Khu Vui Chơi Kinh Dị - Chương 344: Một tướng khó cầu*
(*) Câu đầy đủ là “Vạn quân dễ có, một tướng khó cầu” tạm dịch muốn có vạn quân là chuyện đơn giản nhưng để có một tướng giỏi là chuyện không thể cưỡng cầu.
Phần thưởng của hạng 100 đến hạng 51 thực ra chỉ được coi là phần thưởng tham dự. Ngoài chiếc áo thun số lượng có hạn ra thì đều là những thứ người chơi dùng tiền có thể mua được, hơn nữa cũng không đắt mấy. Mười mấy tấm thẻ nhân đôi kinh nghiệm và hai trăm nghìn tiền game, giá trị cũng chỉ khoảng hơn 200 nhân dân tệ mà thôi. Đám người chơi giàu có mỗi tháng còn nạp nhiều hơn thế.
Còn phần thưởng của hạng 50 đến 31, rõ ràng là giá cả cao hơn một chút, hai món trang bị phẩm chất Hoàn hảo level 30 nếu đặt trong shop đấu giá thì thế nào cũng bán được trên ba trăm nghìn tiền game (qua hai tuần, hiện tượng giá cả trong shop đấu giá hơi cao đã được giảm bớt). Còn 2000 điểm giá trị thành thạo đó cũng là thứ dùng tiền cũng không mua được.
Còn hạng 30 đến 11… 3000 điểm giá trị thành thạo đó giá trị cơ bản giống như bên trên, quan trọng nhất vẫn là món trang bị cấp Tinh xảo kia. Nếu nói trang bị cấp Hoàn hảo có thể dùng tiền để cân nhắc, thì trang bị cấp Tinh xảo chỉ có thể nó là có giá mà không có bán. Bởi vì trang bị cấp bậc này gần như đều có đặc tính khóa sau khi trang bị, cho nên trang bị cấp Tinh xảo trong shop đấu giá đều có giá trên trời, số lượng lại còn rất ít.
Huống hồ, trong điều kiện tiền đề là thuộc tính ngẫu nhiên của trang bị phần thưởng còn có thể chủ động chọn loại hình. Cũng có nghĩa là tuyệt đối sẽ không xuất hiện tình trạng tương tự như là tay súng bắn tỉa rút được vũ khí lạnh, người chơi chiến đấu rút được súng trường tiểu liên, cũng có thể tránh được trang bị đó trùng lặp với trang bị mạnh nào đó của người chơi trên thanh trang bị. Do đó, chỉ cần vào top 30 thì thực lực sẽ có một sự tăng về chất mạnh mẽ.
Tựu chung lại có thể nói, không khó để nhận ra rằng, công ty Mộng rất rõ những phần thưởng đó có giá trị với người chơi hơn, cũng rất biết nắm bắt tâm thái của người chơi.
Những người chơi không chuyên tham gia vào lần thi đấu này đa số đều hướng tới top 30 này. Họ cũng đều hiểu rằng, muốn lọt vào top 10 e là khó (đương nhiên là vẫn có những người rất kém ý thức nhận biết về bản thân, rõ ràng rất kém nhưng còn thấy “ông đây thiên hạ vô địch”, trên đời này không bao giờ thiếu kẻ ngu); đặt mục tiêu vào top 100 dường như có vẻ tự coi nhẹ bản thân; còn giữ được 50 – 30 thì dường như là mục tiêu khá hợp lý hơn.
Nhưng trên thực tế, mục tiêu này cũng rất khó thực hiện… Bởi vì có sự tồn tại của các người chơi chuyên nghiệp.
Lấy ví dụ như khi bơi lội, những người chơi không chuyên giống như những người yêu thích nghiệp dư, một tuần đi bơi nhiều nhất là hai ba lần. Còn các người chơi chuyên nghiệp giống như các vận động viên chuyên nghiệp, một năm bốn mùa đều huấn luyện, lúc nào cũng chuẩn bị thi đấu.
Hai người gặp nhau, kết quả đã quá rõ ràng, người chơi không chuyên đánh mười ván thì thua ít nhất tám ván.
