Khu Vui Chơi Kinh Dị - Chương 387: Cuộc chiến trong đường hầm
Đến hai giờ sáng ngày 17 tháng 5, kết quả của [Trận chiến Kén] vòng đấu đầu tiên, và danh sách vòng đấu phụ đã được công bố.
Vì trong hình thức ngủ, cho nên khoảng thời gian từ một giờ đến hai giờ, vừa tròn mười tiếng đồng hồ. Đối với trận 1V1 mà nói, dù trận chiến kéo dài lâu hơn nữa thì cũng phải đánh xong. Hai tiếng trước thời gian đã định, là thời gian hệ thống tiến hành tính toán, nhân viên làm việc sẽ sắp xếp thông tin liên quan.
Sau khi đánh xong một phó bản, trở lại không gian đăng nhập, đúng lúc Tiểu Thán nhận được nhắc nhở hệ thống, biết được thông tin thăng cấp của mình. Có vẻ như phân tích điều tra của Bi Linh rất đáng tin cậy, cho dù trong danh sách những người thắng cuộc, thành tích thắng bốn mươi hai trận cũng không đến nỗi đứng trong nhóm cuối.
Hai ngày tới, Tiểu Thán có khá nhiều thời gian rảnh rỗi, nên tập trung tu luyện sở trường Linh thuật cùng với sự bầu bạn của Bi Linh.
Cuối cùng cậu ta đã mua một kỹ năng Linh thuật trong Chiếc hộp hù dọa với giá tiền không tệ, mà bản thân cậu cũng dùng được:
[Tên: Vẽ một dấu gạch chéo nguyền rủa ngươi]
[Thuộc tính thẻ kỹ năng: Kỹ năng chủ động, nắm bắt lâu dài]
[Loại kỹ năng: Linh thuật]
[Hiệu ứng: Nguyền rủa một mục tiêu, đòn tấn công tiếp theo từ bạn sẽ gây thêm 10% sát thương cho mục tiêu (Chỉ có thể được ném vào các mục tiêu không phải đồng đội trong tầm nhìn của bạn và trong phạm vi năm mươi mét. Mục tiêu có thể cảm nhận bản thân mình đã bị nguyền rủa, bạn có thể thi triển nhiều lần với cùng một mục tiêu, nhưng hiệu ứng sẽ không xếp chồng)]
[Tiêu hao: 2 điểm Giá trị Linh lực (Thời gian CD 5 phút, thời gian kéo dài vô hạn, cho đến khi có hiệu quả mới thôi)]
[Điều kiện học: Sở trường Linh thuật F]
[Ghi chú: Đạo thuật cơ bản được đăng trong phần Vô Ngã thuộc chương bảy Quỷ Cốc. Chiêu này được tạo ra bởi truyền nhân đời thứ hai trăm năm mươi của đạo thuật Quỷ Cốc, mỗi khi họ gặp ai không vừa mắt sẽ dùng pháp thuật này tăng sức ép tâm lý, khiến đối phương sinh ra ảo giác bị quỷ vây quanh. Sau đó họ dẫn dụ đối phương đến “Phòng thám tử linh dị” trong trận doanh của mình để tiến hành thẩm vấn, cuối cùng thực hiện hai mục đích trừng trị và dọa dẫm.]
Kỹ năng này rất có ích đối với tốc độ rèn luyện sở trường Linh thuật, game thủ ở level 35 đã có 350 điểm giá trị Linh lực, chỉ tiêu hao hai điểm Linh lực gần như không đáng kể.
Sở trường Linh thuật của Tiểu Thán là cấp E, tỷ lệ phát động thành công kỹ năng Linh thuật của cậu ta là 40%. Cho dù cứ ba lần xuất chiêu chỉ có một lần thành công, thì tính bình quân cũng chỉ cần sáu điểm Linh lực là có thể thi triển một lần kỹ năng. Kỹ năng sẽ không CD trong trường hợp thi triển chưa thành công, do đó, chuyện mà Tiểu Thán phải làm chỉ là… Cứ năm phút một lần, mất hai đến sáu điểm giá trị Linh lực để dùng một lần kỹ năng này. Cứ như vậy trong một tiếng đồng hồ dùng tối đa 72 điểm, năm tiếng mới dùng hết chỗ điểm giá trị Linh lực. Trong thời gian này, kỹ năng này chí ít đã được thi triển năm mươi mấy lần.
