Khu Vui Chơi Kinh Dị - Chương 354: Chiến tranh đồ chơi (7)
Sau khi cuộc thảo luận của binh đoàn thứ nhất kết thúc, bọn Phong Bất Giác đã theo hai Transformer xuất phát.
Người ta thường nói, robot không thể biến hình không phải là robot tốt. Là đồ chơi truyền thống chứ không phải garage kit, Jazz và Nightbeat hiển nhiên đều có chức năng biến hình (sau khi biến hình đều là xe hơi). Tuy kết cấu của họ không được xem là tinh vi, không thể để người chơi thật sự ngồi vào trong xe, nhưng chở người trên mui xe thì không thành vấn đề.
Thế nên, Jazz chủ động đề nghị hai người chơi ngồi lên mui xe của hắn và Nightbeat, có thể tiết kiệm được chút thời gian đi đường.
Anh Giác và Tiểu Thán đương nhiên cũng không từ chối, sau khi bị thu nhỏ thành kích thước đồ chơi, quãng đường mấy chục mét đối với họ mà nói đều phải tính bằng kilomet. Thể năng cần dùng để đi quãng đường này, dĩ nhiên có thể tiết kiệm thì tiết kiệm.
Thế là, khoảng mười phút sau, hai người chơi đã “ngồi” xe, nhanh chóng băng qua khoảng cách mấy trăm mét, đến chỗ Nhà Lego.
Thật ra cái gọi là Nhà Lego chính là một “khu trưng bày” nằm ở chính giữa khu vực chuyên bán đồ chơi lego. Trên kệ hàng bên ngoài khu trưng bày đương nhiên chất đầy đủ loại xếp hình lego chưa bóc tem, còn bản thân khu trưng bày thì là một căn phòng hình vuông bốn phía đều bao quanh bằng vách kính. Trong phòng đang trưng bày một thành phố được xây dựng bằng lego xếp hình. Nhà cửa, đường phố, xe cộ, đồ trang trí, nhân vật, v.v trong thành phố đều được tạo hình đặc biệt, màu sắc rực rỡ. Cách thức trưng bày hiện vật này đúng là rất thu hút người khác, đừng nói là trẻ con, dù là người lớn nhìn thấy cũng có ham muốn muốn mua.
“Bắt đầu từ đây sẽ đổi sang đi bộ.” Jazz từ từ giảm tốc độ bên ngoài Nhà Lego, rồi dùng loa trong xe nói.
Nightbeat theo phía sau cũng dừng lại theo hắn.
Phong Bất Giác không hỏi nhiều, chỉ nháy mắt một cái với Tiểu Thán, hai người tự mình nhảy xuống từ mui xe.
Hai giây sau, Jazz và Nightbeat lại lần nữa biến thành hình dạng người máy. Hình dạng người của bọn họ không cao lớn như Optimus Prime, nhưng vẫn cao hơn người chơi một chút. Sau khi biến hình hoàn tất, Jazz nói tiếp: “Lát nữa phải xem tình hình mà hành động. Nếu như lego thật sự đã liên minh với Novel, vậy chúng ta vừa đến cửa sẽ có thể gặp phải tập kích bất ngờ.”
“Đó còn chưa phải tình huống tệ nhất.” Nightbeat tiếp lời, “Nếu bọn họ trực tiếp tỏ rõ lập trường, phát động tấn công, thì chúng ta rút lui còn tương đối dễ dàng một chút. Chỉ sợ…”
“Chỉ sợ bọn chúng án binh bất động, lừa chúng ta vào hang ổ trước, rồi mới bắt ba ba trong hũ.” Tiểu Thán chen miệng nói.
“Cậu so sánh như vậy mấy người chúng ta chẳng phải thành ba ba cả à…” Phong Bất Giác.
“À, vậy thì… Đóng cửa đánh chó.” Tiểu Thán lại nói.
“Tuy cậu càng nói càng chính xác, nhưng cá nhân tôi khuyên cậu sau này đừng thử trích dẫn thành ngữ nữa thì tốt hơn.” Phong Bất Giác một tay đỡ trán lắc đầu nói.
Xẹt.
Khoảnh khắc ấy, một đường kiếm xé không khí chém đến.
Đòn tấn công này, khí thế dữ dội như mãnh hổ.
Không biết vì sao, Phong Bất Giác có cảm giác giống như có sự quen biết đối với chiêu thức này…
Phản ứng của Jazz và Nightbeat rất nhanh, họ thậm chí còn dư sức túm lấy hai người chơi cùng lẩn trốn.
