nói rốt cuộc anh ấy đã mạnh đến mức nào. Thế nên… Cho dù tình hình bên phía họ như thế nào, thì phía chúng ta cũng tuyệt đối không thể nương tay.”
“Chuyện đó thì đương nhiên.” Tự Vũ đáp, “Cho dù không có thiết lập “xác định game tiêu cực”, chị cũng sẽ dốc hết sức ứng phó…”
“Sếp, đối phương rút về khu vực kiểm soát của chúng rồi, xin ra chỉ thị.” Từ bộ đàm trong tay Bi Linh truyền đến tiếng nói có chút mơ hồ, đằng sau còn kèm theo âm thanh bắn nhau trên chiến trường.
“Chúng ta cũng rút trước đã, đêm còn dài.” Bi Linh cầm bộ đàm lên ra lệnh.
Vài giây sau, cô thở dài một hơi, đột ngột nâng cao giọng nói: “Mọi người, tôi có một nhiệm vụ cho mọi người.”
Trên nóc một quầy hàng gần đó, lập tức truyền về một giọng nói: “Hả? Cuối cùng có thể đi chém người rồi sao?”
Dưới sự yểm trợ của đội đột kích Nintendo, Phong Bất Giác và Vương Thán Chi đương nhiên đã rút lui không chút tổn hại.
Bởi vì là rút lui, chứ không phải tháo chạy, nên đám đồ chơi phe Classic vẫn tương đối ung dung, cũng không có tình hình tổn thất quá nghiêm trọng.
Trên đường trở về đại bản doanh, hai người chơi đương nhiên đang bàn luận về cuộc chiến vừa rồi.
“Thiết lập chiến đấu trong phó bản này cũng rất thú vị.” Phong Bất Giác bình luận, “Những “đạn dược” được bắn ra đó, dù là có thực thể hay là trạng thái năng lượng, đều không gây bất kỳ tổn hại nào đến môi trường xung quanh. Nhưng lại có thể gây nên tổn hại giữa đồ chơi với nhau.”
“Nếu đến cả môi trường cũng có thể phá hỏng được, vậy thì gạch nền, vách tường, kệ hàng, thậm chí là hàng hóa ở siêu thị này, qua hôm sau chắc là bị bắn thủng lỗ chỗ hết cả.” Tiểu Thán nói tiếp, “Nếu vậy thì, chuyện đồ chơi đánh nhau chẳng mấy chốc sẽ bại lộ.”
“Thật ra tôi cảm thấy… Chuyện này một ngày nào đó hẳn sẽ bại lộ thôi.” Phong Bất Giác nói, “Nhưng xét từ lời nói và hành động của đám đồ chơi này, chiến tranh đã giằng co rất lâu, điểm này đúng là kỳ lạ.”
“Hả? Tại sao một ngày nào đó hẳn sẽ bại lộ?” Tiểu Thán khó hiểu hỏi.
Phong Bất Giác giơ tay chỉ lên trên, “Siêu thị quy mô thế này, không lý nào không lắp camera giám sát.”
Tiểu Thán nghe vậy cũng ngẩng đầu nhìn lên, nhưng như trước đó đã nói, do trần nhà vô cùng cao, trong điều kiện thiết bị chiếu sáng chính quy chưa bật, dựa vào nguồn sáng lén lút của đám đồ chơi, người chơi sau khi bị thu nhỏ hoàn toàn không nhìn thấy được tình hình trên nóc.
“Vậy cũng phải, phần sơ lược nội dung nói đây đã là thế kỷ hai mươi hai. Camera giám sát lúc đó e rằng đều có đầy đủ chức năng quan sát ban đêm và thu âm rồi.” Tiểu Thán nói.
Phong Bất Giác bổ sung: “Còn nữa, tuy môi trường không bị phá hỏng, nhưng sau khi đám đồ chơi này chiến đấu, để lại trên sàn mấy thứ như mẩu gỗ, mảnh vụn nhiều như vậy, về lâu về dài, nhân viên vệ sinh không lý nào không chú ý.” Anh nhún vai, “Càng không cần nói, bản thân đám đồ chơi này là hàng hóa, những hư hại hoặc khiếm khuyết trên người chúng cũng là vấn đề không sớm thì muộn sẽ bại lộ.”
Hai người đang nói chuyện, đột nhiên nghe thấy… Bịch…
Kèm theo âm thanh giống như đã từng quen này, Mario từ trên Subor nhảy vọt lên cao, vẽ một đường parabon thật cao giữa không trung, thuận thế đáp xuống bên cạnh hai người chơi.
“Này, hai ngươi, theo ta.” Mario vừa nói vừa giơ tay chỉ về phía tây siêu thị.
Phong Bất Giác quay đầu lại nhìn đội quân xe tăng, đáp: “Chúng ta không trở về cùng đội quân lớn sao?”
Thấy truyện hay thì bấm quảng cáo giúp truyenconvet duy trì
“Ta đã báo tin cho Optimus Prime rồi, ngài đã đến sở chỉ huy binh đoàn thứ nhất, ở khu vực sản phẩm băng đĩa, bây giờ các ngươi theo ta đi gặp ngài.” Mario nói: “Phải rồi, hai ngươi có bị thương không? Có cần sửa chữa khẩn cấp không?” Ông chú quản gia này trong lúc nói chuyện đã thò tay lấy cái cờ-lê ống trong túi quần yếm của mình…
Nhìn thấy cảnh này, Tiểu Thán vội vã cướp lời: “Không sao, không sao, chúng tôi rất khỏe!”
Mười phút sau, ba người đã đi được khoảng chừng hai trăm mét, đến trước sở chỉ huy của “binh đoàn thứ nhất”.
