Khu Vui Chơi Kinh Dị - Chương 434: Đồ Long (1)
Trong khi Phong Bất Giác tạm thời rời khỏi phó bản thì một cuộc đọ sức long trời lở đất đang bắt đầu dưới đường hầm vừa nổ tung.
Nhìn Chúa Tể Ma Giới dần dần nâng cánh tay phải lên, gương mặt Root không chút thay đổi, thản nhiên nói: “Sinh vật chiến đấu không nói lý lẽ được, thế mà cũng được xưng tụng là thần.”
“Nực cười.” Chúa Tể Ma Giới cười lạnh: “Thần, vốn là sự tồn tại siêu nhiên. Những sinh linh bị ta giẫm nát dưới chân kia có quan niệm đạo đức và tiêu chuẩn lý trí như thế nào thì có liên quan gì đến ta? Ý chí của thần chính là chân lý, hành vi của thần chính là tiêu chuẩn, tại sao lại nói là không nói lý lẽ?” Ngón trỏ tay phải của hắn ta vươn ra, đầu ngón tay sắc nhọn chỉ vào Root: “Giống như Bá Chủ Thời Gian, Minh Uyên U Vương, Tòa Án Chân Lý… Còn ngươi nữa, diễn sinh giả. Các ngươi đều tự có lập trường và quan điểm của chính mình, hơn nữa lần lượt có được một đám “tín đồ” thuộc về mình. Nhưng xét cho cùng… ‘thần tính*’ được quyết định bởi sức mạnh.”
(*) Tâm linh, tinh thần.
Nói đến đây, đầu ngón tay sắc nhọn nổ tung, chỉ thấy một luồng lửa ma màu đen thoát ra, lao thẳng về phía Root.
Một chiêu này ít nhất cũng mạnh hơn gấp hơn ba lần chiêu tấn công ánh sáng dưới hình thái cuối cùng của Y2-Thiểm Diệu. Mặc dù Root đã có đề phòng, nhưng lúc này khi lửa ma gầm rú lao đến, cô ta nhận ra mình thế mà lại chẳng có chút sức lực nào để tránh né, tất nhiên sẽ bị đánh trúng.
“Thế giới mà những lữ khách từ thế giới khác đang ở kia đã tràn ngập lời nói dối.” Chúa Tể Ma Giới nhìn Root bị nuốt chửng bởi lửa ma, thì thầm: “Bởi vì tín ngưỡng làm cho những linh hồn mờ mịt, yếu đuối kia có được cảm giác an toàn. Cho nên, bọn họ sáng lập ra tôn giáo, sáng tạo ra thần. Nhưng những thứ này… chẳng qua là biểu hiện tự lừa mình dối người mà thôi. Mâu thuẫn giữa các giáo phái với nhau xuất phát từ chính nghĩa giả dối, tranh cướp quyền lực.
Mà thế giới của chúng ta cũng có chỗ tương tự với bọn họ. Từng vị thần, từng thế lực đều có khái niệm riêng biệt, không cho phép thỏa hiệp. Cuối cùng phương pháp duy nhất để giải quyết vấn đề, vẫn là vũ lực.
Nói đơn giản một chút… Trên cõi đời này vốn dĩ không có ‘thần’, hoặc có thể nói… từng sinh linh đều là ‘thần’ của chính mình.”
Lúc này, lửa ma dần dần tan đi, giọng nói của Root lại vang lên lần nữa: “Hóa ra là như vậy…” Thân thể của cô ta bị nổ thành hình dạng thủy ngân nửa rắn, lúc này đang từ từ khôi phục lại: “Ý của ngươi là… Đối với ý chí khác biệt mà nói, tiêu chuẩn đúng và sai cũng sẽ khác nhau… Điều này khiến cho ‘khái niệm’ trở nên không còn chút ý nghĩa gì cả.” Cô ta dừng lại một lát: “Tất cả đều là hỗn độn, chỉ có sức mạnh mới là thực tế. Vì vậy… kẻ mạnh làm thần.”
“Ha ha ha…” Dường như Chúa Tể Ma Giới cũng đã dự đoán được Root sẽ không dễ dàng chết như vậy, hắn ta cười nói: “Tốt lắm, bây giờ bản vương cho ngươi hai sự lựa chọn.” Từ trong bốn con mắt ma quỷ của hắn ta trào ra ánh sáng khác thường: “Thứ nhất, cút ra khỏi lãnh thổ của ta. Thứ hai, biến mất hoàn toàn.”
