Khu Vui Chơi Kinh Dị - Chương 369: Cái bẫy chờ đợi đã lâu
“ĐỒ LỪA ĐẢO!” Phong Bất Giác ngửa mặt lên trời kêu gào.
Tiếng “Lừa đảo” của nửa tháng trước vang lên, rung động tâm can.
“Cái quái quỷ gì vậy trời! Chẳng phải trong phần mô tả game nói ghép lá bài ít nhất cũng đổi được trang bị cấp Hoàn hảo cơ mà?” Phong Bất Giác lẩm bẩm một mình.
Sự kích động của anh chỉ duy trì vài giây. Ngay sau đó, sắc mặt anh đã lập tức khôi phục lại sự bình tĩnh.
Sự thay đổi cảm xúc của anh chàng này quả thực giống như công tắc đèn, nói bình tĩnh là có thể bình tĩnh, trước sau chỉ cách nhau một cái chớp mắt.
“Đợi đã…” Phong Bất Giác nói, “Chẳng lẽ…” Anh lại nhìn phần mô tả vật phẩm, ánh mắt dừng lại tại câu cuối cùng của phần ghi chú: [Bị dán mác “Đồ thải”, khóa lại ném vào trong kho.]
“Như vậy cũng có nghĩa là… Phẩm chất và chức năng của thứ đồ chơi này đều là do đám nạn nhân của “hiệp hội phù thủy” điền vào, nhưng phẩm chất thực sự thì không rõ sao…” Anh thầm suy đoán trong lòng.
Sau khi có một giả thiết như vậy, anh liền bắt đầu hành vi tự tìm đường chết…
“Ừm… Thử là biết ngay thôi mà.” Phong Bất Giác nói đến đây liền bắt đầu dò xét lại trang bị của mình, “Chỉ cần ném ba món đồ cấp Hoàn hảo trở lên vào sẽ có cơ hội nhận được trang bị cấp Truyền thuyết đúng không…”
Hiện nay, Phong Bất Giác cho rằng trang bị kém nhất của mình là [Ghế gãy thập bát đồng nhân (số 5)], món đồ chơi không có điều kiện trang bị này có thể phát huy hiệu quả đặc biệt khi PK cấp thấp, nhưng sau khi level tăng lên, dùng thứ kén người này thà tay không vung quyền còn có uy lực hơn. Đáng tiếc, phẩm chất của món trang bị này lại là “Rách nát”, còn không đủ yêu cầu để phát động hiệu quả đặc biệt máy nghiền nát.
Suy nghĩ khoảng hai phút, cuối cùng Phong Bất Giác quyết định chọn ba món trang bị lần lượt là [Máy hút bụi Proserpina], [Găng tay tơ nhện] và [Khẩu trang chống khí độc Goblin].
Cùng với sự tăng level, nhịp độ chiến đấu của các người chơi cũng ngày càng nhanh hơn, hình thức đánh đấm cũng ngày càng phức tạp hơn, mức độ ác liệt cũng càng mạnh hơn. Do đó, tần suất sử dụng và tính thực dụng của ba món đồ trên bây giờ xem ra ngày càng kém đi.
Cùng là trang bị cấp Hoàn hảo nhân được khi ở cấp thấp, hai món đồ [Cờ lê của Mario] và [Vũ điệu bá tước] lại càng có nhiều ưu thế hơn. Cờ lê của Mario có đặc tính là công cụ, có thể kết hợp với [Không phải bảo trì sơ bộ] để sử dụng. Vũ điệu bá tước lại có hiệu ứng bị động đặc biệt xuất sắc và đáng tin cậy hơn.
“Ừm, dùng như vậy à…” Phong Bất Giác đặt máy nghiền lên, sau đó nhét máy hút bụi có thể tích lớn nhất lên băng chuyền.
[Nhắc nhở quan trọng: Thao tác của bạn không thể đảo ngược, xin hỏi bạn có chắc chắn muốn thực hiện không?] Lúc này âm thanh và cửa sổ nhắc nhở của hệ thống nhảy ra.
Phong Bất Giác nhấn nút xác nhận, máy hút bụi bị cố định lên băng chuyền của chiếc máy giống như mọc rễ. Hai món trang bị sau đó, anh cũng thao tác như vậy, nửa phút sau, ba món trang bị đã xếp thành một hàng đặt trên băng chuyền. Anh Giác cũng không hề do dự, sau đó kéo chiếc cần điều khiển bên cạnh chiếc máy.
Cà lục cà lục…
Một loạt âm thanh kỳ lạ phát ra từ trong cỗ máy, băng chuyền chuyển động, ba món trang bị kia lúc này bỗng nhiên bị hoạt hình hòa. Khi chúng đi từ băng chuyền vào trong cỗ máy, đều giống như bị “bóp nặn”, còn phát ra âm thanh “cộc cộc”.
Mười mấy giây sau, sau khi toàn bộ ba món trang bị vào hết trong máy, cỗ máy bắt đầu rung lên, kêu cành cạch ầm ĩ, giống như một động cơ gặp sự cố, từ khe nứt còn có vô số tia khói tím bay ra. Dù nhìn thế nào… Cỗ [Máy nghiền ma đạo linh thức] khiến người ta có cảm giác khó mà tin tưởng được.
