Khu Vui Chơi Kinh Dị - Chương 428: Thay đổi bất ngờ
[Tên: Pháo Khí Công]
[Thuộc tính thẻ kỹ năng: Kỹ năng chủ động, nắm giữ vĩnh viễn]
[Loại kỹ năng: Linh thuật]
[Hiệu quả: Tập trung năng lượng toàn cơ thể, sử dụng khí công tập kích phạm vi kẻ địch (Không có thời gian làm lạnh]
[Tiêu hao: 2000 giá trị thể năng, 80 giá trị linh lực lớn nhất]
[Điều kiện học tập: Sở trường chiến đấu B, sở trường linh thuật C]
[Chú ý: Chiêu thức giết người mạnh nhất của Tiên Hạc Lưu, khi sử dụng sẽ tiêu hao rất lớn, nếu bị ép khởi động khi thể năng cạn kiệt thì người thi triển pháp thuật có tỉ lệ tử vong nhất định.]
Trong mười một kỹ năng hiện có của Phong Bất Giác, chiêu này có uy lực tấn công lớn nhất không thể nghi ngờ. Riêng lực phá hoại đã mạnh gấp đôi Nam Đẩu Phi Long Quyền rồi.
Hơn nữa… lúc này sử dụng [Pháo Khí Công] còn được thêm hiệu ứng đặc biệt thứ tư của [Chuông Kim Cang]: “Nhân đôi hiệu quả sử dụng kỹ năng sở trường linh thuật (trong điều kiện hợp lý)”.
Không thể nghi ngờ, uy lực của pháo này… đã đủ để đe dọa tính mạng của Y2- Thiểm Diệu rồi.
Không giống với những người khác… Phong Bất Giác từng gặp diễn sinh giả nhiều lần, hơn nữa cũng từng có kinh nghiệm giao đấu. Anh có thể khẳng định, người phát sáng trước mắt mạnh hơn K3-Xích Thiết rất nhiều, có khi còn không thua kém gì R2-Lăng Phong. Với suy đoán đó… ít nhất tên này cũng phải đạt cấp hai trở lên.
Dựa theo lý luận của Phan Phượng và Hoa Hùng, diễn sinh giả cấp bốn còn mạnh hơn cả BOSS trong phó bản thông thường, như vậy thì thực lực cấp hai… chắc chắn cũng sẽ không thấp hơn cấp của bồi thẩm viên hoặc Tử Linh Cửu Khôi kia.
Đối mặt kẻ địch như vậy, anh Giác căn bản sẽ không cân nhắc đến tình huống bị “tổn thương nhiều”. Đòn tấn công của Thiên Nga và Thiên Mã Hành Không chính là một ví dụ tiêu cực điển hình… Mũi tên ánh sáng và quyền cước mà họ đánh ra có lẽ chỉ gây tổn thương ở mức trung bình đối với người chơi, nhưng đối với diễn sinh giả cấp bậc này thì cũng chỉ miễn cưỡng bị phá vỡ phòng thủ thôi. Cho dù Y2- Thiểm Diệu không làm ra bất cứ hành động chống trả nào cũng sẽ không chịu tổn thương quá nặng.
Bởi vậy, Phong Bất Giác vừa ra tay thì không hề nể tình, trực tiếp sử dụng chiêu thức mạnh nhất, dùng một chiêu đánh bại kẻ thù.
Vèo… Uỳnh!
Pháo khí công đột nhiên giáng xuống, tạo thành một hố sâu hình chữ nhật trên mặt đất.
Năng lượng tuôn trào mạnh mẽ, giống như sóng lớn cuồn cuộn ngập trời. Ngay lúc này cát đá bay tứ tung, gió lớn nổi lên.
Rõ ràng Thiên Nga và Thiên Mã Hành Không đứng ở bên ngoài phạm vi tấn công nhưng vẫn chịu ảnh hưởng bởi chiêu này. Hai người hệt như hai chiếc lá rụng trong gió lốc, bị một sức mạnh vô hình thổi bay ra phía sau.
Mà Y2-Thiểm Diệu đứng ở trung tâm tấn công của pháo khí công, lúc này đã không rõ tung tích, dường như hắn ta đã biến mất cùng với mảnh đất kia rồi…
“Phù… còn dễ hơn so với tưởng tượng à…” Sau khi Phong Bất Giác phóng ra kỹ năng xong thì thở phào một hơi. Anh đứng trên không trung quan sát, không thấy ánh sáng mà Y2-Thiểm Diệu phát ra, xem ra tên này đi đời nhà ma rồi.
“Này! Anh muốn giải quyết luôn cả chúng tôi đúng không?” Thiên Nga bụi bặm đầy người, lập tức nói với lên với giọng không vui.
Bên kia, Thiên Mã Hành Không ngã chổng vó, bật ngửa nhảy dậy khỏi mặt đất, hai tay chống nạnh, ngạo nghễ nói: “Ồ… Cũng được lắm đó, không nghĩ rằng anh cũng rất có thực lực!”
Lúc này, thời gian tồn tại của La Sinh Môn cũng đã hết, cánh cửa nhanh chóng hóa thành tro bụi rồi biến mất. Vua Chiếu Ảnh ở phía sau cửa thế mà lại không bị ảnh hưởng của pháo khí công, nhưng anh ta cũng không được thoải mái… Liên tục đánh ra ba lần La Sinh Môn, khiến cho giá trị linh lực của anh ta vốn dư thừa cũng phải cạn kiệt, mà chuyện này đã gây tổn thương đến giá trị thể năng và giá trị HP của anh ta.