Tình hình thực tế được thử nghiệm trong phó bản rõ ràng lạc quan hơn nhiều so với khoản trên. Về cơ bản… Tiểu Thán chỉ cần vào phó bản có cốt truyện dài, trong vòng tám tiếng đầu là cậu ta có thể bảo đảm hiệu suất năm phút quét một lần.
Hơn nữa thứ đồ chơi này không có hạn chế rõ ràng đối với mục tiêu, chỉ cần “không phải đồng đội” là được, nghĩa là… Quạ đen trên cây, ba ba bên hồ, cái gì cũng được.
Do đó, game thủ gặp Tiểu Thán và Bi Linh trong phó bản tổ đội hai ngày gần đây thường xuyên được nhìn thấy cảnh này – Cái tên [Uông Thán Chi] trong tổ đội, cứ mỗi năm phút lại hướng ánh mắt vào một vật sống nào đó ở gần đấy, vật sống này có thể là một con kiến, một quái vật, hoặc một NPC qua đường. Sau khi khóa chặt mục tiêu, anh Uông liền lặng lẽ vẽ một dấu thập trong lòng bàn tay mình, miệng lẩm bẩm thành lời: “Nguyền rủa ngươi…”
Với kế hoạch có tính nhắm vào mục tiêu này, vào buổi chiều ngày 18 tháng 5, Tiểu Thán liền nâng cấp kỹ năng Linh thuật lên cấp D, nhưng… Cũng chỉ dừng lại ở đây, cho đến khi vòng thứ hai của [Trận chiến Kén] bắt đầu, cậu ta cũng chưa thể nâng được lên cấp C.
Đến buổi tối ngày 19 tháng 5, level của Tiểu Thán đã thuận lợi lên đến level 36, hơn nữa cậu ta còn thông qua phó bản nhận được một kỹ năng Chiến đấu mới:
[Thuộc tính thẻ kỹ năng: Kỹ năng chủ động, biến mất sau hai lần sử dụng]
[Loại kỹ năng: Chiến đấu]
[Hiệu quả: Dùng cú đấm tung ra một đòn tấn công hình chiếc răng khổng lồ, trói buộc mục tiêu ở một mặt phẳng gần đó (Thời gian CD ba mươi giây, mục tiêu phải có thực thể)]
[Tiêu hao: 300 giá trị Thể năng ]
[Điều kiện học: Sở trường Chiến đấu C, thẻ kỹ năng này không thể giao dịch sau khi nhặt được]
[Ghi chú: Chiêu thức do thuật Triệu hoán thú linh thông thường sinh ra, người phát minh là lãnh chủ tộc bán hùng Roy.psyqhical. Nhìn từ bất kỳ góc độ nào, Psyphical đều là một thiên tài pháp thuật, ông ta không chỉ tinh thông pháp thuật Dryad của tộc, mà còn giỏi về mặt pháp thuật tử linh. Ông ta là người duy nhất đồng thời nắm bắt cả hai loại sức mạnh tự nhiên và tử vong.]
Trong hai ngày qua, anh Giác cố ý để Tiểu Thán và Bi Linh cùng xếp hàng vào phó bản, bởi vì level của hai người họ gần nhau, thực lực cũng tương đương, làm vậy sẽ có hiệu quả tốt nhất đối với việc luyện cấp của tổ đội. Nếu tự mình tham gia xếp hàng vào chung, tình hình của phó bản sẽ rất khó đoán…
Từ kết quả có thể thấy, hành động này khá hiệu quả.
Cuối cùng, lúc một giờ sáng ngày 20 tháng 5, vòng thứ hai của [Trận chiến Kén] bắt đầu đúng như dự kiến.
[Vòng thứ hai của Trận chiến Kén sắp bắt đầu, dữ liệu của bạn sẽ được tải sau ba mươi giây, xin đừng rời khỏi không gian đăng nhập.]
[Đếm ngược mười giây trước khi tải, chín, tám, bảy…hai, một.]
Không giống lần trước, lần này Tiểu Thán bị truyền tống trực tiếp.
“Kén ngủ đông trong rừng sâu cuối tháng ba, luyện trăm thử thách nhả ra tơ mềm” Khi lời mở màn vang lên, ánh sáng chói mắt che phủ tầm nhìn của Tiểu Thán, khiến cậu ta buộc phải nhắm mắt lại.
[Đã tải xong, bạn hiện đang tiến hành Trận chiến tranh bá đỉnh cao – Trận chiến Kén.]
[Hình thức này không có giới thiệu phó bản, không có nhiệm vụ phụ/nhiệm vụ ẩn và thế giới quan đặc biệt.]