Lại một lúc nữa trôi qua, thấu kính lồi phía bên kia của cỗ máy lại sáng lên, chùm tia sáng hình mũi khoan tụ lại và bắn ra, một chòm sáng màu trắng lập tức tụ lại thành hình, sau đó ngưng tụ lại thành một vật phẩm.
[Tên: Rác thải đã hết chức năng]
[Loại: Khác]
[Phẩm chất: Đồ thải]
[Hiệu quả đặc biệt: Không]
[Chú ý: Rác thải của vật phẩm đã mất hết đặc tính, rác nghiền nát, không thể tận dụng được dưới bất kỳ hình thức nào.]
Phong Bất Giác cầm khối rác đó lên, mất hai giây để xem hết phần giới thiệu vật phẩm. Sau đó, anh lặng lẽ, nhanh chóng tiêu hủy nó…
Lại năm phút nữa trôi qua, bỗng nhiên anh đứng bật dậy, lấy ghế gãy từ trong ba lô ra, đập thật mạnh vào chiếc máy nghiền trước mắt, “Chết đi! Chết chết chết chết chết chết….” Anh vừa đánh vừa gào lên, trút hết cơn giận dữ trong lòng ra.
Có câu nói là vụng chèo khéo chống, dù sao thì ba món trang bị kia cũng là cấp Hoàn hảo, đặt đại vào trong shop đấu giá cũng bán được mấy chục tiền game, giờ thì hay rồi… Mất sạch luôn.
[Nhắc nhở: Chế tạo vật phẩm Truyền thuyết thất bại, năng lượng của vật phẩm bạn đặt vào bị hấp thụ, tỷ lệ thành công trong lần chế tạo sau sẽ được tăng lên.]
Câu nhắc nhở hệ thống này vang lên khiến anh Giác một lần nữa khôi phục lại lý trí…
Anh thở dài một cái, ôm cỗ máy chỉ to bằng chiếc đàn ắc-coóc-đê-ông, đặt vào một góc trong phòng lưu trữ.
“Lương tâm con người cũng chỉ đến thế thôi…” Phong Bất Giác cảm thán nói, “Dựa vào tâm lý đánh cờ bạc, vì trang bị cấp Truyền thuyết… Chắc chắn sau này mình sẽ còn đổ vào đây nhiều món đồ hơn nữa…” Anh rất hiểu nhược điểm của mình, “Nhưng mà… Dù sao thì mình có thể thông qua phần thưởng thêm để rút trang bị, cùng lắm thì bớt vài lần nhận kinh nghiệm thôi. Sau này đám vật phẩm vớ vẩn cấp Hoàn hảo trở lên thì cứ để lại đã, có đủ ba món trở lên thì bỏ vào trong đó… Chỉ cần không ngừng tích lũy thì cho dù mình kém may mắn thế nào đi chăng nữa nhưng xét về mặt xác suất, sớm muộn cũng sẽ chế tạo được trang bị cấp Truyền thuyết thôi.”
Nghĩ vậy, tâm lý anh Giác dần cân bằng lại đôi chút.
Nhưng… Anh không biết được mức độ troll người của [Máy nghiền ma đạo linh thức] kinh khủng đến mức nào. Xác suất thành công khi chế tạo vật phẩm của thứ đồ chơi này thực ra chỉ có giá trị thật là 0.01%, và tích lũy sau khi chế tạo thất bại cũng chỉ cho xác suất căn cứ vào một món trang bị là 1% (cho dù là trang bị Hoàn hảo, Tinh xảo hay Truyền thuyết)… Cũng có nghĩa là, lần đầu tiên chế tạo chỉ có 1 phần vạn khả năng thành công. Cho dù anh có mất ba món trang bị vào trong đó thì xác suất thành công trong lần chế tạo thành công thứ hai cũng chỉ có 3.01% mà thôi… Nếu lần thứ hai anh dùng 4 món trang bị mà lại thất bại tiếp thì lần thứ ba sẽ được tăng lên 7.01%…
Đương nhiên là, những thứ trên đây là tính chất ẩn, người chơi sẽ không biết được, chỉ có công ty game mới nhìn thấy được những thứ này bằng việc tra cứu hệ thống.
“OK… Đi dạo một vòng trong Thương thành đã.” Phong Bất Giác nhận thưởng trong phòng lưu trữ xong, liền chuẩn bị đến Thương thành một chuyến.
Do đang đăng nhập sever ở chế độ ngủ, còn tối nay anh đăng nhập sớm hơn mười mấy phút so với thời gian đã hẹn, cho nên anh có thêm hơn một trăm mấy chục phút để làm chuyện khác… Có thể nói là vô cùng thảnh thơi.
Vậy nên anh quay trở lại thang máy, sau khi cánh cửa thang máy đóng lại, anh lại ấn nút Thương thành, sau đó liền đến không gian mở nhộn nhịp.
Phần trước đã từng nhắc đến thiết lập không gian đa tầng thấu kính của Thương thành trong game “Khu vui chơi đáng sợ”, tức là game có Thương thành giống như nhau, phân chia thành các khu đánh số, dùng để chia dòng số người chơi. Ban đầu anh Giác và Tự Vũ tùy ý chọn lối vào số 10, cho nên người của Địa Ngục Tiền Tuyến họ đều đăng nhập vào lối vào Thương thành của không gian đăng nhập là khu vực số 10.
Hôm nay cũng thật đúng lúc, vào thời điểm rạng sáng này, trong khu vực số 10 có không ít người quen của anh Giác…