Khu Vui Chơi Kinh Dị - Chương 356: Cuộc chiến đồ chơi (9)
Bản năng cao thủ nói với Zoro, không thể coi thường chiêu thức của Phong Bất Giác. Do đó, để đề phòng bất trắc Zoro đã thi triển haki vũ trang* trước, khiến nửa thân trên của mình đều được một lớp giáp vô hình màu chì che phủ.
(*) Haki Vũ Trang: là một loại Haki cho phép người sở hữu dùng tinh thần của họ tạo ra một bộ giáp vô hình.
“Nhị kiếm phái: Vòng Lăn Tê Giác*…” Zoro lùi về sau nửa bước, ngẩng đầu nhìn lên trời, hai tay giơ hai thanh kiếm tạo thành hình sừng của tê giác lên, sẵn sàng nghênh chiến.
(*) Nhị kiếm phái. Vòng lăn tê giác: còn gọi là Nitoryu Sai Kuru, tên chiêu thức của Zoro.
Không ngờ, một chuyện ngoài sức tưởng tượng đã xảy ra.
Phong Bất Giác vốn dĩ đã lao thẳng vào Zoro như tên lửa, nhưng khi sắp chiến đấu với đối phương thì anh đột nhiên anh thực hiện [Geppou], di chuyển sang ngang, nấp ở sau lưng Zoro.
“Chuyện gì vậy…” Zoro nghĩ thầm: “Tư thế vừa rồi của hắn, rõ ràng là muốn thi triển gì đó mà… Hơn nữa trong mắt hắn không có một tia sợ hãi hay do dự nào… Tại sao lại tránh né?” Anh ta cười cười ngơ ngác, “Lẽ nào hắn có năng lực dự đoán nào đó, có thể biết trước kết quả sau khi giao đấu.”
Zoro đã đoán đúng một nửa, một trong những lý do mà Phong Bất Giác từ bỏ giao đấu ở giây cuối cùng, chính là vì kết quả sau khi giao đấu của anh không lạc quan lắm. Theo tính toán của Hồn ý, dù là ở trạng thái Thuật linh thức tụ thân, thì cùng lắm anh cũng chỉ đạt đến hiệu quả dù có thắng được kẻ địch, thì bản thân anh cũng bị thương.
Một lý do khác khiến Phong Bất Giác quyết định né tránh đó là… Trong vài chục giây ngắn ngủi chiến căng thẳng này, anh đã nghĩ ra một kế sách.
“Hừm… Ha ha… Ha ha ha…” Phong Bất Giác đột nhiên bật cười, trên mặt anh cực kỳ gợi đòn, có vẻ như anh rất đắc ý về phương pháp mà mình vừa nghĩ ra.
“Nè, thằng nhóc ngươi làm sao vậy? Máu lên não bị tắc nghẽn nên ngu rồi sao?” Zoro cũng bị anh làm cho bối rối.
Phong Bất Giác phớt lờ câu hỏi của đối phương, chỉ lặng lẽ giải trừ Thuật linh thức tụ thân, ánh sáng đỏ bao trùm xung quanh cơ thể anh lập tức biến mất.
Zoro quay lại, giơ cánh tay phải lên, chĩa mũi kiếm về phía Phong Bất Giác nói, “Hay là ngươi đã nghĩ thông suốt và quyết định nhận thua?”
“Không, ta chuẩn bị bỏ chạy.” Phong Bất Giác nói, “Cho nên ta đã di chuyển đến phía sau ngươi.”
“Ngươi định bỏ rơi đồng đội sao? Hừ…” Zoro hừ lạnh một tiếng, “Ta cứ tưởng ngươi là một người đàn ông có khí phách chứ.” Trong mắt hắn lộ ra tia hung dữ.
“Không, ta sẽ lập tức quay trở về ngay.” Phong Bất Giác vừa nói, vừa lấy [Máy bắn phản trọng lực] từ trong ba lô ra, “Nhưng ngươi không thể quay lại nữa.”
“Hả? Ngươi sẽ làm gì với cái thiết bị kỳ cục trên tay?” Zoro vừa dứt lời, chỉ nghe thấy một tiếng “Bụp”, ngay sau đó, hắn đã bị trứng gà thối dính đầy mặt…
[“Đạn” gà thối] vốn không phải là vật phẩm, mà là kỹ năng mang tính một lần được phát động thông qua vũ khí ngắm bắn. Đương nhiên, khi phát động kỹ năng này, sẽ có một quả trứng gà được tạo ra từ giữa không trung.
Kỹ năng này chỉ tiêu hao một điểm Thể năng, hơn nữa gần như không có bất cứ sát thương nào. Hiệu quả duy nhất chính là “tạo ra giá trị Thù hận cực lớn, thu hút mục tiêu tấn công bạn”.