[Phần thưởng thắng phó bản: Thăng cấp vào top 720]
[Nhiệm vụ chính đã kích hoạt]
Một loạt âm thanh và cửa sổ nhắc nhở nhanh chóng hiện ra, và biến mất rất nhanh.
Tiểu Thán lập tức lấy lại được được năng lực hành động.
Cậu ta mở hai mắt, phát hiện ánh sáng xung quanh hơi mờ, nhưng vẫn có một số nguồn sáng.
Lúc này, cậu ta đang ở trong một đường hầm. Trên bức tường bên tay trái của cậu ta, cứ mỗi mười mét là có một bóng đèn mờ, bóng đèn cách mặt đất khoảng ba mét, kéo dài tít về phía xa. Nhờ những bóng đèn này, cậu ta có thể nhìn thấy rõ tình hình bên trong đường hầm.
Tiểu Thán quan sát một lượt, suy đoán sơ bộ nơi này chắc là một đường hầm có tàu hỏa chạy qua… Đầu tiên, dưới chân cậu ta có đường ray, tiếp đó, đường ray này không có đèn, với lại xung quanh đường ray rải đầy đá vụn. Còn nữa, đường hầm này là hình vòm, chiều cao và độ rộng chỉ có thể cho phép một chuyến tàu chạy qua, hơn nữa cũng chỉ có một đường ray.
Vậy thì… Có vấn đề rồi đây… Lúc tàu hỏa đến thì phải làm sao?
Theo phong cách nhất quán đầy ác ý của trò chơi này, nếu như sắp xếp phó bản ở trong đường hầm này, vậy chắc chắn sẽ có những thứ tăng hiệu quả kịch tính và khiến người chơi trở tay không kịp kiểu như tàu hỏa…
“Ừm… Tạm thời xem đối thủ ngẫu nhiên là ai đã…” Tiểu Thán nhìn hai bên phía trước và phía sau mà không thấy bóng dáng đối thủ, do đó, cậu ta đi về phía có lắp bóng đèn, đi men theo tường, từ từ di chuyển về phía trước và mở bảng chọn game ra.
“Ồ? Anh Long?” Tiểu Thán liếc bảng chọn game, ID mà cậu ta nhìn thấy là [Long Ngạo Mân].
Long Ngạo Mân là bạn bè đầu tiên mà anh Giác và Tiểu Thán quen biết sau khi vào “Khu vui chơi đáng sợ”, cũng coi như là một người qua lại thân thiết, cho nên họ thường xếp phó bản cùng nhau. Thậm chí vào năm ngày trước, Tiểu Thán còn cùng anh Long xếp hàng vào phó bản. Lúc đó Long Ngạo Mân còn nói đùa, không chừng hai người họ có thể gặp nhau trong vòng bán kết, không ngờ… Một câu nói đùa bây giờ đã thành thật.
Thấy truyện hay thì bấm quảng cáo giúp truyenconvet duy trì
“Chuyện này không ổn rồi…” Tiểu Thán nhủ thầm
Cậu ta đã quá quen với kỹ năng, năng lực danh hiệu và phong cách chiến đấu của Long Ngạo Mân, đương nhiên, là kiểu quen thuộc của đồng đội… Còn đối đầu là chuyện khác.
Ngoài ra, thông tin hai ngày trước Long Ngạo Mân đánh bại Mộng Kinh Thiền, cũng được coi là tin chấn động. Tuy sau này Mộng Kinh Thiền vẫn trở lại đội những người thắng cuộc thông qua vòng đấu bổ sung, nhưng anh Long vẫn nổi tiếng sau một trận chiến.
Đối mặt với một đối thủ vừa quen vừa lạ, áp lực của Tiểu Thán rất lớn.
Bởi vì cậu ta biết thực lực của đối phương, cho nên mới nghĩ rằng không thể ra tay… Cậu ta hiểu rõ lúc đầu tại sao Mộng Kinh Thiền lại thua, cùng là game thủ cận chiến nổi tiếng về “khéo léo, nhanh nhạy, linh hoạt”, Tiểu Thán cũng không nghĩ ra làm thế nào để phá giải phòng ngự của Long Ngạo Mân.
“Anh Long chắc là đối thủ cùng cấp với Thất Sát… Có vẻ như chỉ có thể hy vọng chiến thắng trong nguy hiểm…” Trong lòng Tiểu Thán vẫn đang lên kế hoạch.
Không ngờ, từ phía xa trong đường hầm truyền đến một tiếng hét quen thuộc.
Long Ngạo Mân rất sảng khoái, trực tiếp hét lớn, “Tôi ở đây! Đến đây!”