Khu Vui Chơi Kinh Dị - Chương 399: Chuẩn bị trước trận chiến
Sáng sớm ngày 25 tháng 5, ở khu vực số 10 của trung tâm Thương thành.
Hôm nay Tự Vũ và Bi Linh cũng tới đây hóng hớt, muốn xem bình luận viên sẽ bình luận trực tiếp trận đấu này như thế nào.
“Hi, hai người đẹp, lâu rồi không gặp.”
Vừa bước vào Thương thành, hai cô đã gặp người quen.
“Ô! Là Kim Phú Quý.” Bi Linh cười nói.
“Nè! Đừng có tên thật của tôi ra có được không hả!” Atobe thật sự không ngờ… Đối phương vừa mở miệng là troll mình.
Lúc này, hai người của Địa Ngục Tiền Tuyến mới nhìn thấy, bên cạnh Atobe còn có một game thủ khác mặc đồ Hyotei, hơn nữa còn là một game thủ nữ, ID: Hắc Bạch Khôi.
Tuy Hắc Bạch Khôi là game thủ nữ, nhưng lại mặc đồ nam, kiểu tóc chải mái lệch, khí thế ngời ngời, cảm giác… Atobe ở bên cạnh cô ấy ngược lại có phần giống cô vợ nhỏ.
“Ha ha… Đội trưởng, hóa ra tên của anh là Kim Phú Quý à?” Hắc Bạch cười nói.
“Hừm…” Atobe cũng không thể phủ nhận tên thật của mình, đành mau chóng bắt đầu câu chuyện, “A… Tôi giới thiệu một chút, vị nữ hiệp này là phu nhân của Phong liêu chủ của Phá Kiếm Trà Liêu, bên cạnh là trợ thủ chủ lực trong tổ chức của họ.” Anh ta cũng muốn phá đám đối phương.
“Cái gì?” Hắc Bạch nghe không hiểu.
Nhưng cô nhanh chóng nhìn thấy huy hiệu của Địa Ngục Tiền Tuyến, tiếp lời: “Ôi chao! Các cô là…”
“Đúng vậy.” Tự Vũ trực tiếp ngắt lời đối phương, tránh để cô ta làm ầm lên thu hút sự chú ý của mọi người xung quanh.
“Ồ! Đội trưởng, anh thật lợi hại, đúng là có quen biết với người của Địa Ngục Tiền Tuyến (Vì màn trình diễn xuất sắc của Tiểu Thán, bây giờ Địa Ngục Tiền Tuyến cũng đã có chút tiếng tăm).” Hắc Bạch quay đầu nói với Atobe, “Tôi còn tưởng anh lại nói khoác chứ.”
Atobe tỏ vẻ ngượng ngùng, nhưng không thể nổi cáu, đành sầu não cười khan hai tiếng.
“Từ ‘lại’ này khiến người ta suy nghĩ linh tinh….” Bi Linh ác ý nói.
“Ha, quả nhiên mọi người ở đây.” Một giọng nói quen thuộc khác vang lên, Long Ngạo Mân vừa vẫy tay vừa đi về phía này.
“Vì biết trước sẽ phát sóng trực tiếp trên màn hình chính, cho nên tôi cũng đến xem…” Tự Vũ tiếp lời.
Thất Sát cũng đi bên cạnh anh Long, chào hỏi với bốn người trước mặt: “Chào mọi người.”
“Ồ ồ! Là Thất Sát! Đội trưởng.” Hai tay Hắc Bạch kéo cổ áo Atobe lắc qua lắc lại, đôi mắt thì nhìn chằm chằm vào hai người của Đao Phong.
“Tôi nhìn thấy rồi…” Atobe thực lực bình thường, nhưng lại gặp rất nhiều nhân vật lớn. Về cơ bản… Những ai trở thành bạn bè với Phong Bất Giác, dù gặp thế trận quái dị nào cũng không sợ.
Long Ngạo Mân và Atobe cũng quen biết nhau, hai người từng xếp chung phó bản với Tiểu Thán. Do đó, sau khi giới thiệu và chào hỏi một lượt, sáu người liền đứng cùng một chỗ theo dõi trận đấu.
