Khu Vui Chơi Kinh Dị - Chương 348: Chiến tranh đồ chơi (1)
[Phong Bất Giác, cấp bậc 29]
[Uông Thán Chi, cấp bậc 30]
[Tiểu đội của bạn đang tham gia vào game tàn sát 2 vs 2.]
[Đội của bạn đã chọn đối thủ, đang chờ đối phương xác nhận…]
[Đã xác nhận, đang tạo phó bản…]
[Bắt đầu tải, vui lòng chờ trong giây lát.]
Cơ thể của Phong Bất Giác lập tức xuất hiện cảm giác mất trọng lực. Không gian trước mắt cũng biến thành một vùng tối đen.
Ngay sau đó, bên tai anh truyền đến tiếng thét chói tai của trẻ con: “Hãy khiến đối thủ của ngươi run rẩy! Hãy để chúng cảm nhận được sự khủng bố thực sự! A a a a a!”
[Tạo phó bản hoàn tất, hiện tại bạn đang tiến hành hình thức game tàn sát.]
[Hình thức này cung cấp phần giới thiệu sơ lược phó bản, đồng thời có xác suất xuất hiện nhiệm vụ phụ/ nhiệm vụ ẩn và thế giới quan đặc biệt.]
[Phần thưởng chiến thắng phó bản: Lá bài ghép*2]
[Lập tức hiển thị nội dung giới thiệu phó bản, hết phần giới thiệu game sẽ lập tức bắt đầu.]
Hình ảnh CG phần giới thiệu xuất hiện trước mặt.
Trong hình ảnh, xuất hiện một tòa nhà chiếm diện tích rất lớn.
[Đầu thế kỷ hai mươi, tập đoàn [Tận Hữu] đã trở thành xí nghiệp dây chuyền quốc tế lớn nhất toàn cầu.]
[Ai ai cũng biết, [Tận Hữu] lập nghiệp từ ngành bán lẻ, trong năm năm đã trở thành ông trùm trong ngành.]
[Cho đến ngày nay, trong siêu thị trực thuộc Tận Hữu, bạn có thể tìm được “mọi thứ”, cho dù là quần áo phụ kiện, vải vóc, thuốc, đồ chơi, đồ dùng hằng ngày, đồ điện gia dụng, trang sức, mỹ phẩm, linh kiện ô tô, du thuyền cỡ nhỏ v.v. Ở đây cái gì cũng có. Dù bạn đem một sản phẩm điện tử phát hành mười năm trước, đã sớm ngừng sản xuất đến đây, bạn vẫn có thể mua được linh kiện liên quan hoặc tiến hành bảo trì sửa chữa.]
Khi lời giới thiệu nói đến đây, hình ảnh lấy góc nhìn từ trên cao nhanh chóng hạ xuống, chuyển đến một bên của tòa nhà. Có thể thấy, trên tường ngoài của tòa nhà ở đâu cũng có thể nhìn thấy một logo ngôi sao năm cánh, hai bên logo có ghi hai chữ “Tận Hữu”.
[Nơi này là một siêu thị trong chuỗi siêu thị Tận Hữu lớn nhất toàn cầu.]
[Màn đêm buông xuống, thời gian kinh doanh đã sớm qua, công việc kết toán và quét dọn cũng đã kết thúc.]
[Người đi nhà trống, trong tòa nhà lớn thế này, sự ồn ào và sầm uất đã tan biến hết, chỉ để lại sự tĩnh lặng và tối tăm.]
[Thế nhưng… Mỗi khi tiếng đồng hồ báo hiệu nửa đêm vang lên…]
Cả hình ảnh CG và giọng nói đều nín bặt, nhắc nhở của hệ thống lập tức vang lên:
[Đã kích hoạt nhiệm vụ chính]
[Giết chết toàn bộ thành viên của đội kẻ địch]
[Nhiệm vụ phụ đã xuất hiện]
[Gia nhập phe Classic, kết thúc chiến tranh]
“Ừm… Trực tiếp đưa ra nhiệm vụ phụ luôn sao…” Phong Bất Giác nhìn hai nhiệm vụ vừa hiện ra trong bảng chọn game thì thầm.
