Khu Vui Chơi Kinh Dị - Chương 431: D1-Long vs Chư Thần Tứ Thiên Vương
“Xí… Chạy trốn nhanh thật đấy nhỉ…” Khi D1-Long chạy đến bên cạnh hố lớn do pháo khí công tạo ra thì xung quanh đấy đã không còn thấy bóng người nữa rồi.
Trên đường lớn trống trải, gió nhẹ thổi qua, yên tĩnh vô cùng.
Đối với cái chết của người đồng loại, Long cũng không biểu hiện ra cảm xúc đau khổ hay thương tiếc gì cả. Cậu ta chẳng qua chỉ nhìn xung quanh với ánh mắt lạnh lùng, ánh mắt giống như mũi tên sắc bén. Cuối cùng, tầm mắt cậu ta dừng lại ở nơi Y2-Thiểm Diệu đã chết đi: “Ngay cả Thiểm Diệu đã trải qua quá trình cường hóa năng lượng cũng bị cô ta ăn mòn…” Cậu ta trầm ngâm nói: “Không thể coi thường được…”
Trong giây phút diễn sinh giả cấp một này còn đang mất hồn, đột nhiên… Cách đó mấy chục mét, một tiếng bàn đá nứt vỡ vang lên.
Một giây sau, ngay tại chỗ đứng của D1-Long, nhiệt độ đột nhiên tăng cao, bốn bức tường lửa xuất hiện từ giữa không trung, bao vây cậu ta, đồng thời trong nháy mắt thu hẹp lại. Những ngọn lửa này có vẻ vô cùng kỳ lạ, nhìn như ngọn lửa không bốc cao, nhưng sức nóng đủ để nấu sắt chia vàng.
Không đến hai giây, lấy Long làm trung tâm, trong phạm vi bán kính mười mét, ngay cả không khí cũng đã bị thiêu rụi… Bóng dáng của D1-Long cũng biến mất không thấy tăm hơi, xem ra đã bị bốc hơi rồi.
“Bốn cánh cửa bốn con đường đưa kẻ có tội bước vào, cửa vừa mở nghiệp hỏa đã nghênh đón. Đốt đến sắt chẳng còn gì, khói nóng bốc mịt mù.” Người vừa phát động tấn công lúc này mới chắp hai tay sau lưng, miệng đọc câu thơ, chậm rãi bước ra từ trong một con ngõ tối.
Anh ta không phải ai khác, chính là chủ nhân Shiva của Đồng hồ cát Thiên Vũ.
“Lão đại, anh thật là oai phong đó.” Brahma đi theo sau lưng Shiva, tiện thể khen một câu, nhưng ngay sau đó cậu ta lại nói: “Có điều hành vi ra chiêu tấn công xong rồi đọc thơ này… hình như có hơi *bíp* thì phải?”
Shiva liếc tên kia kia một cái, hơi lúng túng thở dài: “Ôi… Cậu không nhắc đến không được sao…”
“Ha ha ha…” Vishnu cũng đi theo bên cạnh hai người, cậu ta cười nói: “Không nhắc đến thì đã không phải là cậu ta rồi.”
Ba người trong Chư Thần Tứ Thiên Vương đều đã xuất hiện rồi, như vậy Yama kia đương nhiên cũng sẽ ở đây, cô ta đi cuối cùng trong bốn người, chu môi thổi tóc mái màu tím trên trán, bất đắc dĩ nói: “Phù… Một đám đần độn không có thuốc nào cứu được…”
Có lẽ có người sẽ cảm thấy kỳ quái, tại sao bọn họ lại ở cùng nhau thế? Đại khái khoảng một tiếng đồng hồ trước, bốn người Thôn Thiên Quỷ Kiêu, Shiva, Phế Sài Thúc và Thi Đao Vi Vương tạm thời đạt được thỏa thuận, kết thành một chiến tuyến. Bốn người bọn họ thỏa thuận, phân công nhau vào trong thành tìm kiếm những người chơi khác, đoàn kết những sức mạnh còn sót lại của thời điểm hiện tại, để đối phó tình huống khác thường trong phó bản này.
Mặt khác, sau sự kiện hồ máu, ngoại trừ Ngộ Tử Tham Huyền có ý đồ đàm phán với Chúa Tể Ma Giới mà bị giết chết trong một giây ra (Sinh Ngư Phiến và Túy Ngọa Trường Nhiên nhìn thấy đồng đội “đàm phán thất bại” hơn nữa còn mất luôn cả mạng chỉ có thể lý trí rút lui)… Những người chơi của những câu lạc bộ khác đều lựa chọn đứng từ xa mà nhìn Chúa Tể Ma Giới đi ngang qua kia. Cho nên, những người chơi vốn dĩ đang giằng co xung quanh hồ máu đều mỗi người đi một ngả rồi.
Không lâu sau đó, Shiva rất may mắn gặp lại ba đồng đội cùng công hội với anh ta. Bốn người trao đổi tin tức tình báo, rồi kết bạn đi tiếp, bắt đầu tìm kiếm những người chơi khác.
Dọc theo con đường này, bọn họ thuận tay giết chết không ít diễn sinh giả cấp thấp của tổ chức Origin. Lúc nãy… bốn người nấp trong bóng tối, bất ngờ phát hiện ra D1-Long đứng ở giữa đường.