“Cái gì đây… Thối quá!” Zoro dùng tay vuốt mặt, lắc đầu, chừng mắt nhìn Phong Bất Giác nói: “Thằng nhóc nhà ngươi, đột nhiên ngươi ném cái gì qua đây vậy!”
“Ừm… Ngay tới Lá bài tử vong cũng có thể dự đoán kịp thời, nhưng không thể né được kiểu tấn công này…” Phong Bất Giác lẩm bẩm: “Có phải vì mình đã dùng thủ đoạn ngắm bắn đặc biệt bằng máy bắn đạn phải không… Hay là đạn được tạo ra từ kỹ năng này vốn dĩ không thể tránh được?”
“A… Thối chết mất! Thằng nhóc nhà ngươi… Ta giết ngươi!” Một ngọn lửa không tên trực tiếp bùng lên trên đỉnh đầu hắn, Zoro giẫm chân một cái, rồi nhảy lên, mạnh mẽ tấn công anh Giác.
“Kệ xừ nó, có tác dụng là được.” Phong Bất Giác quay người bỏ chạy.
Anh Giác biết rõ tốc độ chạy nhanh nhất của mình, bây giờ anh không dùng Thuật linh thức tụ thân mà đã nhanh lắm rồi. Nếu như anh có tốc độ này khi ở trên “Đảo thợ săn”, thì đã không đến nỗi bị Rainsford đuổi theo đến mức thê thảm như vậy.
“Nếu đơn giản hơn là chạy bộ, hiện tại mình vẫn còn rất nhiều thể năng, chắc sẽ không bị đuổi kịp trong thời gian ngắn.” Phong Bất Giác nhủ thầm: “Đòn tấn công từ xa của Zoro cũng chỉ là kiếm khí, chứ không phải là tên lửa đuổi. Chỉ cần giữ khoảng cách, liên tục di chuyển, đừng dừng lại dây dưa với hắn, thì cũng không quá khó khăn để tránh được đòn tấn công đó. Chuyện còn lại là…”
“Đừng chạy! Ngươi là đồ khốn!” Zoro hét lên phía sau, “Ngươi dám dùng trứng gà ném ta! Ngươi chán không muốn sống để nhìn thấy mặt trời ngày mai đúng không?”
“Ha ha ha ha…” Phong Bất Giác lo rằng hiệu quả khiêu khích của kỹ năng chưa đủ chắc chắn, để chọc cho đối phương nổi điên hơn nữa, anh vừa chạy vừa phát ra tiếng cười huênh hoang khác thường, và nghiêng đầu hét: “Không phải trứng gà! Mà là trứng gà thối!”
“Thằng nhóc! Ngươi đứng lại cho ta!” Zoro đã tức đến mức không chịu nổi, gân xanh nổi đầy trán.
“He! Ngươi đã bao giờ thấy trên thế giới này có người nào bỏ chạy mà nghe thấy người khác bảo đứng lại là đứng lại không?” Phong Bất Giác tiếp tục chế giễu, “Còn nữa, thằng nhóc ngươi ăn nói cẩn thận cho ta nhé, về thiết lập ngươi chỉ có hai mươi mốt tuổi, thế mà mở mồm ra là “thằng nhóc” này khi thuận miệng quá nhờ! Dù sao năm nay ông đây cũng hai mươi tư tuổi rồi! Ngươi nghĩ mình là một cô gái một trăm năm mươi tuổi như Rukia* sao.
(*) Rukia: là một nhân vật hư cấu trong loạt anime và manga Bleach được tạo ra bởi Tite Kubo.
“Hả? Ngươi cũng biết nhiều chuyện đấy chứ… Có vẻ thằng nhóc ngươi đã nghe tới vụ triệu hồi của Linh Giới* rồi phải không, chính là do ông đây đưa ngươi đến sông Sanzu** đấy!”
(*) Linh Giới: là tên một vùng đất trong manga Bleach, tiếng Nhật mang nghĩa là “Dead Spirit World” hay “Thế giới của những linh hồn đã chết” là thế giới bên kia.
(**) Sông Sanzu: hay có tên gọi khác là sông Ngã Ba, một con sông thần thoại trong Phật giáo Nhật Bản.
Nhìn hai người một người đuổi theo, một người bỏ chạy, dần dần rời khỏi, Kenshin vẫn đứng nguyên tại chỗ không lên tiếng, hai tay khoanh trước ngực và nhắm mắt tĩnh tâm.
Còn Sougo nằm nghiêng trên mặt đất đã tháo bỏ bịt mắt, anh ta đang nheo mắt, uể oải nhìn Kenshin ở phía xa, nói: “Himura Chan, chắc Zoro Chan không quay lại đâu nhỉ?”