Chưa kịp nghĩ nhiều, phó bản đã chính thức bắt đầu.
Tuy trước mắt vẫn là một vùng tối đen, nhưng cảm giác cơ thể đã lấy lại được năng lực hành động lại rất rõ ràng.
Phong Bất Giác nhanh chóng lấy đèn pin trong ba lô ra, dùng tay bịt đầu phát sáng lại trước, sau đó mới mở công tắc.
Nghĩ đến năng lực ngắm bắn, tốc độ phản ứng, trình độ suy luận v.v của Bi Linh, Phong Bất Giác chẳng dám mảy may khinh suất. Từ động tác đơn giản nhất này đã có thể nhìn ra được sự thận trọng của anh.
Trong điều kiện còn chưa rõ tình hình xung quanh, ánh sáng của đèn pin rất có thể là thứ trí mạng. Lỡ như để lộ vị trí của mình, cho dù không lập tức bị giết ngay thì cũng sẽ rơi vào thế hoàn toàn bị động.
Vì thế, Phong Bất Giác lựa chọn lấy tay che đèn pin lại rồi mới mở nó, dùng ánh sáng nhạt giữa kẽ tay thăm dò tình hình xung quanh trước rồi mới tính tiếp.
Thế nhưng… Giây tiếp theo, đã có một nguồn sáng rõ rệt đột nhiên sáng lên bên cạnh anh Giác.
“Ủa? Anh Giác, anh che đèn pin lại làm gì vậy?” Tiểu Thán đầu đội [Mũ thợ mỏ], vẻ mặt ngây thơ nhìn Phong Bất Giác nói.
“Ha ha… Mình tự rước nhục đây mà.” Phong Bất Giác ngoài cười nhưng trong không cười tự giễu một câu, sau đó buông tay, dứt khoát để ánh sáng đèn pin trực tiếp chiếu sáng.
Sau khi lướt một vòng xung quanh, Phong Bất Giác phát hiện anh và Tiểu Thán đang đứng trong một căn phòng hình hộp chữ nhật đóng kín.
Căn phòng này trống không, đến cả cửa và cửa sổ cũng không có. Tổng cộng sáu mặt trước sau trái phải trên dưới. Tất cả đều được xây bằng chất liệu giống nhau, sờ vào giống như là bìa cứng, chỉ là bề ngoài vô cùng thô ráp, hơn nữa còn có một cảm giác bền chắc khác thường. Anh Giác dùng “đo đạc bằng bước chân” đo chiều dài, rộng, cao của căn phòng, ước chừng khoảng dài 8 mét, rộng 5 mét, và cao 3 mét.
“Phải rồi, anh Giác, lúc trước anh nói Tiểu Linh rất quan tâm tôi, rốt cuộc là ý gì vậy?” Tiểu Thán hỏi.
Lúc này chỉ có hai người họ, Phong Bất Giác cũng không có gì kiêng dè nữa, anh đáp: “Cái này mà cậu cũng không hiểu… “Cuộc chiến luyện tập nội bộ” lần này cô ấy đề nghị hoàn toàn là vì cậu đó.”
“Vì tôi?” Tiểu Thán đáp.
“Nói thừa, bản thân cô ấy đâu có dự thi.” Phong Bất Giác nói: “Tự Vũ cũng không dự thi, còn tôi à… Dù không thể gọi là đã trải qua trăm trận, nhưng kinh nghiệm chơi game tàn sát cũng xem như tương đối phong phú. Chuyện này mọi người cũng đều biết, cho nên việc tôi đánh trận luyện tập này không có ý nghĩa gì quá lớn.”
“Ừm… Ra là vậy, đúng là… Hình thức game tàn sát tôi chơi ít quá.” Tiểu Thán sờ cằm, gật đầu nói: “Nói vậy thì, trận này xem như ba người đang giúp tôi rèn luyện rồi?”
“Cũng không hẳn vậy.” Phong Bất Giác nói: “Nếu chỉ là rèn luyện đơn thuần, có thể chọn hình thức không khác hỗn chiến là mấy, sau đó ba người bọn tôi thay phiên nhau hành hạ cậu.”
