Khu Vui Chơi Kinh Dị - Chương 408: Bữa tiệc thịnh soạn của các vị thần
“Kính thưa quý vị khán giả, cảm ơn các bạn đã chờ đợi trong game, tôi là người dẫn chương trình Hoa Hùng.”
“Tôi là người dẫn chương trình Phan Phụng.”
Đêm nay, hai vị này lại bắt đầu lộ diện…
Vào lúc mười hai giờ năm mươi tám phút (đổi thành thời gian game ở mô thức ngủ say thì còn hai mươi phút nữa là đến thời gian trận đấu), gương mặt của hai vị GM này xuất hiện trên màn hình chính của thương thành, hai người ngồi sau một chiếc bàn giống như đang dẫn một chương trình tin tức thời sự.
Hình tượng của họ khác với khi Phong Bất Giác nhìn thấy trong phó bản, giờ họ đã mặc đồ tây nghiêm chỉnh lịch sự. Nếu họ chọn tạo hình võ tướng thời cổ đại trong phó bản để xuất hiện trước ống kính thì chỉ e là cảnh tượng đó sẽ trở nên vô cùng buồn cười…
“Mới đó mà nửa tháng đã trôi qua rồi.” Hoa Hùng nói.
“Đúng vậy, tôi cảm thấy như mới chỉ vừa thích ứng được với công việc dẫn chương trình thì nay đã sắp kết thúc rồi.” Phan Phụng nói tiếp.
Hai người đều nở nụ cười, Hoa Hùng lại nói tiếp, “Ha ha… Quay trở lại chuyện chính, trận chung kết hôm nay sẽ được triển khai dưới hình thức đấu loạn, cho nên phương thức phát sóng cũng sẽ khác.”
Phan Phụng nói: “Hôm nay hai chúng tôi sẽ vô cùng thoải mái, sau khi trận đấu bắt đầu, các bạn sẽ không nghe thấy giọng nói của chúng tôi nữa.” Anh ta thần bí nói, “Còn nguyên nhân cụ thể ra sao… tạm thời sẽ được giữ bí mật, các bạn sẽ biết ngay thôi.”
Hoa Hùng nói: “Để tránh khán giả bỏ lỡ những nội dung mà các bạn muốn xem, bây giờ tôi sẽ nói qua về phương thức phát sóng trực tiếp lần này…” Trong khi anh ta nói, cảnh tượng trên màn hình chính đã đổi thành một bức ảnh kiểu như hình ảnh trình chiếu của Power Point, “Cách thức phát sóng trận chung kết là sẽ quay trận chiến, cũng có nghĩa là, ở những nơi không xảy ra trận chiến, chúng ta sẽ không nhìn thấy những người chơi làm gì.
Bởi vậy sau khi trận đấu bắt đầu, trên màn hình chính sẽ phát sóng trước về tình hình cơ bản ở các nơi của phó bản, và dùng phụ đề ở dưới để đưa ra các tin tức về thế giới quan của phó bản. Đến khi người chơi ở một nơi nào đó trong phó bản bước vào chiến đấu thì hình ảnh mới được chuyển sang đó.”
Phan Phụng cầm micro: “Sau đây là một nội dung quan trọng, đó là ‘quy tắc phát sóng khi đồng thời xảy ra nhiều trận chiến đấu’.” Anh ta hơi ngưng lại một lát, hình ảnh trình chiếu cũng lật sang trang khác, “Có lẽ mọi người đều biết rằng, thương thành của game là một nơi nhiều không gian, có rất nhiều khu vực. Bắt đầu từ một giờ sáng hôm nay, chúng tôi sẽ tiến hành điều chỉnh tên của các khu vực này. Khi đó, các bạn trở về không gian đăng nhập, mở bảng chọn của khu vực thương thành ra, sẽ không nhìn thấy các lựa chọn như là ‘khu vực số 1’, ‘khu vực số 2’… nữa, mà sẽ là những lựa chọn như ‘khu phát sóng 1 tuyển thủ A’, ‘khu phát sóng 2 tuyển thủ A’, hoặc ‘khu phát sóng 1 tuyển thủ B’…”
Hoa Hùng nói tiếp, “Bạn muốn xem tuyển thủ nào thi đấu thì hãy chọn vào khu vực chuyên phát sóng của tuyển thủ đó. Nếu bạn muốn vào một khu vực nào đó với bạn bè thì có thể thương lượng số khu là được.”