Trên đường đi, Phong Bất Giác đã nhận thấy rất rõ ràng sự tồn tại của một số lính gác ngầm. Xem ra khái niệm “lãnh thổ” trong cuộc chiến tranh này là thứ được đảm bảo hết mức, có mặt ở khu vực kiểm soát của phe nào đồng nghĩa với việc nằm trong sự giám sát của phe đó.
Cuối cùng, bên ngoài một khu vực cách ly do dây điện bao vây tạo thành, hai tên lính gác Transformer ngăn họ lại.
“Khẩu lệnh.” Ironhide dùng giọng nghiêm túc nói.
“Mời, Optimus Prime đang đợi các ngươi.” Ironhide đáp như không có việc gì.
“Này… Khẩu lệnh lại là “cút” sao?” Qua năm giây Tiểu Thán mới có phản ứng.
“Ha ha… Đồ lính mới.” Tên lính gác còn lại Cyclonus cười khẩy nói: “Khẩu lệnh đương nhiên là càng khó đoán càng tốt.”
Tiểu Thán lại hỏi: “Ta nói này… Giữa các ngươi với nhau về cơ bản đều quen biết cả mà, khẩu lệnh có ý nghĩa gì chứ?”
“Quen biết thì có thể cho ngươi qua sao?” Cyclonus nói, “Vậy lỡ như ngươi âm thầm theo phe địch, chẳng phải tùy tiện bịa một lý do là có thể lẩn vào bộ chỉ huy phá rối sao?”
“À… Vậy cũng phải…” Tiểu Thán gật đầu nói.
“Được rồi, lính mới, đừng quấy rầy bọn họ canh gác.” Mario vừa nói vừa vẫy tay ra hiệu cho hai người chơi đi theo.
Sau khi tiến vào khu vực sản phẩm băng đĩa, họ leo lên một cái bệ cao bằng gỗ, lách qua mấy cái loa, bên cạnh một bóng đèn lớn, đã nhìn thấy các thành viên của binh đoàn thứ nhất.
Ở đó có hai ba chục món đồ chơi kích thước khác nhau vây quanh, đang bàn bạc gì đó. Optimus Prime thấy bọn Mario đi vào, lặng lẽ ra dấu tay về phía họ, ý bảo họ ở bên cạnh chờ một lát.
Phong Bất Giác cũng rất vui được vậy, ở một bên lắng nghe cuộc đối thoại của đám đồ chơi này, chắc chắn là cơ hội tốt để thu thập thông tin.
Thành viên của binh đoàn thứ nhất với Transformer chiếm đa số, Autobot và Decepticon* đều có. Không biết nên nói là đáng mừng hay đáng tiếc, dù sao thì anh Giác cũng có thể gọi tên chính xác mỗi người bọn chúng… Trong đó điều khiến anh cảm thấy tương đối không phù hợp là Megatron** và Galvatron (vốn là Magatron bị thương nặng, được Unicron*** cải tạo mà thành, về cơ bản là một tên du côn thích đánh nhau) lại đồng thời cùng có mặt. Đương nhiên, trong tác phẩm đan xen giữa các phần, chuyện hai tên này cũng từng hợp tác/chiến đấu cũng có…
(*) Autobot và Decepticon: hai nhóm robot trong Transformer.
(**) Megatron: Thủ lĩnh Decepticon, có kích thước rất khổng lồ, hắn cao gần 9.2 mét, cộng với khả năng chiến đấu siêu việt và sức mạnh luộc loại vô địch trong thế giới Cyberton.
(***) Unicron: Trong thế giới của Transformers, từ xa xưa tồn tại một thực thể giống như đấng tạo hóa, gọi là The One, vị thần này đã tạo ra 3 thực thể bao gồm Quintessa cùng với 2 song sinh là Unicron và Primus. Unicron và Primus, Quintessa còn được gọi là “the Creator” (Đấng Tạo Hóa) – người tạo ra các Transformers.
“Theo báo cáo Mario gửi đến mười phút trước, trong trận địa của đối phương đã xuất hiện bóng dáng máy bay trực thăng lego.” Shockwane thân là chuyên viên phân tích tình báo lên tiếng, “Kết hợp với sự kiện tàu sân bay lego ở khu vực nhà vệ sinh lần trước… Tôi cho rằng, “Lego” trước đây luôn giữ trung lập e rằng cũng đã gia nhập phe Novel rồi.”
“Hừ… Cái đám mảnh vụn Đan Mạch đó, ta đã sớm thấy bọn chúng không vừa mắt rồi.” Grimlock (sĩ quan chỉ huy đội quân Dinobot* trong Autobot, luôn tự xưng mình là “Me”) nói.
(*) Dinobot: Một nhóm các Transformer có alt mode giống như khủng long.
“Nhưng bọn chúng đúng là một lực lượng không thể xem thường.” Starcream (một kẻ có dã tâm chuyên gây hài một cách hèn hạ, một người cho rằng tên gã dịch thành “Tiếng hét của vì sao” cũng rất hay, nhưng cái tên Starcream này cũng xem như dấu ấn thời đại, giống như sáo piccolo và Piccolo*, nghe quen rồi thì thế nào cũng được) nói, “Thậm chí có thể thay đổi cục diện của cả cuộc chiến tranh.”
(*) Piccolo: Một nhân vật trong “Bảy viên ngọc rồng” của Toriyama Akira.
“Có lẽ…” Jazz tiếp lời, “Chúng ta có thể đi xác nhận lại xem…” Hắn dừng lại một chút, “Đến “Nhà Lego” tìm chúng xác nhận trực tiếp…”