“Hừm… May mắn mình không đánh nhau với anh ta…” Vua Chiếu Ảnh nhìn mặt đường hỗn loạn, không khỏi xuýt xoa may mắn trong lòng: “Nhìn tình hình trước mắt, chắc chắn Huyết Thạch Ma không đỡ được một chiêu này, mà La Sinh Môn cũng không cách nào ngăn cản đòn tấn công đánh úp từ phía trên… Hay nói một cách khác, mình nên cảm ơn Thiên Nga vì đã gây rối…”
“Đợi một chút… Tình hình không đúng lắm!” Phong Bất Giác đang định đáp xuống từ trên không trung, bỗng xoay người, vội vàng quát: “Hắn vẫn chưa chết!” Còn chưa dứt lời, một bóng đen thoát ra khỏi hố sâu.
Tốc độ năng lượng ánh sáng màu đen này còn nhanh hơn cả chùm ánh sáng trước đó, cho dù Phong Bất Giác có phản ứng kịp cũng vẫn không thể tránh được.
Chỉ thấy một chùm ánh sáng màu đen như cánh tay xuyên qua thân thể của Phong Bất Giác, máu tươi nhanh chóng trào ra từ miệng vết thương.
“Nguy rồi…” Phong Bất Giác thầm nghĩ không ổn, nhưng anh tuyệt đối không có ý định ngồi chờ chết. Không đến nửa giây, anh đã có phản ứng… Anh cố nén đau nhức, nghiêng người đạp mạnh, lao nhanh về tòa kiến trúc gần đó.
Vừa mới thoát khỏi nguồn năng lượng ánh sáng, anh Giác lại phải chịu tổn thương lần thứ hai… May mà giá trị HP của anh trước khi chiến đấu đã full, nếu không với hai lần tấn công này đã đủ để lấy mạng anh rồi.
“Mau giúp đỡ đi!” Thiên Nga cũng nhanh chóng nhận ra tình hình có chút nghiêm trọng, anh ta lập tức lao người đến bên rìa hố sâu, bắn ra hàng chục mũi tên ánh sáng, bất chấp có trúng hay không.
“Thiên Ma Lưu Tinh Quyền!” Thiên Mã Hành Không cũng ra sức đánh, vươn người nhảy lên, sử dụng kỹ năng mà anh ta đã sử dụng nhiều lần với hố sâu.
“Ngu ngốc! Đừng có nhảy!” Thiên Nga nhắc nhở anh ta một câu, nhưng vẫn chậm nửa nhịp…
Bóng đen trỗi dậy, lao vút lên như tia chớp.
Thiên Mã Hành Không đã nhảy đến giữa không trung, ngay cả đường sống cũng không có, nhận thẳng một kích trí mạng…
Một giây sau, hai mắt anh ta trắng dã, miệng phun máu tươi, xoay người rớt xuống đường.
“Hết cách rồi…” Lúc này, Phong Bất Giác đáp xuống tầng thượng của tòa kiến trúc gần đó, quyết đoán nuốt một viên SCP-500 để trị vết thương cho mình. Nhìn tình hình này, chắc anh vẫn phải ra trận…
Đương nhiên, đây cũng là hành động bất đắc dĩ. Cho dù lúc này anh có muốn chạy, cũng không chắc chắn có thể chạy thoát…
“Thể năng còn không tới 1000, giá trị linh lực là 57 điểm à (số lẻ là bởi vì lúc trước từng sử dụng lá bài chết chóc)…” Phong Bất Giác không ngừng tính toán, suy nghĩ đối sách: “Tuy giá trị HP chỉ còn 21%, nhưng đổi một góc độ khác thì cũng không khác gì 80%… Dù sao chỉ cần va phải năng lượng của đối phương một lần nữa, thì chắc chắn mình phải chết.
Trong lúc suy nghĩ, động tác của anh cũng không ngừng lại, vừa suy nghĩ anh vừa trượt xuống khỏi tòa kiến trúc, trở về con đường.
“Sao lại thế này?” Phong Bất Giác nhìn sang người của Thiên Mã Hành Không đầu tiên: “Lẽ ra người này nên bị đánh chết rồi… Nhưng sao thi thể lại không hóa thành ánh sáng rồi biến mất?”
Anh vừa nghĩ tới đây, bỗng nhiên một ngọn lửa bùng lên, chuyện kinh hoàng đã xảy ra!
“Thi thể” đang nằm trên mặt đất của Thiên Mã Hành Không bỗng nhiên bốc cháy. Một giây sau, một bóng phật màu đỏ vàng xuất hiện, sau đó lao vút lên trời!
Sinh ra trong lửa, tiếng hót cất lên trong gió. Một bóng lửa xé toạc bầu trời, một tiếng phượng hoàng kêu cắt ngang không trung.
Ngày hôm đó trong bóng phượng hoàng lửa, Thiên Mã Hành Không trùng sinh ra trong lửa.
Đúng lúc này, bóng đen Y2-Thiểm Diệu phóng tới lần thứ hai.
“Thật ngây thơ! Tôi sẽ không bị đánh bại hai lần bởi cùng một chiêu đâu!” Thiên Mã Hành Không mở hai tay ra, rồi đột nhiên ra chiêu: “Phượng Hoàng Thiên Khu!”
Thấy truyện hay thì bấm quảng cáo giúp truyenconvet duy trì