Phan Phụng nói: “Mỗi tuyển thủ đều có ‘quyền ưu tiên phát sóng’ trong khu vực chuyên phát sóng của mình. Khi người đó không chiến đấu, trên màn hình chính của khu vực đó sẽ phát sóng các cuộc đối đầu khác; nhưng một khi người đó vào trạng thái chiến đấu thì hình ảnh sẽ được chuyển ngay lập tức về người đó.”
“Nếu bạn không có tuyển thủ mà bạn đặc biệt quan tâm.” Hoa Hùng nói tiếp, “Thì có thể lựa chọn ‘Khu phát sóng ngẫu nhiên 1, 2, 3…’ trong không gian đăng nhập, hình ảnh phát sóng ở đó đều được hệ thống phân chia theo thứ tự thời gian, sẽ phát sóng một cuộc chiến hoàn chỉnh. Sau khi một trận chiến kết thúc, sẽ đổi ngẫu nhiên đến một nơi khác đang chiến đấu, cho đến khi trận đấu đó kết thúc mới đổi tiếp.”
Cuối cùng Phan Phụng nói: “Đương nhiên là bạn cũng vẫn có thể xem thi đấu ở màn hình trên phòng họp hay trong không gian đăng nhập. Trong không gian cá nhân bạn có thể tự do đổi kênh phát sóng như chuyển kênh tivi vậy. Hơn nữa… thuyết minh của trận chung kết cũng sẽ không bị gián đoạn bởi những yếu tố này, giọng nói thuyết minh và hình ảnh sẽ được phát sóng đồng bộ. Cho nên, khi xem ở các nơi ở bên ngoài thương thành cũng chỉ khác là màn hình nhỏ hơn một chút, xung quanh tương đối vắng vẻ hơn một chút thôi.”
Hai người này còn chưa kết thúc màn giới thiệu của mình, những người chơi trong thương thành đã lần lượt ào về hướng thang máy. Cho dù là muốn xem thi đấu ở khu chuyên phát sóng hay muốn xem trong phòng họp thì đều phải quay về không gian đăng nhập để chuyển đổi.
Thực ra người chơi không có gì phải sốt sắng cả, phó bản của trận chung kết lần này rất rộng lớn, vừa mới bắt đầu có trận chiến là không thể lắm. Họ đến sớm cũng chỉ đứng trước màn hình ngắm cảnh mà thôi…
Năm mươi cao thủ đỉnh cao của “Khu vui chơi đáng sợ” đều đã đứng trong không gian đăng nhập chuẩn bị xuất phát.
Giờ khắc này, không một ai dám nói là mình không căng thẳng. Cho dù là anh Giác cũng không khỏi đi đi lại lại trong thang máy, miệng khẽ lẩm bẩm bài “Hảo hán ca”, chân còn gõ theo nhịp bài hát… để bớt căng thẳng.
Cảm giác hưng phấn dâng trào đó của các tuyển thủ rất khó diễn tả được bằng lời…
[Cuộc chiến tranh bá đỉnh cao sắp bắt đầu, dữ liệu của bạn sẽ được tải sau ba mươi giây nữa, vui lòng không rời khỏi không gian đăng nhập.]
[Mười giây đếm ngược bắt đầu, chín, tám, bảy… hai, một.]
Lần này sau khi kết thúc đếm ngược, không có lời nói mở màn, cũng không xảy ra truyền tống, nhưng thang máy đã chuyển động.