“Đúng rồi… Atobe.” Một lúc sau, Thất Sát bỗng nhớ ra điều gì đó, nói với Atobe “Bộ ba khó gọi tên” trong công hội của các anh hình như đều vào [Trận chiến Bươm bướm], thật lợi hại.”
“A…” Mặt Atobe lại đỏ lên, “Ha… Ha ha… Đúng… Đúng vậy… Ba thằng nhóc đó… Cũng… Tàm tạm… Ha ha.” Anh ta gắng gượng nở một nụ cười.
Về mặt này Thất Sát phản ứng hơi chậm, hoàn toàn không nhận ra nguyên nhân khiến đối phương ngượng ngùng, thấy Atobe hơi kỳ cục nên cô không nói nhiều nữa mà chỉ nhún vai theo dõi màn hình lớn.
“Đội trưởng… Anh cũng biết xấu hổ à…” Hắc Bạch thì thầm bên tai Atobe.
“Đừng nói linh tinh nữa… Tốt xấu gì tôi cũng vào đến vòng đấu phụ… Là vấn đề lịch trình, vấn đề lịch trình!” Atobe giải thích. Khi nói đến đây, anh ta bỗng nhớ ra một chuyện, liền quay sang nói với Tự Vũ và Bi Linh, “Nè? Nói ra thì… Hai cô cũng đã lên level 30 từ lâu rồi, sao tôi không nhìn thấy tên hai người trong danh sách của [Trận chiến Bươm bướm]?”
“Chúng tôi không đăng ký tham gia.” Tự Vũ trả lời đơn giản ngắn gọn.
Bi Linh bổ sung thêm, “Cảm giác thi đấu thật phiền phức.”
“Ồ… Cũng đúng… Dù sao hai người cũng là game thủ thường…” Atobe nói.
“Chuyên nghiệp cũng khó tránh bị loại.” Hắc Bạch lại thêm một nhát đao cho đội trưởng.
Cùng lúc đó, trong không gian đăng nhập.
Phong Bất Giác ngồi trên chiếc ghế gãy, chờ đợi trận đấu bắt đầu.
Đại chiến sắp đến, không nhắc tới thông tin nhân vật là không có được, dưới đây là ba mươi trang dữ liệu cụ thể của anh Giác:
Danh hiệu: [Dẫn đầu bóng tối], năng lực danh hiệu: [Đấu Ma Giáng Lâm]
Kinh nghiệm nhận được: 1995000/3900000, Giá trị thành thạo: 30700, Tiền game: 1960000.
Sở trường: Thông dụng C, Vũ khí C, Điều tra D, Chiến đấu B, Ngắm bắn D, Trị liệu D, Linh thuật C, Triệu hoán D.
Balo (10/15): Cờ lê Mario, Đèn pin, Ghế gãy thập bát đồng nhân (số 5), SCP-500 (5/20), Máy bắn phản trọng lực, Tính xấu của tiểu thư Moxxi, Chuông Kim Cang, Thuốc bổ sung giá trị Hp (Trung) *5, Hộp lựu đạn không giới hạn, Xẻng quân đội WJQ-308 (loại không thể phá hủy).
Trang bị: Vũ điệu bá tước, Lá bài tử vong (vũ khí Linh năng), Khôi giáp hồi âm, Cái ôm của Artemis, Trang bị tăng biên độ thuật luyện kim bằng cách cấy vào.
Kho lưu trữ (2/10): Lá bài ghép-Khỉ, Lá bài ghép-Dâu.
Bảng kỹ năng (7/12): [Không phải bảo trì sơ bộ][Thuật linh thức tụ thân][Sự cố chấp của thuật sĩ luyện băng][Thuật triệu hoán – Giếng vàng nhỏ Koganei][Geppo][Rankyaku]
Có thể thấy, đầu tháng năm anh Giác mới bán mất hai triệu tiền game, đến cuối tháng năm, số tiền game anh tích được lại gần đạt tới hai triệu. Chỉ có điều… Đầu tháng khi giao dịch xong, trên người anh vẫn còn khoảng tám trăm sáu mươi ngàn. Cũng có nghĩa, thu nhập tiền game tháng này của anh thật ra chưa bằng một nửa tháng trước.