“A… Chắc anh Phong kia sẽ đưa Zoro đi ra xa hơn chút, sau đó ‘tùy tiện quẹo rẽ hai lần’ rồi cắt đuôi, sau đó quay về đây.” Kenshin nói xong, thở dài bất lực.
“Ngộ nhỡ sau khi thoát khỏi Zoro, Phong Bất Giác thật sự bỏ lại đồng đội mà bỏ chạy một mình thì sao?” Sougo lại hỏi, “Hoặc là, anh ta chạy về gọi quân cứu viện, sau đó lại…”
“Quân cứu viện…” Kenshin đột ngột ngắt lời Sougo, và từ từ mở to đôi mắt. “… đã đến từ lâu rồi.”
“Ủa?” Sougo sững sờ một lúc, rồi lập tức hiểu ra những gì mà Kenshin nói đến.
“Chậc… Thật khiến người ta không vui.” Sougo chống một tay, đứng dậy, “Kenshin chan phát hiện ra từ bao giờ vậy?”
“Tôi nhận ra ngay từ đầu rồi.” Kenshin bình tĩnh trả lời.
“Cho nên nãy giờ mới đứng đây án binh bất động phải không?” Sougo hỏi.
Kenshin mỉm cười nói: “Tôi chỉ không hiểu rốt cuộc tên đó định làm gì. Cho nên trước khi họ phát hiện ra, tôi quyết định tạm thời quan sát, đề phòng bọn họ tấn công bất ngờ.”
“Nghe thấy chưa? Mấy tên Classic.” Sougo hơi cao giọng, kéo dài cái giọng khàn của mình nói, “Hai người đã bị phát hiện rồi đó!”
Mấy giây sau, ngay phía trên kệ đồ phía sau Kenshin, có bốn cái bóng đột ngột hiện ra, từ trên trời rơi xuống…
…
Thấy truyện hay thì bấm quảng cáo giúp truyenconvet duy trì
Còn về phía trận chiến của đám Tiểu Thán, cũng chiến đấu vô cùng quyết liệt đến lạ thường.
Kiếm thuật của Gourry* rất cao, hơn nữa kinh nghiệm chiến đấu của anh ta có thể coi là khiến người người kinh sợ. Cho dù đó là sơn tặc, ma đạo sĩ, kỵ sĩ, ma đạo kiếm sĩ, ma tộc, quỷ ăn thịt người, thậm chí là cự long, anh ta đều đã gặp qua hết những đối thủ ở đủ mọi vóc dáng và loại hình. Cho nên đối mặt với thế tấn công gọng kìm giữa hai Transformers và một game thủ, anh ta hoàn toàn có thể dựa vào sức mạnh của Thanh Kiếm Ánh Sáng để chiến đấu vô cùng điêu luyện.
(*) Gourry: là nhân vật hư cấu trong manga Slayers, là một kiếm sĩ.
Còn bên phía Jazz và Nightbeat lại có nỗi khổ không nói ra được, tuy hai Transformers này đều có vũ khí loại ngắm bắn, nhưng hiện giờ họ chỉ có thể dựa vào ưu thế thể hình và sức mạnh để thực hiện áp chế sát sườn. Họ đều biết rõ, chỉ cần một khe hở thôi, thì Thanh Kiếm Ánh Sáng trong tay Gourry sẽ là một chùm pháo sáng như một con sóng lớn. Để không cho anh ta có thời gian và không gian chuẩn bị cho chiêu thức, thì phải liên tục triển khai tấn công.
Còn về Tiểu Thán, cậu ta càng buồn bực hơn. Khi bắt đầu trận chiến, cậu ta cũng lấy [Súng shotgun Winchester] ra, thử ngắm bắn Gourry ở khoảng cách gần. Nhưng do thân thủ của Gourry quá nhanh, mà sở trường của Tiểu Thán bây giờ chỉ có cấp E… Dẫn đến tình trạng các phát đạn liên tục bắn vào không trung. Không những không có phát nào sượt qua đối phương, ngược lại còn có mấy phát ngộ sát đồng đội. Cũng may là Jazz và Nightbeat có sức phòng ngự cao và vóc dáng lớn, nên cũng không bận tâm đến sát thương ở mức độ này.
Nhận thấy mình càng giúp càng vướng chân vướng tay, Tiểu Thán từ bỏ việc sử dụng súng ống, dứt khoát dùng [Dao găm ba cạnh lưu trữ] đấu với đối phương.
Đừng thấy Tiểu Thán lôm côm như vậy, chứ sở trường Chiến đấu của cậu ta đã đạt đến cấp C sớm hơn cả anh Giác.
Khác với Phong Bất Giác, trải nghiệm game của bạn học Vương Thán Chi rõ ràng gần gũi với người thường hơn… Theo lộ trình chơi game bình thường và phổ biến hơn. Khi một game thủ ở level 10, sở trường chủ lực chắc chắn có thể đạt đến cấp E. Khi qua level 20, có thể đạt đến cấp D. Còn khi đến level 30, dĩ nhiên có trình độ cấp C.