Nhưng điều đó cũng không có nghĩa là top 100 đã chắc chắn sẽ nằm trọn trong tay các người chơi chuyên nghiệp. Dù sao thì trong số các người chơi không chuyên cũng sẽ có một số ít người có tài năng bẩm sinh, ví dụ như Phong Bất Giác…
Còn nữa, trong quá trình đấu loại, rất có khả năng hai người chơi chuyên nghiệp gặp nhau từ rất sớm, dẫn đến việc một trong hai người phải out sớm hơn. Cân nhắc đến việc số người tham gia lần thi đấu này có thể lên đến mức sáu con số, nên khi có khoảng hơn một nghìn người bị loại, sẽ còn lại bao nhiêu người chơi chuyên nghiệp là điều rất khó nói. Sau khi tính cả sự khác biệt về cơ số rất lớn và các nhân tố ngẫu nhiên vào, người chơi chuyên nghiệp muốn lọt vào top 100 cũng không phải là chuyện dễ dàng.
Tóm lại, người chơi không chuyên vẫn có hy vọng tranh được một ghế trong top 100, nhưng để lọt được vào top 30 thì chỉ e vẫn là các người chơi chuyên nghiệp có thực lực mạnh sẽ nắm được phần hơn.
Còn về top 10…
[Người chơi top 10 – 4, sẽ ngẫu nhiên nhận được 3 thẻ kỹ năng tương ứng với sở trường cao cấp nhất của mình, 4 thẻ kỹ năng ngẫu nhiên các sở trường khác, và 5000 điểm giá trị thành thạo]
Khi xem đến phần thưởng của hạng 10 đến hạng 4, đầu óc Phong Bất Giác bỗng nhiên tính toán theo bản năng… Thanh kỹ năng của mỗi người chơi chỉ có tổng cộng 12 ô, lấy ví dụ như của anh, từ khi Close beta cho đến bây giờ đã là ở level 29 rồi (Ở trong sandbox ra không lấy được phần thưởng, cho nên anh vẫn chưa tới level 30), hiện trong thanh kỹ năng cũng chỉ có 9 ô kỹ năng. Giả sử trừ đi [Geppou], [Cú đá màu xanh] nhặt không được từ R2, và kỹ năng vô bổ [“Đạn” trứng thối] dùng một lần là biến mất, thực ra anh cũng chỉ có sáu ô kỹ năng mà thôi. Trong đó còn có một cái là kỹ năng danh hiệu không chiếm diện tích trong thanh kỹ năng.
Trong khi phần thưởng khi lọt vào top 10 này đã trực tiếp lấy được 7 tấm thẻ kỹ năng, trong đó 3 tấm là ưu tiên cho sở trường mạnh nhất. So với trang bị thì rõ ràng là những kỹ năng này là một kiểu tăng cường toàn diện và lâu dài hơn. Huống hồ còn lấy được 5000 điểm giá trị thành thạo, người chơi lại có thêm chút điểm giá trị thành thạo, vào Hộp quà hù dọa mua trang bị Tinh xảo cũng đủ rồi.
Đọc đến đây, anh Giác đã không còn bình tĩnh được nữa rồi, nhưng tiếp theo đây còn có ba dòng càng không thể tưởng tượng hơn.
[Top 3 của Cuộc chiến tranh bá chiến đỉnh cao sẽ nhận được 1 trang bị cấp Truyền thuyết ngẫu nhiên tương ứng với cấp độ và 10000 điểm giá trị thành thạo]
[Á quân Cuộc chiến tranh bá chiến đỉnh cao sẽ nhận được 1 trang bị cấp Truyền thuyết tương ứng với cấp độ (có thể chọn loại hình) và 20000 điểm giá trị thành thạo]
[Vương giả của Cuộc chiến tranh bá chiến đỉnh cao sẽ nhận được 1 phần quà bí mật do công ty Mộng tặng]
“Số người chơi game “Khu vui chơi đáng sợ” lên tới hàng triệu người, có lẽ có khoảng trên một trăm nghìn người tham gia thi đấu lần này. Cho dù chỉ có một trăm nghìn người thì người có thể giành được top 3 trong số một trăm nghìn người này cũng có thể nói là quái vật rồi… Còn những phần thưởng thế này thực sự chính là đang giúp quái vật có thêm đôi cánh và hàm răng nanh mạnh mẽ hơn.” Phong Bất Giác nhìn chằm chằm vào mấy dòng đó hai phút sau mới lẩm bẩm nói: “Nói chứ, phần quà bí mật là cái gì chứ, khiến người ta băn khoăn…” Anh đọc đến đây, hừ lạnh một tiếng, “Hừ… Công ty game này biết chơi thật đấy, bắt đầu từ top 100, phần thưởng mỗi bậc đều gần như tăng gấp đôi về giá trị, nhưng đến quán quân thì lại đưa ra lời giải thích kỳ lạ “phần quà bí mật”…”
Phong Bất Giác ngồi trên ghế vươn vai một cái trước máy tính: “Đây chính là cái gọi là “vô tất thắng hữu” đúng không. Vô chiêu thắng hữu chiêu, vô hình thắng hữu hình, vô dục thắng hữu dục, vô thanh thắng hữu thanh… Phần thưởng không thể biết được nội dung mới có sức hấp dẫn nhất, mới là vô giá.” Anh thực sự rất muốn vỗ tay hoan hô bộ phận kế hoạch của công ty Mộng này, “Cao minh, đúng là cao minh!”