Chuyện này chủ yếu có hai nguyên nhân, thứ nhất, chắc chắn là do [Máy nghiền ma đạo linh thức]… Nếu như bán hết số trang bị ném vào cái máy này, thì đó chính là một khoản thu nhập khả quan, huống hồ anh Giác còn mua vài trang bị cấp Hoàn hảo để ném vào trong đó, lại càng tốn thêm một khoản nữa.
Thứ hai, chính là sau khi lên level cao, anh Giác thường khiêu chiến hình thức sinh tồn tổ đội độ khó Ác mộng, nhưng cho đến nay… Anh vẫn chưa qua ải lần nào, lãng phí thời gian trong những phó bản này, mà không được đáp lại bao nhiêu.
Nhìn chung, trong hơn nửa tháng nay Phong Bất Giác… Chỉ “đóng vai” của game thủ rảnh rỗi bình thường, vì không có áp lực thi đấu, cho nên anh có phần buông thả nhân vật của mình, nhưng lại khá quan tâm đến lịch thi đấu của Tiểu Thán.
Tuy nhiên, sau chuyến đến thăm của Woody, thái độ của Phong Bất Giác buộc phải thay đổi… Do đó, trong hai ngày gần đây, anh đã tận dụng thời gian chơi game, chăm chỉ chơi một số phó bản ác mộng cá nhân. Cứ qua ải là chọn thưởng kinh nghiệm… Do đó nhanh chóng đạt đến level 39.
Thấy truyện hay thì bấm quảng cáo giúp truyenconvet duy trì
Đáng tiếc, hành động nước đến chân mới nhảy này, chưa thể giúp Phong Bất Giác có được sự thăng cấp rõ ràng. Hầu hết trang bị và kỹ năng mà anh bắt đầu làm quen trong thời gian này đều chưa đâu vào với đâu cả, chỉ có kỹ năng hệ Chiến đấu còn tàm tạm, nhưng anh lại không đủ điều kiện học.
[Tên: Hoa diệm rơi tán loạn]
[Thuộc tính thẻ kỹ năng: Kỹ năng chủ động, sở hữu vĩnh viễn]
[Loại kỹ năng: Chiến đấu]
[Hiệu quả: Lấy bản thân mình làm trung tâm, tiến hành tấn công ngẫu nhiên tất cả mục tiêu trong bán kính mười mét (Thời gian CD bốn mươi phút, có thể phát động khi sử dụng vũ khí hệ đao)
[Tiêu hao: 1000 Giá trị Thể năng]
[Điều kiện học: Game thủ nữ, sở trường Chiến đấu B, sở trường Linh thuật D]
[Ghi chú: Nữ kiếm khách xuất sắc biết cách thể hiện câu nói “Tránh xa tôi một chút” bằng hành động.]
Dĩ nhiên anh Giác đã tặng thứ đồ chơi này cho Tự Vũ học, Địa Ngục Tiền Tuyến cũng chỉ có một game thủ nữ sử dụng vũ khí hệ đao…
Ngoài ra, Phong Bất Giác còn kiếm được một trang bị bảo vệ chân cấp Hoàn hảo, thuộc tính cũng không tệ, nhưng anh nghĩ [Vũ điệu bá tước] thích hợp với mình hơn, nên đã bỏ đôi giày mới vào nhà kho chung của công hội, để các đồng đội tự lấy khi cần.
Tóm lại… Sự cố gắng hai ngày qua chưa thể giúp Phong Bất Giác có sự thăng cấp đáng kể. Bây giờ anh cũng không có thời gian để chuẩn bị thêm nữa, quay đầu nhìn lại quãng thời gian hơn nửa tháng buông thả, anh không thể than vãn… Nếu như lúc đầu mình chăm chỉ hơn một chút, thì chắc bây giờ sẽ nhàn nhã hơn…
Đương nhiên, ngay cả khi giữ nguyên hiện trạng, anh Giác cũng không lo lắng lắm… Anh tin chắc rằng, chỉ cần mình muốn giành phần thắng thì nhất định có cách.
Đây không phải là cao ngạo, cũng không phải vì Tự Hoài Thượng là game thủ nữ nên anh khinh thường.
Nếu như hỏi sự tự tin của anh từ đâu mà có, thì kẻ tự luyến này chắc chắn sẽ trả lời rằng – Tôi mà nghiêm túc thì ngay chính tôi cũng phải sợ đấy.