Trước đó ở chỗ ngã tư đường, Shiva đã nhìn thấy Long, anh ta biết rằng, là một trong những người đã cho nổ sập đường hầm, sức mạnh của diễn sinh giả này chắc chắn không phải bình thường. Căn cứ vào kinh nghiệm giao đấu với những diễn sinh giả khác trong khoảng thời gian này để phán đoán, muốn giải quyết tên trước mắt này thì nhất định phải ra sát chiêu mới được.
Vì vậy, Shiva dứt khoát tiêu hao hết một cái bàn đá, trực tiếp dùng kỹ năng giới hạn để đánh lén.
Một chiêu vừa nãy chính là hiệu quả đặc biệt của lửa trong Đồng hồ cát Thiên Vũ – Nghiệp Hỏa.
Hiệu quả của Nghiệp Hỏa là: Bỏ qua thuộc tính phòng ngự, dùng lửa tấn công địch, một lần tất trúng, lần tấn công này có đủ cả sát thương vật lý và tinh thần, sức mạnh sẽ dựa vào cấp bậc sở trường linh thuật của người sử dụng để ấn định. Sau khi sử dụng bàn đá lửa sẽ nát vụn, phải quay về không gian đăng nhập thì mới hồi phục lại được.
Trong phó bản trước đây, khi Shiva dùng chiêu này là chắc chắn có thể giết người trong vòng một giây. Cũng chỉ có một số BOSS ở phó bản đặc biệt hoặc thể tích vô cùng khổng lồ mới có thể chặn được kỹ năng này. Mục tiêu có dáng người cấp trung trở xuống… ví dụ như người chơi… vậy chắc chắn phải chết.
Lấy mô thức tàn sát trong game làm ví dụ, nếu phối hợp Nghiệp Hỏa với Tịnh Thổ để đối phó với người chơi, thì đó gần như là một chiêu thức liên hoàn không cách nào hóa giải. Phòng ngự cao đến đâu chăng nữa cũng sẽ bị quật ngã trong vòng một chiêu, cho dù gặp phải người có lực phòng ngự mạnh mẽ như Long Ngạo Mân, Shiva cũng có tự tin thoải mái xử được.
Nhưng, sức mạnh của D1-Long vượt xa khả năng tưởng tượng của Shiva… Cậu ta là sự tồn tại ngay sau ba thủ lĩnh trong tổ chức Origin, há có thể bị một kỹ năng của vũ khí linh năng giết chết trong vòng một giây?
“Vừa nãy là gì thế nhỉ?” Giọng nói của D1-Long lại vang lên lần nữa: “Cảm thấy hình như bị người ta giội cho một thùng nước ấm vậy.”
Nghe vậy, vẻ mặt bốn người chơi đột nhiên thay đổi, đều ngẩng đầu nhìn về phía tiếng nói.
Chẳng biết từ lúc nào, D1-Long đã ở trên không trung. Giờ khắc này vị trí của cậu ta chính là ở ngay phía trên nơi Nghiệp Hỏa vừa bùng cháy.
“Né được ư?” Trong lòng Shiva kinh hãi nói: “Không… Không đúng, chiêu này rõ ràng là “tất trúng” mà…”
“Tuy sức mạnh không ra làm sao cả, nhưng đúng là khiến người ta buồn nôn đấy.” D1-Long vừa từ không trung chậm rãi đáp xuống, vừa nói: “Rõ ràng ta đã nhảy lên chỗ cao trong nháy mắt khi tường lửa thu lại rồi, nhưng hệ thống vẫn xác định những số liệu kia tạo thành lực sát thương đối với ta.” Cậu ta nhún vai, nhẹ nhàng đáp xuống đất: “Đôi khi ta thật lòng cảm thấy… Thế giới mà ta đang sinh sống thật sự quá buồn cười. Các người chắc sẽ cảm thấy rất khó hiểu phải không… Tưởng tượng một chút xem, trong một ngày nào đó, hàng xóm của các ngươi ăn được một cây nấm nặng hơn hai mươi cân, sau đó anh ta cao lên gấp đôi.”
“Tôi hiểu được quan điểm của cậu.” Shiva nói tiếp: “Trong thế giới số liệu, quy luật mà hệ thống quyết định chính là đại biểu cho quy tắc của tự nhiên, miễn là phù hợp với thiết lập, cho dù bên ngoài có không hợp lý thế nào chăng nữa, đó cũng là ‘hiện thực’.”
“Ngươi chỉ nói đúng một nửa.” Mặc dù vẻ ngoài của D1-Long có dáng vẻ trẻ con, nhưng thần thái, giọng điệu còn trưởng thành hơn cả những người chơi trưởng thành rất nhiều: “Mà một nửa khác… Chỉ sợ ngươi vĩnh viễn cũng không thể lĩnh hội được.” Cậu ta dừng lại một lát: “Được rồi, quay lại chuyện chính đi… Xét hành động của các ngươi, chắc hẳn các ngươi cũng đã biết bên trong phó bản này xảy ra chuyện gì rồi.” Ánh mắt cậu ta quét qua gương mặt bốn người chơi của Chư Thần: “Các ngươi tự mình đi theo ta, hay là… để ta phải ra tay?”
“Lão… đại…” Brahma nói khẽ với Shiva: “Là chạy hay là đánh, anh nói một câu đi.” Brahma dù sao cũng là người chơi xếp thứ tám trên bảng xếp hạng lực chiến, không phải là hạng người hữu dũng vô mưu. Cậu ta hiểu được, bề ngoài gầy yếu không thể hiện được cái gì cả, bốn chọi một cũng chưa chắc đã là ưu thế. Thời khắc này tuyệt đối không thể hành động bừa bãi được, phải nghe theo quyết định của lão đại.