“Meo…” Lúc này Arthas bỗng nhiên nhảy lên bàn máy tính, cào cào màn hình và kêu một tiếng.
“Ồ? Xem ra mày cũng rất đồng ý với ý kiến của chủ nhân nhỉ.” Phong Bất Giác đùa giỡn nói với Arthas.
Chú mèo hoa đó vẫn để lộ vẻ mặt trong mắt chẳng có ai hết, liếc nhìn Phong Bất Giác một cái, nó kêu “meo meo” hai tiếng rồi lại dùng đệm thịt của móng vuốt chân trước sờ nhẹ lên màn hình máy tính.
“Sao nào? Mày thấy tao có thể vào top 10 được không?” Phong Bất Giác bế Arthas lên, để nó không cào hỏng màn hình LED, “He… Vậy đợi tao lên level 30 rồi đi đăng ký tham gia vậy. Đây là một cơ hội, tao cũng muốn thử xem sao… Rốt cuộc khả năng của bản thân tới đâu.”
…
Cùng lúc đó, trong thế giới game, trong phòng họp của Shiva.
Bốn người mạnh nhất của [Phòng máy Chư Thần]: [Shiva], [Vishnu], [Brahma], [Yama] đã tề tựu đông đủ.
“Cậu ta đã đồng ý với yêu cầu kết bạn của tôi, nhưng lại nhanh chóng chuyển sang kênh trạng thái ngủ, sau đó không thấy trả lời tin nhắn của tôi nữa, hôm nay vẫn chưa thấy online.” Shiva đang thảo luận với các “đồng bào” của mình chuyện của Phong Bất Giác: “Nhưng về cơ bản tôi có thể khẳng định người nặc danh mới được cập nhật lên top 2 trên bảng xếp hạng lực chiến chính là cái tên ‘Phong Bất Giác’ kia.”
“Ừm… Nếu như sau khi thứ hạng được cập nhật mà cậu ta vẫn chưa đăng nhập game thì hệ thống sẽ mặc định dùng phương thức nặc danh để che đi tên của cậu ta trên bảng xếp hạng, cho nên điều này cũng rất có thể xảy ra.” Vishnu tiếp lời.
Brahma thô lỗ lớn tiếng nói tiếp một câu: “Ha… Nghĩ nhiều làm gì, theo như tôi thấy chuyện này rất đơn giản. Vốn dĩ thủ lĩnh là top 2, bây giờ cậu ta đánh bại thủ lĩnh, thì đương nhiên sẽ lên top 2 thôi.”
Yama một tay chống cằm, hất sợi tóc mái màu xanh lam trước trán mình, trầm ngâm nói: “Các cậu không thấy lạ à? Vốn dĩ trên bảng xếp hạng lực chiến không có tên cậu ta. Trong top 20 có mấy người nặc danh, cũng dễ dàng đoán ra được là ai, căn bản không có cậu ta. Do đó, trước khi phó bản kia bắt đầu, ít nhất thì cậu ta cũng xếp ngoài top 20.”
“Nếu nói cậu ta may mắn đánh thắng được trận tàn sát game đó, dựa vào thu hoạch từ phó bản đó để vọt lên top 2 thì còn miễn cưỡng chấp nhận được… Nhưng theo như thủ lĩnh mô tả, thì khi phó bản chưa kết thúc thì lực chiến của người này đã ở cấp bậc đỉnh cao rồi.”