“Lời nói của ngươi cũng rất nực cười.” Root đã nhanh chóng khôi phục lại thành trạng thái ban đầu, dường như không hao tổn một cọng tóc nào: “Tuy ta không thể nào phát huy được toàn bộ sức mạnh ở đây… nhưng ngươi rõ rành đánh giá cao năng lực của mình quá rồi.” Ánh mắt cô ta hơi lạnh lẽo: “Là thứ gì khiến cho ngươi sinh ra cảm giác sai lầm rằng ta yếu hơn ngươi vậy?”
Còn chưa dứt lời, một cột sáng bỗng xông thẳng lên trời, bao vây Chúa Tể Ma Giới vào bên trong.
…
Ở nơi xa, trên một chiến trường khác.
“Đó là…” D1-Long giương mắt nhìn về phía xa, nhìn cột sáng trên bầu trời đêm, trầm ngâm nói.
Ánh sáng rực rỡ bùng nổ này làm tròng mắt màu hổ phách của cậu ta sáng lên vô cùng nổi bật: “Cuối cùng cũng bắt đầu rồi sao…”
“Thôi đi… Lại còn có sức lực dư thừa nhìn Đông ngó Tây nữa…” Giữa không trung, Brahma bước nhanh đến, một luồng khí hình vòng xoáy ngưng tụ lại trong lòng bàn tay: “Xem anh đây tát mặt gấu của ngươi này!”
Giờ phút này, tuy bản thân D1-Long rơi vào tình thế bị bao vây, nhưng dáng vẻ dường như lại rất ung dung.
“Hả?” Long phục hồi tinh thần lại, nhìn Brahma đang xông đến gần, lạnh lùng hừ một tiếng: “Ngươi lại vừa đứng lên đấy à?” Nói xong, cậu ta phất một tay lên, theo đó một bức màn lửa mở ra giữa không trung. Chỉ tùy tiện một chiêu này thôi đã ép cho Brahma phải lùi lại.
“Người này thật sự quá mạnh… Hoàn toàn không nhìn ra sơ hở gì.” Vishnu bên cạnh thầm nói: “Lần trước đối phó với “tên quỷ con kia” cũng y như thế… Ưu thế về số người hoàn toàn chẳng có ý nghĩa gì cả.” Lúc này cậu ta đang bị thương, cho nên vị trí cách kẻ địch lại càng xa hơn, có thể nhìn rõ tình hình trận chiến đấu.
“Nếu cứ tiếp tục thế này cũng không phải là cách.” Yama đứng sau đối thủ, dùng roi dài trong tay phóng ra cú chém tầm xa: “Chỉ có thể thử cái thứ kia thôi…”
Vừa nghĩ đến đây, dường như cô ta đã hạ quyết tâm gì đó, đột nhiên xoay người lùi lại mấy chục mét. Sau đó men theo tường ngoài của một dãy nhà, nhẹ nhàng tung người lên nhảy mấy lần, lên đến vị trí cao.
“Lão đại!” Sau khi đứng lại, Yama lớn tiếng quát lên.
Bốn vị Chư Thần này đã hợp tác nhiều năm, ăn ý không cần phải nói. Bọn họ cũng hiểu rõ kỹ năng và vật phẩm của nhau. Bởi vậy, không cần nói, Shiva vẫn hiểu được Yama đang định đánh ra “chiêu đó” rồi.
“Cứ giao hết cho chúng tôi!” Ánh mắt của Shiva lướt qua gương mặt Brahma và Vishnu, hai người kia cũng đã ngầm hiểu trong lòng.
Lúc này ba người lập tức tản ra, tự mình tung ra chiêu thức.
“Mấy người lại muốn tung ra đòn tấn công hời hợt gì nữa?” D1-Long lạnh lùng nhìn sự thay đổi trước mặt, với cậu ta mà nói, bất kể bốn người này có làm chuyện gì đều không thể đe dọa đến mình. Lý do duy nhất cậu ta muốn kéo dài trận chiến này đến bây giờ chỉ là bởi vì muốn bắt sống những người chơi này mà thôi. Nếu cậu ta có ý định đánh nhanh thắng nhanh thì đã có thể giết sạch Chư Thần Tứ Thiên Vương trong vòng một phút rồi.
“Coi thường cũng phải có mức độ thôi chứ!” Đánh đến mức này, Brahma đã giận sôi ruột từ lâu rồi, mắt thấy có cơ hội quyết thắng cuối cùng, đương nhiên vô cùng hưng phấn.
Chỉ thấy cậu ta đạp mạnh xuống đất xông lên, quát to một tiếng, tung ra năng lực danh hiệu của bản thân.
Ở nơi cách Long khoảng hơn năm mét, hai cánh tay của Brahma nâng lên cao, hai bàn tay mở ra, tung ra công kích.