Sau khi nhát chém qua đi, Tiểu Thán vẫn chưa hoàn hồn, có phần lúng ta lúng túng. Nightbeat ở bên cạnh cậu ta trầm giọng nói: “Tập trung sự chú ý, lính mới, đối phương hình như đã phái ra nhân vật rất lợi hại…”
“Ittoryu (phái đơn kiếm): Yakkodori*…” Qua vài giây này, cuối cùng Phong Bất Giác cũng đã nhớ ra tên của kỹ năng này, và cả việc mình đã từng thấy chiêu này ở đâu.
(*) Yakkodori: một trong những chiêu thức của Roronoa Zoro, nhân vật trong bộ manga anime cùng tên One Piece.
Có điều, nhát chém trước mắt này, dù là sức mạnh, tốc độ, độ dứt khoát, đều mạnh hơn một bậc so với cú chém của Cuồng Tông Kiếm Ảnh lúc trước.
“Hừ… Trốn rồi sao…” Roronoa Zoro* vừa cất thanh “Kiếm đen Shuusui” vào vỏ, vừa bước ra từ bóng tối cách đó nửa mét, “Không hổ là Jazz và Nightbeat. Cú chém này xem như chào hỏi vậy.”
(*) Roronoa Zoro: biệt danh “Thợ săn hải tặc”, Zoro là một nhân vật hư cấu và là một trong những nhân vật chính của loạt anime và manga One Piece của Eiichiro Oda. Xuất thân từ một “Thợ săn Hải Tặc”, Roronoa Zoro là thành viên đầu tiên của băng hải tặc Mũ rơm.
“Này… Có kẻ siêu đáng sợ lên sàn rồi!” Tiểu Thán hoảng sợ nói.
“Rõ ràng là một garage kit vóc dáng xấp xỉ chúng ta, lại tiện tay chém ra được một cú tấn công thuộc cấp bậc “kỹ năng tiêu hao một lần”…” Ngay cả Phong Bất Giác cũng có chút mất bình tĩnh, “Còn nữa… Tại sao hắn lại đột nhiên xuất hiện ở chỗ này, lẽ nào…”
“Ngươi chính là kẻ tên Phong Bất Giác nhỉ?” Zoro từ từ bước về phía Phong Bất Giác. Tay phải của hắn đặt trên chuôi kiếm một cách rất tùy ý, nhìn giống như đang đi dạo trong sân vắng, thật ra từng bước đều có ý giết người, “Nghe nói ngươi là một cao thủ.”
“Ha ha… Cao thủ sao…” Phong Bất Giác cười khan hai tiếng, “Hiểu lầm này chắc chắn sẽ được loại bỏ sau khi ta quay người bỏ chạy nhỉ…”
“Bỏ chạy sao…” Zoro khẽ lắc lắc đầu: “Vết thương ở sau lưng chính là nỗi nhục của kiếm sĩ.”
“Ta không phải kiếm sĩ, ta là thân sĩ*.” Phong Bất Giác trơ mắt đáp.
(*) Thân sĩ: quý ông (gentlemen).
Lúc này, Nightbeat cắt ngang cuộc đối thoại của họ, nói với Zoro: “Tuy ngươi đúng là đồ ngốc… Nhưng nếu đã nhìn thấy ta và Jazz đang ở đây, lại còn dám ra mặt, điều đó chứng tỏ…” Nightbeat nhìn xung quanh, “Không chỉ có một mình ngươi đến nhỉ?”
Suy đoán của hắn rất chính xác, vừa dứt lời, một bóng dáng màu đỏ đã bước ra từ đằng sau kệ hàng bên kia, “Tại hạ không muốn giết người, nhưng vì thân mang nhiệm vụ, cũng không thể không đến đây tiếp ứng.” Kenshin* trái lại hoàn toàn không có ý muốn giết chóc, vẻ mặt đơn thuần vô hại, “Cho nên… Khẩn cầu các vị đừng vượt qua đường ranh giới phía trước người tại hạ.”
(*) Kenshin: Himura Kenshin là nhân vật chính và được lấy tên làm đầu đề cho anime và manga Rurouni Kenshin, hay còn gọi là Samurai X. Trong anime tiếng Anh, anh ta có tên là Kenshin Himura theo lối viết tên của phương Tây.