Nếu như là cao thủ, hoặc game thủ chuyên nghiệp, tốc độ đột phá của sở trường thường sẽ đi trước một chút, đạt đến một vài level sớm hơn so với bình quân. Ngoài ra cũng có ít game thủ tài năng có thể vượt qua toàn bộ trình độ này. Ví dụ Chiếu Ảnh Vương ở level 30 đã có sở trường Triệu hồi cấp B, và Tự Vũ ở level 10 đã đạt đến sở trường Chiến đấu cấp D.
Đương nhiên, ngay cả cao thủ đỉnh cao, ngoại trừ mục [Thông dụng] thì cũng chỉ nắm bắt tối đa ba sở trường, một cái chủ lực, hai cái bán chủ lực. Còn game thủ bình thường có hai sở trường, một cái chủ lực, cái còn lại chắp vá cho có…. Người như Phong Bất Giác không phải là hiếm có, mà vốn dĩ không có… Chỉ có mình anh thôi.
Tiểu Thán là game thủ thông thường, và thực lực cũng khá mạnh. Vừa lên level 30 đã có hai sở trường cấp C, cho thấy cậu ta đã đi trước đa số những người chơi ở cấp độ này.
Nếu đây là phó bản được tạo ra căn cứ theo thực lực tổng hợp của game thủ, thì Gourry cũng không phải là BOSS cuối cùng gì đó, game thủ phái chiến đấu có trình độ trung bình như Tiểu Thán, không có lý do gì mà bó tay chịu trận với đối thủ.
Nhận ra điều này, Tiểu Thán liền bỏ qua những suy nghĩ dư thừa, kết hợp với Jazz và Nightbeat, dùng sở trường mạnh nhất của mình để đọ sức với đối phương.
Đó chắc chắn là một sự nâng cao cho Tiểu Thán khi chiến đấu với người có kiếm thuật cao siêu như Gourry. Từ khi vào “Khu vui chơi đáng sợ”, tuy ít chiến đấu với game thủ, nhưng cậu ta trải qua những trận đấu như vậy nhiều hơn cả Phong Bất Giác.
Thực sự cảm nhận được sức mạnh mà lưỡi kiếm truyền đến, hết sức chăm chú quan sát từng động tác của đối phương, trong cuộc giao đấu anh qua tôi lại, gặp chiêu phá chiêu, bất cứ lúc nào cũng có thể bị chém chết… Sở trường Chiến đấu dần dần tăng cao khi trải qua vô số trận đấu như vậy. Sự khác biệt duy nhất chính là ngộ tính của mỗi người khác nhau, có lẽ thứ mà thiên tài học được từ một trận đấu, người thường phải trải qua mười trận mới hiểu được, đó chính là nhân tố tài năng trời ban.
“Phù… May là lấy được dao găm từ chỗ anh Giác. Nếu như mình dùng thanh kiếm ngắn Damascus đối đầu với Thanh kiếm ánh sáng, thì chắc là món đồ đó sẽ bị phá hủy mất…” Sau một hồi chiến đấu, Tiểu Thán lại không hề cảm thấy ưu thế ba chọi một. Chỉ cần sức chú ý của anh có chút mất tập trung, thì sẽ gặp rất nhiều nguy hiểm. Nếu không có Jazz và Nightbeat giúp đỡ, e là kiếm sắt của Gourry đã có thể đánh Tiểu Thán đến mức không phân biệt được phương hướng.
Cứ như vậy, bọn họ người ở hai chiến trường khác nhau chiến đấu dữ dội, hầu như không có thời gian quan tâm những thứ khác. Khi Tiểu Thán cũng nhận ra anh Giác và Zoro ở phía bên kia đã mất tích, thì đúng lúc cuộc trò chuyện giữa Sougo và Kenshin kết thúc.
Lúc đó, Jazz và Nightbeat đột ngột dừng tấn công, bọn họ đều quay đầu, nhìn về phía mấy cái bóng đang từ trên không nhảy xuống.
Phản ứng của Gourry chậm nửa nhịp, cho đến khi đối thủ trước mặt dừng động tác, anh ta mới ngẩn người ra, nói: “Ủa? Sao vậy?” Anh ta nghiêng đầu, thò đầu nhìn ra ngoài từ hai bên người của Transformers.
Chỉ thấy, bốn bóng hình to lớn xếp thành hình chữ nhất, đứng thành một hàng. Bọn họ bị che mắt bằng bốn cái bị mắt: bọn họ lần lượt cầm song đao, xiên sắt, côn nhị khúc, trường côn. Trên lưng đều có mai rùa hình bầu dục siêu bự.
Bọn họ, chính là…