Ầm! Đòn tấn công này không đánh thẳng về phía D1-Long mà lại hướng xuống dưới.
Uy lực của chiêu Địa Lôi Chấn này dù không tính là quá mạnh mẽ, nhưng tỷ lệ đánh trúng mục tiêu cực kỳ cao. Nếu đối thủ không đề phòng vậy gần như không có khả năng tránh được.
Quả nhiên, D1-Long chỉ cảm thấy mặt đất dưới chân có một luồng sức mạnh, dường như đang kích thích khí huyết trong cơ thể cậu ta. Cảm giác, trong chớp mắt dường như bản thân mình đang rơi xuống từ trên cao, hai chân chạm đất. Ngay cả cậu ta cũng suýt nữa đứng không vững, ngã về phía sau.
Nhưng hình dáng trẻ con của Long lại cho cậu ta lợi thế trong giờ khắc này, vì trọng lượng cơ thể nhẹ, trọng tâm cũng thấp, cậu ta chỉ hơi lùi nửa bước, đã ổn định được thân thể.
“Hừ… đúng là hạng tôm tép…” Chữ cuối cùng còn chưa ra khỏi miệng, một bóng đen đã chém giết đến ngay trước mặt Long.
Đó là một nắm đấm thô to như chân voi được làm từ đồng xanh, mà người điều khiển nó chính là Vishnu.
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, cùng một giây khi nắm đấm to lớn che kín tầm mắt D1-Long, Shiva đã dùng tốc độ cao nhất của anh ta, vọt đến bên cạnh Long.
“Sao hả? Ngươi vẫn còn muốn nếm thử việc tiếp xúc trực tiếp với thân thể của ta sao?” Long bình tĩnh quay đầu, nhìn Shiva đã ở ngay bên cạnh mình.
Tóc dài tán loạn trên trán Shiva không thể che hết đôi mắt sắc bén như thú hoang của anh ta: “Không phải chỉ là hơi nóng thôi sao?” Anh ta trả lời một câu với giọng nói âm trầm, cánh tay lập tức vung ra, nắm chặt lấy bả vai của D1-Long.
Tiếp theo một tiếng xèo vang lên…
Đây là âm thanh khi tay của Shiva đụng phải bả vai của Long. Toàn bộ cánh tay của anh ta giống như miếng thịt nướng bị ném lên miếng sắt, xì xì bốc lên hơi nước. Nửa đoạn ống tay áo đằng trước cũng cháy hết sạch trong nháy mắt.
“Cảm giác giống như bản thân chạm vào dung nham vậy…” Shiva trừng mắt nhìn đối phương, tàn bạo thì thầm: “Trải nghiệm hiếm có đấy…”
“Hừ… Các ngươi đang trong tình trạng ‘vò mẻ chẳng sợ nứt’ mà người ta thường nói đến đúng không…” Long cười lạnh, lật tay đánh lại một chiêu, nhẹ nhàng đánh bay người đang đứng thứ hai trên bảng xếp hạng lực chiến như Shiva ra ngoài.
Không kịp để ý đến sự sống chết của lão đại, Vishnu nhanh chóng điều khiển bàn tay khổng lồ bằng đồng xanh nhân cơ hội xông lên, đánh ra một đấm.
“Thứ này… ta dùng một ngón tay là có thể…” Long đang nói bỗng dưng im bặt, vì cậu ta đột nhiên phát hiện ra tình huống không đúng lắm.
Đùng…
Thấy truyện hay thì bấm quảng cáo giúp truyenconvet duy trì
Kèm theo một tiếng va chạm kỳ quái, D1-Long giống như một quả bóng chày bị đánh trúng, bay về phía chân trời.
“Chậc… là [Tiếp xúc mất trọng lực] sao…” Long nói một câu với giọng điệu không hài lòng.
Dưới tác dụng Tiếp xúc mất trọng lực của Shiva, mặc dù nắm đấm khổng lồ bằng đồng xanh không thể tạo thành tổn thương gì với Long, nhưng lại khiến thân thể cậu ta không thể khống chế được bay thẳng lên trời.
“Ba tên này không tiếc trả bất cứ giá nào, phối hợp ném ta lên không trung, rốt cuộc là…” Long nhanh chóng ý thức được chuyện này có bẫy, cậu ta lập tức cúi đầu, nhanh chóng tìm kiếm.
Quả nhiên, khi bóng người Yama xuất hiện trong tầm mắt cậu ta…
Cảnh cáo:
– Phát hiện phản ứng năng lượng cao.
Nhận biết dữ liệu:
– Long Phá Trảm
Lựa chọn chiến thuật khắc chế và phòng ngự:
– ???
Tỷ lệ sống sót:
– 50%… 47%… 43%…