[Đã tải xong, hiện bạn đang ở trong cuộc chiến tranh bá đỉnh cao.]
[Hình thức này cung cấp nội dung giới thiệu phó bản, không có nhiệm vụ phụ/nhiệm vụ ẩn giấu và thế giới quan đặc biệt.]
[Giải thưởng thắng phó bản: ???]
[Sắp phát sóng đoạn giới thiệu phó bản, phát xong game sẽ bắt đầu ngay.]
Thang máy dưới chân vẫn đang chuyển động, nhưng phần giới thiệu phó bản đã được xen vào:
[Linh vân ải ải cửu khôi lâm, huyết vũ tiêu tiêu ma thủ lai.]
[Thời tự nhân quả cổ chưởng gian, chư giới thiện ác thùy nhân tài?]
(*Cửu Khôi xuất hiện giữa mây mù, ma đầu đến rồi đầy máu tanh
Nhân quả ta nắm trong bàn tay, thiện ác trên đời ai nói rõ?)
“Này này này… Lại mở màn bằng thơ à… Khoan nói đến trình độ ra sao, tại sao mấy câu này lại khiến mình liên tưởng đến vài thứ không tốt nhỉ…”
“Nơi này vốn là một thành phố phồn hoa hiện đại hóa, giống như tất cả các thành phố loại một ngày nay trên thế giới này, nhà cao tầng sừng sững, xe cộ tấp nập, dân số đông đúc, chất lượng không khí kém…”
[Cho đến một buổi tối nọ, mặt trời lặn xuống, nhưng không mọc lên nữa. Đám mây đen trôi dạt lại lờ mờ hiện lên ánh sáng của mặt trăng mông lung, phản chiếu thành phố cô liêu tĩnh mịch chết chóc.]
“Này! Hai câu này sao quen tai vậy nhỉ! Hình như mình từng nghe thấy ở đâu đó rồi!”
[Một tên sa đọa tên là Satsuma Deere đã chiếm thành phố này, tàn sát tất cả con người trong thành phố. Hắn đã xóa bỏ nơi đây khỏi dòng chảy của thời gian, biến nó trở thành một không gian ở bên ngoài không gian vốn có.]
[Chúa Tể Thời Gian đã phát hiện ra hành vi của Satsuma Deere và giam cầm hắn lại.]
[Nhưng… Mảnh đất hoang này đã không thể khôi phục lại diện mạo ban đầu được nữa.]
[Thời gian không gian bị vặn vẹo lúc nào cũng phóng ra nguồn năng lượng cực kỳ to lớn, những vong linh không có nơi nào để về đi dạo chơi khắp nơi trong thành phố, mặt đất bị nhiễm lời nguyền rủa sản sinh ra vô số sinh vật tội ác… chúng cắn nuốt, chém giết lẫn nhau, rồi tái sinh… Cứ lặp đi lặp lại, mãi không kết thúc.]
[Rất nhiều năm sau đó… thủ lĩnh của mảnh đất khô cằn hỗn độn đã nhìn thấy vùng đất hắn chưa từng đặt chân đến này qua khe hở của một cánh cửa ác ma.]
[Quân vương của vương quốc tử linh đã phát hiện ra thần dân của hắn ở đây.]
[Thân là người trông coi tật tự Trường Hà, chủ nhân cũ của Satsuma Deere, Chúa Tể Thời Gian đã sớm coi nơi đây là khu vực cai quản của mình.]
[Tòa Án Chân Lý của người phán xử vạn vật… cũng âm thầm quan sát trong bóng tối, rục rịch chuẩn bị hành động.]
Đoạn giới thiệu phó bản này đến đây là dừng lại.