Vishnu ở bên cạnh bổ sung thêm một câu: “Hơn nữa còn quỷ kế đa đoan, có thể nói là văn võ song toàn…”
“Ừm… Điểm này tôi cũng thấy rất nghi ngờ.” Gương mặt Shiva vùi trong bóng đen của mái tóc dài, dường như suy tư nói: “Tuy trước khi tôi “sắp chết”, đúng là cậu ta đã nói ra một tràng những lời giải thích lấp lửng cái nào cũng được, nhưng tôi hoàn toàn không thể hiểu được cậu ta đang nói cái gì. Thằng cha đó thật thật giả giả, nói năng hành động khó đoán… So với việc cứ băn khoăn về lời cậu ta nói, chi bằng hoàn toàn không tin tưởng nó, mà suy luận dựa vào bản thân.” Anh ta hơi dừng lại một lát, nói tiếp, “Theo tôi thấy, cậu ta đã thông qua mô thức nào đó, hoặc là nhiệm vụ ẩn, hoặc là may mắn nhặt được thẻ kỹ năng hoặc vật phẩm gì đó rất mạnh, từ đó thực lực tăng bọt.”
“Có lý…” Yama gật đầu đồng ý nói, “Cậu ta bắt sống Robin, khiêu khích Justice League of America, sở hữu trang bị của Mr. Freeze… Những hành động đó đều thể hiện rõ ràng rằng cậu ta đã tận dụng được tài nguyên của phó bản rất triệt để.”
Shiva nói tiếp: “Bởi vậy cho nên, cậu ta tiêu diệt Chiếu Ảnh Vương, đánh bại tôi… Còn Thất Sát, rõ ràng cũng không phải là đối thủ của cậu ta*.”
(*) Khi Shiva chết rời phó bản, không biết là Thất Sát đã lấy được bộ đồ Batman, cho nên suy đoán Phong Bất Giác dễ dàng hạ gục được Thất Sát giành chiến thắng.
Anh ta thở dài một tiếng, “Một ngày trước khi công bố tin tức về Cuộc chiến tranh bá chiến đỉnh cao lại bỗng nhiên ở đâu chui ra một đối thủ mạnh như vậy… Thực sự là không thể vui nổi mà.”
Brahma cười nói: “Thủ lĩnh, chẳng phải cậu ta đã đồng ý kết bạn với anh rồi sao? Điều đó chứng tỏ người này có khả năng lôi kéo được. Cái công hội đó của cậu ta… Tên là cái gì mà “Địa ngục tiền tuyến”, còn chưa nghe thấy bao giờ, có lẽ chính là công hội nhỏ của mấy người chơi không chuyên thôi, cùng lắm thì để họ cùng gia nhập vào Chư Thần chúng ta thôi.”
Vishnu lập tức nói: “Đô con cũng biết cách động não rồi cơ à.”
“Nói ai vậy hả?” Brahma đáp.
Vishnu cười, không để ý đến cậu ta, mà nói tiếp câu cậu ta nói khi nãy: “Đúng là nghìn vàng dễ lấy, một tướng khó cầu. Người này trí dũng song toàn, là nhân tài ẩn dật hiếm có. Nếu cậu ta có thể đến Chư Thần thì sau này khi chúng ta đối đầu với Trật Tự sẽ có thêm một quân át chủ bài rồi.” Cậu ta chỉ vào Brahma, nói tiếp: “Tôi cho rằng phương án thôn tính này của Đô con nói khả thi đấy. Cho dù trong Địa Ngục Tiền Tuyến toàn là gà mờ thì vì cái tên Phong Bất Giác này chúng ta cũng nên nhịn lại, chiêu mộ hết họ vào cũng không sao.”
Shiva thấp giọng nói: “Điều này thì tôi hiểu… Nhưng…” Anh ta muốn nói nhưng lại thôi, lời thoại trong lòng lúc này là “Tôi nghi ngờ người này có vấn đề về thần kinh.”
Thấy truyện hay thì bấm quảng cáo giúp truyenconvet duy trì
“Thôi bỏ đi…” Shiva vẫn nuốt lại những lời không đáng tin cậy lắm vào trong, nghiêm mặt nói: “Đợi cậu ta online, trả lời tin nhắn của tôi xong, tôi sẽ đích thân nói chuyện với cậu ta vậy.”