“À, ta cũng không muốn sử dụng bạo lực cho lắm, nhưng nhiệm vụ chính là nhiệm vụ, chỉ cần giết chết hai anh chàng dị giới này là được rồi.” Giọng nói thứ ba vang lên, Gourry* tay cầm kiếm ánh sáng liền xuất hiện ở phía đối diện với Kenshin.
(*) Gourry: Gourry Gabriev là một nhân vật hư cấu từ nhượng quyền thương mại truyền thông Nhật Bản Slayers. Trong đó, anh ta là một chiến binh dũng mãnh nhưng bị thui chột, trở thành bạn đồng hành và là người bảo vệ tự phong cho nữ phù thủy chính Lina Inverse.
“Ha… Ha ha… Vậy không cần nói nữa…” Phong Bất Giác giật giật khóe miệng, quay đầu, nhìn phương hướng thứ tư nói, “Bọn ta đã bị bao vây rồi nhỉ…”
Quả thật, kiếm sĩ thứ tư cũng đã xuất hiện.
“Thật ra kẻ mà ta muốn giết chỉ có Hijikata* mà thôi.” Sougo** uể oải lẩm bẩm.
(*) Hijikata: Kẻ mà Sougo luôn cố gắng ‘giết’ hoặc đổ tội hòng chiếm lấy vị trí của anh ta.
(**) Sougo: Okita Sougo là nhân vật trong Gintama, là một thần đồng kiếm thuật và là tay kiếm mạnh nhất Shinsengumi.
Nhìn thấy đội hình này, Tiểu Thán dịch chuyển vài bước đến bên cạnh Phong Bất Giác, hạ thấp giọng nói: “Cái này xem là gì… Tứ đại danh kiếm ACG* sao…”
(*) ACG viết tắt của anime – comic – game.
“Ừm… Nếu là bốn đấu bốn thì bên chúng ta rõ ràng bất lợi…” Phong Bất Giác nói tiếp.
Thấy truyện hay thì bấm quảng cáo giúp truyenconvet duy trì
“Chạy trốn từ không trung thì sao?” Tiểu Thán khẽ hỏi, “Geppou của anh dẫn theo người khác chắc là không thành vấn đề nhỉ?”
“Dẫn theo thì có thể, nhưng nếu đi giữa không trung…” Phong Bất Giác bác bỏ, “Cho dù năng lực nhảy của chúng ta có thể thoát khỏi cú chém của Zoro và súng Bazooka của Sougo, nhưng…” Ánh mắt anh nhìn về phía Gourry, “Thanh kiếm ánh sáng này rất phiền phức…” Anh dừng lại một chút, “Nói thật thì, trong bốn người này, người khiến tôi cảm thấy đe dọa lớn nhất chính là Gourry…
Chỉ nhìn từ góc độ khả năng phá hoại, năng lực chiến đấu của Kenshin và Sougo là 1 chống 100, giết người như rạ, còn Zoro thì xấp xỉ cấp bậc tay không phá hủy máy móc. Nhưng Gourry… Một người đàn ông hoàn toàn không biết pháp thuật, hơn nữa IQ gần bằng loài sứa, nhưng lại từng nhiều lần chiến đấu trực diện với các bậc hiền giả, những kẻ có địa vị cao trong Ma tộc, thậm chí là Ma vương. Thanh kiếm ấy tùy tiện vung lên một cái sẽ có thể tạo ra sóng xung kích, hơn nữa ngay cả thể tinh thần cũng có thể bị tiêu diệt.”
“Anh nói như vậy, chẳng phải chúng ta chết chắc rồi sao…” Tiểu Thán đáp.
Phong Bất Giác trầm ngâm nói, “Ừm… Còn chưa đánh đã nhận thua thì không cần, dù sao đối phương cũng chỉ là nhân vật do garage kit hóa thân, chưa chắc mạnh như trong nguyên tác. Hơn nữa… Mục đích của trận đánh luyện tập nội bộ chẳng phải là để cậu đánh thêm mấy trận với đối thủ hình người sao, tình hình trước mắt chính là cơ hội tốt.”
“Cũng đúng…” Tiểu Thán nói xong, lộ ra biểu cảm rất nghiêm túc, rồi lấy [Dao găm ba góc tích trữ năng lượng] ra khỏi ba lô (Trước khi dàn dựng phó bản, Phong Bất Giác đã tặng cây dao găm mới lấy được cho cậu ta), “Vậy thì thử đi.”