Thấy truyện hay thì bấm quảng cáo giúp truyenconvet duy trì
Một giây sau, thang máy liền dừng lại. Cho dù Phong Bất Giác có muốn hay không thì cửa cũng đã mở…
Vị trí anh Giác đang đứng lúc này có lẽ là trong một tòa nhà lớn. Rất lâu trước đây, có lẽ tòa nhà này cũng được coi là tốt. Nhưng bây giờ, bốn bức tường và mặt đất đã không còn giữ lại màu sắc ban đầu được nữa. Khắp nơi đều bị bao phủ bởi một lớp bụi bẩn dày và xen lẫn chút màu nâu cũ kĩ…
Dưới nền gạch và trên mặt tường chằng chịt vết rạn nứt, nhìn kĩ lại, có thể nhìn thấy loại vật chất giống như huyết quản trong những khe hở đó… Hơn nữa rõ ràng những thứ đó còn đang ngọ nguậy…
Ở góc tường và dưới đất, đâu đâu cũng thấy một vài đống xương khô màu đen. Đa số chúng đều chỉ còn lại khung xương, chỉ có số ít còn lưu lại những thứ như nội tạng. Dù nhìn thế nào… thì những thứ này cũng đều không giống như xương cốt của con người. Về màu sắc thì không cần phải nói nữa, quan trọng là số lượng và kết cấu xương không giống… những khúc xương của các bộ hài cốt này đều rất giống với con người, chỉ có điều có một số mọc sừng dài trên đầu, có một số không có lỗ mũi, còn có một số lại mọc răng nanh dài…
Tóm lại, hoàn cảnh của phó bản này đủ khiến người khác thấy sởn tóc gáy. Đương nhiên Phong Bất Giác sẽ không có cảm giác này, nhiều nhất thì anh cũng chỉ cảm thấy hơi buồn nôn mà thôi.
Nói đến buồn nôn… thì không thể không nhắc đến một chuyện khác. Khi cánh cửa thang máy mở ra, đã có một thứ mùi khiến người ta thấy buồn nôn xộc vào lỗ mũi.
Tuy anh Giác đã nhanh chóng bịt mũi lại nhưng vẫn không còn kịp nữa, “Đệch… Mùi gì gớm quá… Đây là xác thối sau khi phân hủy của một con chồn hôi chuyên ăn sầu riêng hay sao?”
Anh vừa mỉa mai vừa bước ra khỏi thang máy.
Khoảnh khắc bước chân ra khỏi thang máy, lời nhắc nhở của hệ thống đã vang lên: [Nhiệm vụ chính đã được kích hoạt]
Phong Bất Giác tiện tay mở thanh menu game ra quan sát, anh cứ tưởng rằng sẽ nhìn thấy một dòng nhiệm vụ [Trở thành người chơi duy nhất sống sót trong phó bản]. Bởi vì quy tắc của trận đấu này về cơ bản giống với đấu loạn trong trận chiến tranh đoạt áo choàng lần trước, chỉ khác là số người từ sáu người biến thành năm mươi người mà thôi…
Thế nhưng anh Giác không ngờ được là nhiệm vụ lần này lại là: [Giết người chơi khác để giành tích điểm]
Từ “tích điểm” này còn được làm hiệu ứng nổi nữa, khi chú ý đến đó, trong thanh menu liền bật ra một cửa sổ giải thích, bên trong viết chi tiết của lần nhiệm vụ này: [Mỗi khi giết được một người chơi, bạn sẽ giành được 2 điểm; giết chết tuyển thủ hạt giống được 3 điểm; nhiều người chơi hợp tác giết (người bị giết có thể là một hoặc nhiều người chơi) thì số điểm giành được sẽ do hệ thống đánh giá phân chia; nhờ vào thế lực của thế giới này để giết người chơi khác chỉ được một điểm. Khi trong phó bản chỉ còn lại hai người chơi cuối cùng, cho dù dùng thủ đoạn nào để giết chết đối phương thì đều giành được 5 điểm.]
Bên dưới phần giải thích này còn một quy tắc đơn giản nữa: [Khi trong phó bản chỉ còn lại một người chơi, cuộc chiến tranh bá đỉnh cao sẽ kết thúc, hệ thống sẽ công bố điểm số và đưa ra xếp hạng chung cuộc.]