“Ê… Có cả phương án đó nữa à!” Tiểu Thán hoảng sợ nói.
Thấy truyện hay thì bấm quảng cáo giúp truyenconvet duy trì
“Có điều luyện tập như vậy, hiệu quả sẽ không tốt lắm.” Phong Bất Giác nói: “Bởi vì ba người bọn tôi… Chỉ cần nghiêm túc đánh, thì dù cậu đấu với ai cũng sẽ không hề có phần thắng.”
Đối với lời nói này, Tiểu Thán cũng không thể phủ nhận… Trong mấy trận game tàn sát ít ỏi mà trước đây cậu ta từng đánh, có một trận cậu ta chơi đánh 1 chọi 1 với Bi Linh, kết quả đối phương cứ chơi cứ chơi, đã dễ dàng giành chiến thắng…
“Nếu như thực lực của hai bên đối chiến chênh lệch quá lớn, người thua rất khó học được gì từ đó. Trái lại, rất có thể sẽ tổn hại lòng tin, để lại bóng ma tâm lý gì đó.” Phong Bất Giác nói tiếp: “Cho nên, giống như bây giờ, tôi với cậu lập thành một đội, quyết thắng bại một trận với thế lực tương đối ngang nhau với hai người họ, sẽ khá có ích cho cậu.” Anh giải thích, “Đương nhiên, chắc hẳn Bi Linh cũng không ngờ, chỉ mấy ngày không gặp mà tôi đã đạt đến trình độ đứng thứ hai bảng xếp hạng năng lực chiến đấu. Đây chắc chắn là tin tốt, bởi vì theo nguyên tắc phối hợp mạnh yếu, ban đầu lẽ ra là Tự Vũ đánh cùng cậu, như vậy rõ ràng không bằng hiệu suất tôi đánh cùng cậu.”
“Vậy cũng phải, chị Vũ không thích nói chuyện, toàn không nói một lời đã giết sạch vật cản đường…” Tiểu Thán tiếp lời.
Trong lúc hai người nói chuyện, đã kiểm tra kĩ càng một lượt cả căn phòng, nhưng chẳng phát hiện gợi ý nào, cũng không kích hoạt bất cứ cốt truyện nào.
“Được rồi…” Phong Bất Giác gỡ găng tay xuống, cẩn thận sờ bức tường một lần nữa, vẫn không có gì mới mẻ, đành nói: “Tình hình trước mắt có hai khả năng, thứ nhất… Hệ thống muốn chúng ta phá tường ra ngoài.”
Tiểu Thán hỏi: “Vậy khả năng thứ hai thì sao?”
“Thứ hai chính là chờ tới một thời gian nhất định nào đó sẽ có sự kiện xảy ra.” Phong Bất Giác nói.
Rất trùng hợp, anh còn chưa dứt lời, tình huống thứ hai đã xảy ra.
Bất thình lình, một bên trần nhà bắt đầu chầm chậm nâng lên. Vài giây sau, cả mảng trần nhà ước chừng đã nghiêng mấy chục độ, một luồng sáng trắng chiếu vào từ phía được nâng lên.
Phong Bất Giác và Vương Thán Chi đồng loạt ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy… trong khe nứt được hé mở ra ở trên cao, lần lượt ló ra hai cái đầu.
Nhìn từ mặt mũi, một người là Ultraman*, một người là Optimus Prime**…
(*) Ultraman: Siêu nhân điện quang, đại diện cho những người có khả năng và sức mạnh siêu phàm (biến lớn, mình thép,…) để chống lại những con quái thú khổng lồ. Anh cả trong 3 siêu anh hùng đứng đầu Nhật Bản hiện nay.
(**) Optimus Prime: Một nhân vật hư cấu từ loạt phim Transformers. Ông là một người Cybertronian, một loài sinh vật ngoài trái đất của các dạng sống mô-đun tự mô-đun tự cấu hình, một sự pha trộn hiệp đồng của tiến hóa sinh học và kỹ thuật công nghệ.